“Có phát hiện ra gì không?” Diệp Lăng Thiên hỏi kỹ thuật viên trước.

"Đã điều tra ra, theo yêu cầu của anh thì tổng cộng đã tìm được năm chiếc. Bốn chiếc còn lại không có vấn đề gì, nhưng có vấn đề chính là chiếc xe thương vụ này, biển số xe là giả, hơn nữa chiếc xe này cũng rất có khả năng đã bị đánh cắp. Hai ngày trước có người đến báo mất xe, các đặc điểm được mô tả gần như giống hệt với chiếc xe này.” Kỹ thuật viên chỉ vào màn hình giám sát và nói.

"Chiếc xe này lần cuối cùng đi đến đâu?"

"Huyện Đại Khâu, đi đường quốc lộ, đến huyện Đại Khâu lúc 9 giờ tối. Lần cuối cùng xuất hiện là ở thị trấn Đại Khâu, sau đó đi về hướng này. Vì là vùng nông thôn nên hầu hết đều là đường huyện và đường làng, cũng không có camera giám sát, không thể xác định được chiếc xe này đã đi đâu. Chúng tôi đã kết nối với tất cả các camera giám sát ở các thị trấn này để điều tra và không phát hiện bất cứ manh mối gì. Đối phương có lẽ đã không vào thị trấn. Tôi đoán rằng đối phương đang ẩn nấu một trong năm thị trấn trong khu vực này." Kỹ thuật viên phân tích.

Diệp Lăng Thiên cau mày, manh mối mà anh không dễ gì tìm được lại biến mất. Nhưng Diệp Lăng Thiên tin chắc rằng đây mới là mục đích thực sự của người kia, nơi này về cơ bản hoàn toàn không thể truy tìm được, trong phạm vi năm sáu thị trấn giữa vùng nông thôn rộng lớn này, làm sao tìm được? Hơn nữa nơi này khác hoàn toàn so với địa điểm trước. Mất khoảng hơn ba giờ để đi đi lại lại từ nơi phát hiện ra chiếc xe này đến các thị trấn ở huyện Đại Khâu. Nếu chiếc xe van này là để thu hút sự chú ý, vậy thì chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất.

Lúc này, Diệp Lăng Thiên rất muốn mượn vệ tinh quân sự để dò tìm vị trí của chiếc xe, nhưng đáng tiếc, điều đó gần như không thể.

Diệp Lăng Thiên nhíu mày, nhìn chiếc đồng hồ Lý Vũ Hân mua cho anh, bây giờ đã là 11 giờ rồi, lúc này trong lòng anh bắt đầu hơi lo lắng, thật ra trong lòng anh cũng biết xác suất sống sót của Lý Yến không cao, nhưng bất luận như thế nào, cho dù không thể cứu được Lý Yến, cũng phải tìm ra nhóm người này để trả thù cho Lý Yến.

Đọc truyện tại đây.

Diệp Lăng Thiên chỉ ngồi ở trong đội cảnh sát hình sự mà không nói lời nào, không ai trong đội cảnh sát hình sự dám quấy rầy anh, tàn thuốc bên cạnh Diệp Lăng Thiên vứt khắp nơi, anh không ngừng hút, vừa trầm tư suy nghĩ.

“Anh Diệp, anh ăn chút gì đó đi, đây là món mà tôi gọi từ căn tin, anh ăn tạm chút đi.” Đến giờ ăn trưa, kỹ thuật viên mang cho Diệp Lăng Thiên một phần cơm.

Hành động của kỹ thuật viên làm gián đoạn suy nghĩ của Diệp Lăng Thiên.

"Cảm ơn." Diệp Lăng Thiên gật đầu.

Anh bận từ tối qua đến giờ, chưa chợp mắt, cũng chưa ăn bất cứ gì, nhưng cũng không thấy đói chút nào. Đang chậm rãi ăn cơm, Diệp Lăng Thiên đột nhiên nói với nhân viên kỹ thuật: "Cậu có thể giúp tôi một việc được không, giúp tôi tìm thông tin chi tiết về hai anh em Lâm Xung và Lâm Dũng, thông tin này chắc chắn sẽ có trong kho lưu trữ của cảnh sát các anh."

“Được, việc này không khó. Tôi có thể tìm được trong hệ thống của chúng tôi.” Kỹ thuật viên bước thẳng đến chỗ máy tính, sau đó bắt đầu tìm kiếm.

"Anh Diệp, đây là Lâm Xung, chính là người mà chúng ta đang tìm kiếm" Kỹ thuật viên nói.

Diệp Lăng Thiên gật đầu, đặt hộp cơm xuống, đi đến chỗ máy tính, khi nhìn thấy thông tin trên đó, Diệp Lăng Thiên đột nhiên trợn mắt, sau đó chạy tới tìm bản đồ.

Kỹ thuật viên nhìn Diệp Lăng Thiên đầy nghi ngờ.

"Cho tôi xem lại thông tin của Lâm Dũng." Diệp Lăng Thiên nói.

Ngay lập tức, kỹ thuật viên đưa thông tin của Lâm Dũng ra.

Diệp Lăng Thiên tiếp tục xem, cuối cùng cau mày hỏi: "Hôm nay là ngày mấy?"

"Ngày 8 tháng 11."

"Ngày 8 tháng 11? Vậy ngày mai sẽ là ngày 9 tháng 11 phải không?" Diệp Lăng Thiên hỏi, giống như đang nói với chính mình hơn.

Kỹ thuật viên sững sờ, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, Diệp Lăng Thiên làm sao lại hỏi một câu ngu ngốc đến vậy, đó là điều mà ai cũng biết.

Diệp Lăng Thiên đột nhiên đứng lên, đi ra ngoài.

“Anh Diệp, anh đi đâu vậy?” Kỹ thuật viên vô cùng ngạc nhiên.

"Tôi có chút chuyện cần đi ra ngoài." Diệp Lăng Thiên nói mà không quay đầu lại, sau đó đi ra ngoài, với tốc độ nhanh nhất lái xe đến huyện Đại Khâu.

Diệp Lăng Thiên luôn có một câu hỏi, đó là tại sao đối phương phải làm như vậy? Không giết Lý Yến cũng có nghĩa là đối phương không đơn giản chỉ muốn giết Lý Yến. Sau đó lại sắp xếp một vụ trộm treo đầu dê bán thịt chó như vậy để thu hút sự chú ý của cảnh sát và cuối cùng thì đưa Lý Yến đến huyện Đại Khâu. Tại sao bọn họ lại làm như vậy? Mục đích của việc này là gì? Đây là điều mà Diệp Lăng Thiên luôn cảm thấy khó hiểu. Đối phương cũng không phải là bị bệnh tâm thần, chắc chắn phải có lý do để hắn ta làm như vậy. Bọn họ tốn công vô ích đi qua đi lại một thời gian dài, không thể chỉ là để đưa Lý Yến đi hóng mát.

Đã có thói quen nhiều năm như vậy, Diệp Lăng Thiên trước tiên thường xem xét cách suy nghĩ của đối phương, từ góc độ của đối phương để phán đoán hành động tiếp theo của đối phương là gì. Nhưng lần này, Diệp Lăng Thiên suy nghĩ cả buổi sáng cũng không nghĩ ra lý do, không hiểu tại sao đối phương lại làm ra chuyện này. Cho đến khi nhìn thấy thông tin của Lâm Xung và Lâm Dũng, anh mới tỉnh ngộ. Cả hai anh em Lâm Xung và Lâm Dũng đều sinh ra và lớn lên tại thị trấn Nam Sa, quận Đại Khâu, mà dựa theo phán đoán cuối cùng về hướng đi của chiếc xe là đến thị trấn Nam Sa. Càng trùng hợp hơn nữa là ngày mà Lâm Dũng bị xử tử là vào ngày 9 tháng 11 năm ngoái, cũng có nghĩa là ngày mai sẽ là ngày giỗ của Lâm Dũng. Đối phương tại sao có nhiều nơi như vậy lại không chọn mà cố tình đến thị trấn Nam Sa? Ngoài việc đến quê của anh ta, Diệp Lăng Thiên không nghĩ ra được lý do nào khác, ngoài ra, tại sao nhiều thời gian như vậy lại cố tình chọn hai ngày qua để bắt người? Hành động đúng lúc ngay trước ngày giỗ của Lâm Dũng? Diệp Lăng Thiên không phải là người tin rằng trên đời có quá nhiều sự trùng hợp, càng huống hồ lần này lại có nhiều sự trùng hợp như vậy. Vì vậy, Diệp Lăng Thiên nhận định rằng đối phương muốn bắt Lý Yến đưa về quê, và giết Lý Yến để trả thù cho Lâm Dũng vào ngày giỗ của em trai mình. Vẫn còn một điều mà Diệp Lăng Thiên vẫn chưa tìm ra, đó là nơi mà Lâm Dũng được chôn cất sau khi chết. Nếu mộ của Lâm Dũng được chôn ở thị trấn Nam Sa, về cơ bản thì điều đó chắc chắn sẽ xảy ra.

Từ suy luận của bản thân, Diệp Lăng Thiên có thể hiểu ra một vấn đề rất quan trọng, đó là Lý Yến bây giờ chắc chắn chưa chết, ít nhất đối phương sẽ không giết trước mười hai giờ. Đối phương cố ý làm như vậy, nhất định sẽ không giết Lý Yến trước ngày giỗ của Lâm Dũng. Đối phương bố trí rất nhiều bẫy, chiếc xe tải kia chính là để thu hút sự chú ý của cảnh sát, cảnh sát phải tập trung toàn bộ sự chú ý vào nơi đó. Những ngọn núi ở đó đủ để cảnh sát tìm kiếm trong khoảng hai ngày, đợi khi cảnh sát lục soát toàn bộ và phát hiện không có ai, thì họ cũng đã làm xong những việc cần làm ở đó và tẩu thoát. Đến khi cảnh sát quay lại thì dù họ có phát hiện được gì thì cũng đã quá muộn, không thể không nói đối phương thực sự rất lợi hại, hơn nữa rất thông minh, kế hoạch này gần như không có một chút sơ hở nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play