“Những chuyện này của bên chính phủ chắc dễ làm, anh ở bên chính phủ ngược lại vẫn có chút quan hệ, chắc có thể đủ dùng, chào hỏi, mảng thẩm duyệt này của bên chính phủ chắc sẽ nhanh hơn nhiều.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ rồi nói.
“Anh là nói ba vợ của anh sao?” Lý Vũ Hân hỏi thẳng.
Sau khi hỏi xong, Lý Vũ Hân mới cảm thấy có hơi hối hận, có hơi ngại ngùng nhìn Diệp Lăng Thiên. Sau khi nói xong cô mới nhớ, Diệp Lăng Thiên và Lý Yến đều đã ly hôn rồi, còn gọi là ba vợ hình như không quá đúng.
Diệp Lăng Thiên ngẩn ra, bị lời của Lý Vũ Hân làm cho đơ rồi, sau đó mới nói: “Không chỉ là vậy, dù sao chuyện bên chính phủ anh đi, tốc độ chắc sẽ nhanh hơn tốc độ bình thường một chút.”
“Vậy được, chỉ cần tốc độ xét duyệt của bên chính phủ có thể đủ nhanh, chuyện bên này sẽ dễ làm hơn nhiều. Ngày mai em sẽ bảo Tiểu Lâm đăng thông tin tuyển dụng, em cũng sẽ đích thân đi tìm vài công ty đại lý, mời công ty đại lý tới giúp và toàn quyền phụ trách chuyện công ty thành lập tập đoàn.” Lý Vũ Hân gật đầu nói.
Hai người vừa đi xuống dưới lầu thì điện thoại của Diệp Lăng Thiên vang lên, Diệp Lăng Thiên nhìn số điện thoại, do dự một lát rồi vẫn nghe.
“Diệp Lăng Thiên, đã tan làm chưa?” Diệp Lăng Thiên nghe được là giọng nói của Lý Đông Sinh.
“Vừa tan làm, có chuyện gì không ạ? Ba!” Diệp Lăng Thiên nhỏ giọng hỏi.
“Đừng gọi tôi là ba, tôi không nhận nổi. Cậu bây giờ lập tức tới nhà của tôi.” Giọng điệu của Lý Đông Sinh không mấy thân thiện, nói xong thì cúp máy.
Diệp Lăng Thiên cất điện thoại đi, nhìn Lý Vũ Hân, nói: “Xin lỗi, anh khả năng không thể đi ăn cơm với các em được, anh bên này có chút việc phải đi một chuyến.”
“Ừm, anh đi làm đi, có chuyện thì anh đi làm đi. Bữa cơm này thật ra cũng không nhất thiết phải ăn mới được.” Lý Vũ Hân gật đầu, cô thật ra đã nghe thấy rồi, cuộc gọi này là Lý Đông Sinh gọi tới.
“Cơm chắc chắn phải ăn, địa điểm Tiểu Lâm đều sắp xếp rồi. Vốn dĩ nói bữa cơm này anh nấu, như thế này đi, anh gọi điện cho Tiểu Lâm, bữa cơm này công ty đãi đi, tới lúc đó em ký tên là được rồi. Các em cứ ăn uống, em cũng mấy tháng không có gặp bọn họ rồi, ăn bữa cơm cho mọi người quen thuộc hơn. Anh đi trước đây, em lái xe chậm một chút.” Diệp Lăng Thiên nói xong thì xoay người ngồi vào trong xe của mình, sau đó lái xe trực tiếp chạy tới nhà Lý Yến.
Ngồi ở trong xe, anh đều đã nghĩ rõ ràng rồi, lần này tới, chắc chắn phải đối mặt với mưa gió bão bùng là điều đương nhiên. Còn đối mặt với chuyện này như nào, trong lòng Diệp Lăng Thiên chưa có tính, đối với cuộc hôn nhân với Lý Yến này, anh tới bây giờ trong đầu đều là khoảng trống. Khi kết hôn, không có quá nhiều cảm giác, bây giờ ly hôn rồi, vẫn là không có cảm giác gì. Anh hình như cảm thấy, mặc kệ là kết hôn hay ly hôn, cuộc sống của anh vẫn như vậy. Anh cảm thấy mình hoàn toàn là kết hôn trong mơ hồ, sau đó lại ly hôn trong mơ hồ.
Diệp Lăng Thiên đỗ xe ở dưới lầu nhà Lý Yến, sau đó lên tầng, tới cửa nhà Lý Yến thì gõ cửa.
Lý Yến mở cửa, Diệp Lăng Thiên nhìn thấy sắc mặt của Lý Yến rất không tốt.
Lý Yến thấy Diệp Lăng Thiên xuất hiện ở cửa, khẽ nói: “Xin lỗi, lần này lại liên lụy tới anh rồi.”
“Không sao, tóm lại là phải đối diện, hôn nhân cũng không phải là một mình em kết hôn, cũng không phải là một mình em ly hôn, nếu có trách nhiệm thì hai chúng ta cũng đều là một người một nửa. Mặc kệ như thế nào, đều phải chấp nhận.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói, sau đó trực tiếp đi vào.
Khi đi vào, hai vợ chồng Lý Đông Sinh đều ngồi ở trên sô pha, Lý Đông Sinh mặt mày đen tới nỗi không thể đen hơn được nữa, mẹ của Lý Yến thì hốc mắt đỏ hoe ngồi đó. Trên bàn trà trước mặt sô pha để một cuốn sổ ly hôn.
“Diệp Lăng Thiên, vừa rồi tôi đã hỏi nó rồi, nó không nói, bây giờ tôi hỏi cậu, đây rốt cuộc là chuyện gì?” Lý Đông Sinh vỗ vào cuốn sổ ly hôn trên mặt bàn, giận dữ chất vấn Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn thấy tình hình này, bỗng cũng không biết nên nói cái gì mới tốt. Nói tới cùng, bản thân anh cũng nói không rõ mình tại sao muốn ly hôn.
“Ba, con đã nói rồi, ly hôn là con kiên trì muốn ly hôn, không có liên quan tới anh ấy. Ba có giận gì thì nhằm vào con, ba hôm nay đánh con cũng được, mắng con cũng được, con tuyệt đối sẽ không nói hai lời, là con có lỗi với ba mẹ, khiến ba mẹ nhọc lòng vì con rồi.”
“Mày im miệng cho ba, mày cũng không cần gọi ba là ba nữa, ba không có đứa con gái là mày nữa. Ba bây giờ không có hỏi mày, Diệp Lăng Thiên, tôi bây giờ hỏi cậu, nó lên cơn thần kinh muốn ly hôn, tôi không muốn hỏi nó, tôi chỉ muốn hỏi cậu, cậu tại sao lại đồng ý ly hôn? Cậu với nó cùng bị điên rồi sao?” Lý Đông Sinh chỉ vào Diệp Lăng Thiên hỏi.
Diệp Lăng Thiên lần nữa trầm mặc, đầu óc của anh rất loạn, căn bản không biết nên trả lời vấn đề này như nào.
“Cậu cũng không nói phải không? Vậy tôi hỏi cậu, có phải là con gái tôi lớn lên không xinh đẹp, hay là công việc không tốt, thu nhập không được, điều kiện gia đình không tốt, cậu không nhìn trúng nó, phải không?” Lý Đông Sinh hỏi thẳng.
“Không phải, con trước giờ chưa từng nghĩ như vậy, kết hợp với Lý Yến, con luôn cảm thấy là con trèo cao rồi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu phủ nhận.
“Vậy thì tính cách của nó không tốt, không màng tới gia đình, làm ra chuyện thương thiên hại lý hoặc làm trái luân thường đạo lý gì, có phải không?”
“Cũng không có, tuy con với Lý Yến kết hôn trước trước sau sau cũng không có mấy ngày, nhưng cô ấy đều luôn làm rất tốt, rất quan tâm con, cũng rất quan tâm em gái con.’ Diệp Lăng Thiên lại lắc đầu.
“Vậy cậu nói cho tôi biết cậu tại sao muốn ly hôn? Đúng rồi, có phải là vì con gái của Lý Tiên Nguyên đó hay không? Có phải là vì con gái của Lý Tiên Nguyên quay về rồi, cậu vội vàng muốn ly hôn với nó sau đó quay lại với con gái của Lý Tiên Nguyên có phải không?” Lý Đông Sinh cuối cùng hỏi lần nữa.
“Không phải, ba, con tuy cùng Lý Vũ Hân ở bên nhau trong thời gian rất dài, nhưng con và cô ấy đã chia tay rồi, con là chia tay rõ ràng với cô ấy mới cùng Lý Yến ở bên nhau, hơn nữa, con cũng chưa từng có làm chuyện gì có lỗi với Lý Yến. Trong lòng con cũng chưa từng nghĩ như vậy. Cho dù bây giờ Lý Vũ Hân quay về rồi, con và cô ấy vẫn chỉ là quan hệ công sự trong công ty, quan hệ riêng nhiều nhất chỉ duy trì ở mức tình bạn, chưa từng có bất kỳ quan hệ đi quá giới hạn nào, trong lòng con cũng chưa từng có bất kỳ suy nghĩ gì khác. Diệp Lăng Thiên con cũng tuyệt đối không phải là người như vậy.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu, nói năng rất đanh thép.
“Được rồi, ba, đừng tiếp tục ở đây tra hỏi như tội phạm nữa, thủ phạm chính là con, anh ấy chỉ là tòng phạm bị con bắt ép mà thôi. Con nói thật với ba mẹ, con tại sao muốn ly hôn. Thứ nhất, con căn bản không có mang thai, ba mẹ biết không? Con là lừa anh ấy, con lừa anh ấy nói con mang thai rồi, sau đó muốn bắt anh ấy kết hôn với con, con là đang lừa cưới. Con đã lừa anh ấy, cũng đã lừa tất cả mọi người. Thứ hai, từ đầu chí cuối anh ấy căn bản không yêu con, là con luôn mặt dày bám lấy anh ấy. Bởi vì con yêu anh ấy, con muốn ở bên anh ấy, cũng là con chính tay chia rẽ tình yêu giữa anh ấy với Lý Vũ Hân. Nhưng, sau khi kết hôn, con mới phát hiện, tình yêu hôn nhân mà con tốn hết tâm cơ để có được này không phải là cái con muốn. Bởi vì con không vui vẻ, trong lòng con không bình yên, bản thân con không vượt qua được ải này của trong lòng con, con mỗi ngày đều sống trong dằn vặt. Hơn nữa, nhìn thấy anh ấy cả ngày mặt mày ủ dột, gượng cười vui vẻ với con, trong lòng con so với chết còn khó chịu hơn, cuộc hôn nhân này đối với con mà nói chính là sự dày vò, còn tồn tại một khắc thì nhiều thêm một phần đau khổ.” Lý Yến cuối cùng cũng không nhịn được mà bạo phát, bắt đầu nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT