“Có còn phòng trống không vậy?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Có còn phòng trống không?” Cửa hàng trưởng vội vàng hỏi nhân viên phục vụ ở bên cạnh.
“Không còn nữa, đều đã ngồi đầy hết rồi.” Nhân viên phục vụ không biết người được gọi là Diệp tổng này là ai, nhưng mà nhìn thấy cửa hàng trưởng của mình đều cung kính, chỉ biết chắc chắn đây là một vị lãnh đạo nào đó trong công ty.
“Có phòng nào sắp dùng xong chưa vậy?” Cửa hàng trưởng sốt ruột hỏi.
“Có phòng số hai đã ăn rất lâu rồi, nhưng mà chúng tôi cũng không biết là bọn họ còn muốn ăn bao lâu nữa.”
“Cậu tranh thủ đi vào đó giục người ta đi, nói rõ với bọn họ có chút tình huống, cứ nói là khách hàng quá nhiều, không có cách nào khác, mời bọn họ nhanh lên dùm một chút. Cứ như thế này, nói với bọn họ là giảm giá còn 80%, à thôi, giảm còn 70% đi, à không cần, thôi được rồi, được rồi, để tôi tự mình đi vào nói cho.” Cửa hàng trưởng vô cùng khẩn trương, nói xong liền chuẩn bị tự mình đi vào.
“Đừng, thôi đi, không có sao hết, chúng ta có thể chờ một chút đúng không?” Diệp Lăng Thiên nhìn Hứa Hiểu Tinh rồi hỏi.
“Đúng rồi, không sao hết, chúng tôi có thể đợi một chút nữa.” Hứa Hiểu Tinh gật đầu.
“Người ta đến đây đều phải trả tiền mà, khách hàng là thượng đế, cho dù như thế nào thì chúng ta cũng không thể đuổi bọn họ đi được. Không sao hết, ngồi đợi một lát thôi, như vậy đi, các thầy cô, chúng ta đi vào phòng làm việc ngồi một chút. Ông sắp xếp cho mấy người bạn của tôi vài chén trà, hay là thức uống gì đó cũng được, chúng tôi vào phòng làm việc của ông chờ một lát, bên này có người ra thì nhớ gọi chúng tôi.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói. “Được được được, mời, mời mọi người đi theo tôi. Cậu đi qua kia chuẩn bị mấy phần nước ép trái cây mang vào đây, à đúng rồi, chú ý bên này, nếu như có người nào ra khỏi phòng bao thì lập tức thông báo một chút. Diệp tổng, mời ngài qua bên này.” Cửa hàng trưởng vô cùng khách khí.
“Ngày nào việc kinh doanh của cửa hàng cũng đắt như thế hả?” Diệp Lăng Thiên với cửa hàng trưởng đi ở phía trước, vừa đi vừa hỏi cửa hàng trưởng.
“Đúng vậy, đúng là việc làm ăn không tệ, ngày nào cũng kinh doanh không tồi, trên cơ bản đến giờ cao điểm là sẽ xuất hiện tình huống không có đủ chổ ngồi, và phải đợi lấy số xếp hàng.” Cửa hàng trưởng vừa đi vừa giới thiệu tình huống trong cửa hàng, vừa mời bọn người Diệp Lăng Thiên vào phòng làm việc của ông ta.
Nhìn phòng làm việc quen thuộc, cách trang trí ở bên trong có chút thay đổi, có nhiều thêm thứ đồ gì đó, nhưng mà phần lớn vẫn không thay đổi gì nhiều.
“Diệp Lăng Thiên, tôi nhớ không lầm thì hình như lúc bắt đầu, đây chính là phòng làm việc của anh đúng không?” Hứa Hiểu Tinh đi tới nhìn một chút rồi hỏi.
“Ừ, đúng là như thế, đây là cửa hàng thứ nhất của công ty chúng tôi, cũng là một cửa hàng mà tôi đã tự tay mở ra, có thể nói mọi đồ vật ở đây đều là do tôi tự tay tạo dựng, đây là cửa hàng có công lớn nhất của chúng tôi.” Diệp Lăng Thiên có hơi cảm khái mà nói.
“Diệp tổng, mọi người ngồi một chút đi, uống chút trà, để tôi ra bên ngoài sắp xếp.” Cửa hàng trưởng tự mình rót trà cho bọn người Diệp Lăng Thiên, sau đó nhanh chân đi ra ngoài.
Chạm phải nhân viên phục vụ hồi lúc nãy đang muốn mang nước ép trái cây vào, vội vàng nói: “Câu đừng có đi nha, cứ hầu hạ Diệp tổng, ở bên trong đây có cần gì thì cậu cũng phải thỏa mãn cho người ta.” .
||||| Truyện đề cử:
Nàng Dâu Cực Phẩm |||||
“Cửa hàng trưởng, Diệp tổng này là ai vậy? Là giám đốc của bộ phận nào trong công ty chúng ta vậy?”
“Giám đốc công ty cái gì chứ? Cậu có biết Diệp tổng này là ai không, chẳng lẽ là cậu không biết ông chủ của chúng ta họ gì hả? Họ Diệp đó, chính là ông chủ của chúng ta, là tổng giám đốc của công ty, Diệp tổng đó. Cậu nhanh chóng đi, phải làm việc cho chân thành vào, nếu như mà làm không tốt thì vài phút nữa cậu sẽ bị đuổi khỏi đó, cậu nhanh chóng đi vào trong đó đi, tôi đi ra tìm khách hàng trong phòng bao nói chuyện với họ, mời bọn họ có thể nhanh chóng dùng xong. Nói như thế nào thì cũng không thể để Diệp tổng chờ ở đây lâu được, à đúng rồi, để tôi nói với bọn họ.” Cửa hàng trưởng sốt ruột không chịu được, vừa nói vừa tìm quản lý phòng bếp và quản lý trong khu tiếp tân, liên tục nói với bọn họ để bọn nhỏ thông báo cho tất cả các nhân viên đều phải vô cùng chú ý, ông chủ lớn tới đây rồi, tuyệt đối không thể xảy ra sai lầm gì.
Diệp Lăng Thiên căn bản cũng không biết mình đến đây làm cho hoạt động trong cửa hàng trở nên loạn xạ như thế, lúc này anh đang ngồi trên ghế làm việc của ông chủ mà hút thuốc, vừa lật tài liệu ở trên bàn.
“Nè anh Diệp, anh là ông chủ của cửa hàng này hả, tôi nghe lúc nãy các người nói chuyện với nhau giống như anh là ông chủ của cửa hàng này vậy á?” Một cô gái trong số đó lên tiếng hỏi.
“Ừm, cũng xem như là như thế.” Diệp Lăng Thiên gật đầu biểu thị nói như thế nào cũng được.
“Ông chủ cái gì chứ, cửa hàng này là của anh ấy đó, mọi người có biết Doanh Địa Lão Binh không, ở thành phố A của chúng ta có nhiều chi nhánh như thế, không phải mọi người thường xuyên đến đó hả? Anh ấy à, chính là tổng giám đốc của công ty Doanh Địa Lão Binh, là ông chủ lớn của tất cả các cửa hàng đồ nướng, Doanh Địa Lão Binh đều là do anh ấy mở, lần này đã biết rồi chứ?” Hứa Hiểu Tinh nhịn không được mà nói.
“Hả? Anh là ông chủ của Doanh Địa Lão Binh hả, không phải đó chứ?” Cô gái kia mở to hai mắt nhìn.
“Sao vậy, không tin hả?” Hứa Hiểu Tinh trông có vẻ hơi giận hơn Diệp Lăng Thiên.
“Không phải, tôi nhớ là... anh... không phải là hai năm trước vẫn còn bán đồ nướng ở phía sau trường học của chúng ta đó à?” Cô gái kia rất thắc mắc.
“Đúng vậy đó, khi mà khu phố ở phía sau bị dỡ bỏ, anh ấy đã bắt đầu mở tiệm bán đồ nướng, sau đó mở từng cửa hàng như vậy ấy, sau đó thì mở ra công ty luôn. Hiện tại hình như là có mấy công ty lận, cụ thể thì cô hỏi anh ấy đi, tôi cũng không biết rõ cho lắm, dù sao thì hiện tại cái người này có tiền nhiều lắm, là một ông chủ chân chính đó.”
Nghe thấy Hứa Hiểu Tinh nói như vậy, mấy cô gái đó đều không thể tin được mà nhìn Diệp Lăng Thiên, thời đại bây giờ là thời đại cười kẻ nghèo hèn mà không phải cười người bán dâm, chỉ cần là bạn có tiền, không có người nào quan tâm tới việc bạn kiếm tiền bằng cách nào, đều sẽ cảm thấy bạn đã hơn người ta một bậc rồi, nhìn ánh mắt hâm mộ và kinh nghiệm của mấy cô gái trước mắt, Diệp Lăng Thiên dường như có chút ảo giác, rõ ràng là anh còn nhớ hai năm trước lúc mà mình mở một quán thịt nướng ở con phố sau, bọn họ nhìn anh với ánh mắt kinh ngạc, khinh bỉ, anh chỉ có thể nói rằng mọi thứ đang chuyển động rất nhanh. Người xưa đã từng nói, ba mươi năm hà đông, ba mươi năm năm hà tây, đúng là không có sai mà.
“Này ông chủ lớn, anh với Hiểu Tinh là bạn bè có đúng không?” Một cô gái trong đó lên tiếng hộ.
“Đúng vậy, tôi với Hiểu Tinh là bạn bè nhiều năm rồi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu.
“Không chỉ là bạn bè đơn giản như vậy đâu, do là các người mới được điều đến đây sau, cho nên không biết rõ đó chứ, tôi nói cho các người biết nha, hai người bọn họ đã từng là một đôi đó, Hiểu Tinh đã từng làm bà chủ quán cho ông chủ đồ nướng hồi năm nào ấy, sau đó hai người bọn họ chia tay, hai người bọn họ là mối quan hệ người yêu cũ. Cho nên, nếu như các người có yêu cầu gì thì tranh thủ đưa ra đi, anh ta chắc chắn sẽ không từ chối đâu.” Một cô gái khác cười đùa nói.
Sau khi cô gái này nói xong thì Diệp Lăng Thiên và Hứa Hiểu Tinh đều có chút xấu hổ, đặc biệt là Diệp Lăng Thiên, vô cùng xấu hổ, nhưng mà cũng không có cách nào phản bác, dù sao thì cái người ta đang nói là sự thật, không phải là nói dối.
“Cô lại đang nói tào lao cái gì vậy chứ, tôi với anh ấy cũng chỉ là bạn bè.”
“Bây giờ còn ngượng ngùng cái gì nữa, vẫn là bạn bè hả? Chuyện của hai người ở trong trường học của chúng ta có mấy người không biết đâu chứ, bây giờ có thể tra ra mấy câu chuyện oanh oanh liệt liệt của hai người hồi mấy năm trước ở trên mạng nữa kìa.” Cô gái không biết thu liễm chút nào mà nói tiếp.
“Thôi được rồi, cô không nói lời nào thì cũng không có ai coi như cô câm điếc đâu.” Rốt cuộc Hứa Hiểu Tinh cũng đã không kiềm chế được nữa, con gái ấy mà, đều nhiều chuyện, cơ hội để nhiều chuyện thì chắc chắn dùng để khoe khoang một chút, đâu có chịu để ý tới người trong cuộc xấu hổ bao nhiêu.