Lý Yến lần nữa rơi vào trầm mặc, hai người cùng nhau ngồi ở đây hóng gió, gió thổi loạn khói thuốc trên đầu thuốc của Diệp Lăng Thiên, cũng thổi tung mái tóc ngắn ngang cổ của Lý Yến.
“Có phải bởi vì tôi không? Rất lâu sau đó Lý Yến hỏi.
Diệp Lăng Thiên xoay mặt nhìn Lý Yến một chút, sau đó lắc đầu nói: “Không phải, là chính chúng tôi phát sinh vấn đề, vấn đề trong tính cách.”
“Anh không cần gạt tôi, anh không nói tôi cũng biết là bởi vì tôi. Anh xuất viện mới có mấy ngày? Anh nói gần đây, nên không thể nghi ngờ gì nữa chính là lúc anh xuất viện thì hai người liền chia tay. Nhìn bộ dạng này của anh tôi đã biết rồi, là Lý Vũ Hân đề nghị nói chia tay. Nếu là như vậy thì khẳng định cũng là bởi vì tôi. Thực ra việc này tôi rất hiểu rõ, lúc ấy anh hôn mê Lý Vũ Hân đã nói chuyện với tôi mấy lời, tôi có thể cảm giác được cô ấy vô cùng hận tôi, cũng rất để ý đến quan hệ của tôi và anh, rồi lại thêm chuyện anh đi cứu tôi. Về sau tôi cẩn thận nghĩ lại chuyện này dường như không có cô gái nào có thể không để ý, nhưng mà tôi nghĩ Lý Vũ Hân là một cô gái đặc biệt, cũng nghĩ đến tình yêu tha thiết của hai người khả năng sẽ không để ý đến những chuyện như thế này, tôi thực sự không nghĩ tới chuyện hai người sẽ chia tay.” Lý Yến lạnh nhạt nói, Lý Yến không ngốc có một số việc tưởng tượng thôi thì có thể nghĩ ra được rồi, dựa vào tính cách của Diệp Lăng Thiên cùng Lý Vũ Hân thì có thể dễ dàng kết luận được.
“Tôi đã nói rồi sự việc này không có liên quan gì với cô, dù cho là cũng có chút liên can gián tiếp, nhưng nguyên nhân chủ yếu là từ tôi và cô ấy, giống như vừa rồi tôi có nói là hai chúng tôi tính cách không hợp, có nhiều thứ là trời sinh chúng ta không thay đổi được. Đi theo tôi cô ấy chỉ có thể bị thương tổn, là tôi có lỗi với cô ấy. Chia tay, thật ra là kết quả tốt nhất với cô ấy.”
“Tôi sẽ đi tìm cô ấy, anh cho tôi địa chỉ của cô ấy, tôi sẽ nói rõ ràng với cô ấy về quan hệ của anh và tôi, tôi đã từng nói với cô ấy rằng tôi thích anh, nhưng anh cũng không thích tôi vả lại tôi cũng từng hứa tôi tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ xấu đối với anh, càng sẽ không chen vào quan hệ của anh cùng cô ấy.” Lý Yến từ trên lan can nhảy xuống, kiên định đối mặt Diệp Lăng Thiên nói.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Yến lắc đầu, lạnh nhạt nói: “Lý Yến, cô vẫn là không hiểu rõ những lời tôi nói sao, tôi nói rồi chuyện này không có bất cứ can hệ nào với những người khác, có vấn đề cũng là của tôi và cô ấy mà thôi, dù cho cô có đi nói cũng không có tác dụng gì. Vả lại, tôi cũng không ý nghĩ cứu vãn lại cái gì, giống như cô ấy đã nói tôi không thể là một người chồng tốt được, cho nên tôi không muốn lại làm tổn thương cô ấy. Ngồi đi, cô từ xa đi một chuyến đến, yên vị ngồi đây trò chuyện thêm lúc nữa đi, sang năm mới rồi, không nên nói những chuyện này nữa.”
“Trong lòng anh vẫn còn rất yêu cô ấy, có đúng không?” Lý Yến vẫn rất kiên trì hỏi.
“Còn” Diệp Lăng Thiên gật gật đầu nói.
“Được,vậy tôi không nói nữa, sẽ lại gợi ra chuyện không vui trong lòng anh. Có muốn hay không cùng tôi tìm chỗ nào đó uống một bữa rượu?” Lý Yến hỏi.
Diệp Lăng Thiên lắc đầu, nói: “Không cần, tâm tình đúng là không tốt, nhưng mà cũng không phải chỉ bởi vì chuyện này. Nếu như là vì ăn mừng năm mới cô tìm tôi uống một bữa rượu tôi rất sẵn lòng tiếp cô, nhưng nếu như là muốn giúp tôi uống rượu giải sầu, vậy không cần đâu, quên đi.”
“Vậy thì tìm chỗ nào đó uống rượu đi, vừa hay tôi cũng đói bụng, căn tin cùng các đồng nghiệp trực ban ăn đêm mặc dù tăng thêm hai món nhưng ăn quả thực không ngon. Tìm một chỗ hai chúng ta cũng chuẩn bị một bữa tối giao thừa.” Lý Yến sảng khoái nói.
“Thôi quên đi, lần sau đi, bây giờ là lúc nào còn chỗ nào có quán ăn nữa? Đi, về đi, tất cả về nhà đi ngủ cũng không còn sớm nữa.” Diệp Lăng Thiên cười một cái nói từ trên hàng rào nhảy xuống đất.
ngôn tình hay“Anh đúng là cứng nhắc một điểm cởi mở tự nhiên cũng không có. Muốn uống rượu làm sao mà không có chỗ nào chứ, đi tới nhà anh đi, đừng có nói với tôi là nhà anh không có rượu. Đi tới nhà tôi thực tế hơn, tôi nếu ở nhà uống rượu ba mẹ tôi thiếu điều đánh chết tôi cũng được đó. Tôi đi trước, anh cùng theo tôi.” Lý Yến nói xong trực tiếp lái xe đi.
Diệp Lăng Thiên nhìn theo Lý Yến, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, anh thật sự đúng là không muốn uống rượu chỉ muốn trở về đi ngủ, thế nhưng lại gặp được người thẳng thắn như Lý Yến, anh thật cũng không biện pháp đối phó, chỉ có thể ngoan ngoãn mở xe đuổi theo, bởi vì Lý Yến đã đi trước anh một bước đi thẳng tới nhà anh, anh cũng không thể nhà mình mà cũng không về được.
Mà Lý Yến thật ra cũng không phải thật muốn uống rượu, cô ta chỉ là bởi vì cảm thấy Diệp Lăng Thiên tâm tình sa sút, thêm nữa là gần sang năm mới cho nên muốn an ủi Diệp Lăng Thiên một chút, nghĩ muốn ở bên giải tỏa cho Diệp Lăng Thiên mà thôi, uống rượu cùng Diệp Lăng Thiên chỉ là lý do, mục đích thật sự là không muốn để cho Diệp Lăng Thiên bởi vì thất tình mà đau khổ. Nhưng cô đã quên, Diệp Lăng Thiên tuyệt đối không có yếu ớt như những người bình thường khác, không có khả năng bởi vì chuyện nhỏ như vậy mà tìm chết.
Thời điểm Diệp Lăng Thiên lái xe đến tầng dưới của nhà mình, thì Lý Yến đã sớm đứng ở cửa thang máy đợi anh.
Hai người cùng nhau lên lầu, sau đó đi vào trong nhà.
“Không tồi nha, còn nấu nhiều món ăn như vậy, tranh thủ thời gian đem đồ ăn hâm nóng lại đi, tôi đi tìm hai bình rượu, nói thật là tôi rất đói bụng, cơm căn tin thật sự ăn không được, cho nên bình thường tôi cơ bản đều là ăn thức ăn nhanh.” Lý Yến không khách sáo nói, sau đó quả thật là tự mình đi vào nhà Diệp Lăng Thiên tìm rượu.
Diệp Lăng Thiên một lần nữa bất đắc dĩ, đối với một vị không mời mà tới như Lý Yến còn vô cùng tùy tiện, anh chỉ có thể yên lặng cười. Sau đó ngoan ngoãn mở lò sóng làm nóng thức ăn, thật ra anh cũng đói bụng, lúc trước ở nhà mình ăn không vào, đến chỗ Lý Vũ Hân cũng không ăn cơm, chỉ là tự mình một mình buồn bã uống rượu thôi, dưới tình trạng này không có khả năng sẽ có khẩu vị để nuốt nổi cơm.
Cũng may dùng lò vi sóng làm nóng món ăn cũng không phiền phức lắm, không bao lâu sau đồ ăn đều đã nóng hổi, Lý Yến rót cho Diệp Lăng Thiên và mình một ly rượu còn chưa bắt đầu uống đã nghe được tiếng đập cửa.
“Ai vậy? Đã trễ thế như vậy rồi.” Lý Yến rất kinh ngạc.
“Chỉ có thể là Diệp Sương chắc là không mang chìa khoá, tôi đi mở cửa” Diệp Lăng Thiên đứng lên.
“Để tôi.” Lý Yến đứng lên nói, chỗ cô ta ngồi quả thực gần hơn một chút.
Lý Yến đi ra mở cửa, chỉ là vừa mở cửa cô ta liền trợn tròn mắt, đứng ở bên ngoài không phải là Diệp Sương mà là Lý Vũ Hân, nhìn thấy Lý Vũ Hân đứng ở bên ngoài, Lý Yến lập tức tròn mắt nhìn, đã trễ như vậy mình cùng Diệp Lăng Thiên cô nam quả nữ ở chung một chỗ, quả thực có một số việc căn bản có nói cũng không thể giải thích rõ ràng được.
Lý Vũ Hân nhìn thấy Lý Yến mở cửa cho mình, cũng trợn tròn mắt, nhìn thấy Lý Yến trong nội tâm cô có đủ loại cảm xúc liền trở nên phức tạp gấp vạn lần, có thể nói các loại cảm xúc đều có.
Hai người cứ như vậy nhìn nhau, Lý Yến không tránh sang một bên, Lý Vũ Hân cũng không có ý bước vào, hai người dường như đang rơi vào suy nghĩ riêng của chính mình.
“Diệp Lăng Thiên có ở nhà không?” Cuối cùng vẫn là Lý Vũ Hân mở miệng trước nói với Lý Yến, giọng rất lạnh nhạt trong giọng nói không có bất kì sắc thái tình cảm nào.
“Ah, có nhà, tôi tới tìm anh ta uống rượu, vào đi.” Lý Yến nhích người tránh ra còn cố ý giải thích một chút.
“Tôi không vào đâu, ví tiền của anh ta rơi ở nhà tôi, tôi cầm qua đây cho anh ta.” Lý Vũ Hân nói, sau đó từ trong tay đưa ra một cái ví tiền cho Lý Yến lúc đang chuẩn bị xoay người liền phát hiện Diệp Lăng Thiên bước tới.
Ví tiền của Diệp Lăng Thiên vẫn luôn ở bên trong trong túi áo khoác, có lẽ là lúc trước cởi áo khoác nấu đồ ăn đã đánh rơi trong nhà cô.