Trần Lục chạy tới được bìa rừng thì nhìn xung quanh, thần thức một lần nữa phóng thích nhưng vẫn không cảm nhận được Bạch Linh.
"Bạch Linh!"
Trần Lục gào to phóng thẳng vào rừng sâu.
Trên đường đi hắn liên tục quét thần thức ở mọi ngóc ngách trong khu rừng, điều này dẫn động đến một đám yêu thú bị thần thức của Trần Lục quấy nhiễu.
Trần Lục bị một con hùng sư trên đầu có bốn sừng chặn đường, hắn dùng một đòn tất sát để giết chết con yêu thú ngán đường này.
Hắn cứ thế mà tìm kiếm quanh khu rừng này, vô số vết thương do yêu thú gây ra trên cơ thể hắn, Trần Lục cũng là một đường chém giết vài chục con yêu thú.
Càng về sau đám yêu thú lại càng da dày và tu vi cao, khiến cho Trần Lục phải chật vật một thời gian mới giết được nó.
Khi vào sâu trong rừng thì hắn đã bị bao vây bởi một bầy yêu thú, bầy yêu thú này không giống nhau là được một con yêu thú tu vi với Nhập Kỳ thượng giai dẫn đầu.
"Huyết Tử Lôi Ánh Kiếm Phá Diệt!"
Trần Lục rút Tuyết Kiếm quét ngang qua bầy yêu thú làm chúng bị thương vài con.
"Gào!"
Một con nhện 10 chân đầy gai nhọn và có răng nanh mang theo kịch độc đánh tới, nó là con yêu thú dẫn đầu phát động tấn công Trần Lục.
"Lôi Long Kích."
Trần Lục đấm ra một huyết lôi long chặn đòn tấn công của con yêu nhện.
Trần Lục đã bắt đầu rơi vào trạng thái mê man, hắn toàn thân nhuốm máu cơ thể không còn đứng vững được nữa, phải dùng Tuyết Kiếm để chống đỡ thân hình.
Một con cự viên từ cái cây nhảy ra hướng Trần Lục đánh tới, quyền của cự viên vô cùng hung mãnh.
Trần Lục thân hình ngã về bên phải, mắt đã nhắm chặt, hiển nhiên đã kiệt sức mà hôn mê.
"Long."
Một âm thanh trầm thấp băng lãnh vang lên, một con lôi long mang theo khí thế kinh người xuyên thủng ngực của cự viên.
Trần Lục giờ phút này đứng thẳng như là chưa từng bị thương hay kiệt sức, hắn nhìn đám yêu thú xung quanh mà ánh mắt bình thản, không còn lo sợ như trước.
"Ta lại được thức tỉnh trong hoàn cảnh như vậy sao?"
Trần Lục thở dài nói.
Yêu nhền nhện thấy điều bất thường liền dẫn theo hai con yêu thú mạnh nhất trong bầy đánh tới, Trần Lục không phản ứng mà tay vẫn cứ bấm như đang tính thứ gì đó.
Ngay khi cả ba yêu thú sắp vồ tới thì Trần Lục lách mình né vô cùng nhẹ nhàng, ba con yêu thú rít gào liên tục ra đòn nhưng đều không thể đánh trúng Trần Lục.
"Chà, tên này là Trần Lục ở Thiên Sơn, hôm nay gặp được đúng thời điểm bản tôn thức tỉnh, nên ngươi sẽ không bỏ mạng tại đây."
Trần Lục chấp tay sau lưng như đã nắm rõ toàn bộ thông tin trong tay.
"Trận Kỳ, ta lấy đất làm bàn cờ, lấy linh khí làm quân cờ, lấy yêu thú xung quanh làm quân địch, theo lệnh của ta hiện ra đi."
Trần Lục vung tay liền có từng đừng ánh sáng màu lam vẽ qua mặt đất tạo thành bàn cờ, hắn nằm vào không khí kéo ra liền hội tụ linh khí hóa thành quân cờ.
Trần Lục nâng tay điều khiển quân cờ đánh về phía yêu thú xung quanh, đám yêu thú bị quân cờ công kích liên tục bại lui, mà một số con còn bị quân cờ một đòn giết chết.
Yêu nhện tức giận phóng tới hướng Trần Lục, vuốt sắc của nó sắp chạm vào Trần Lục đã bị một quân cờ chặn lại.
"Chiếu tướng!"
Trần Lục nhếch môi hai ngón tay khẽ động, quân cờ xung quanh lấy yêu nhện làm trung tâm đánh tới.
Rầm rầm vài tiếng thì yêu nhện đã bị đánh cho biến dạng nằm liệt trên đất, quân cờ hội tụ đột nhiên phóng nhanh ra đám yêu thú đang hoảng hốt rồi nổ tung.
Đám yêu thú nằm trên đất chết đi vô cùng thê thảm, Trần Lục đứng ở đó tiếp tục bấm ngón tay.
Hắn điểm lên cơ thể của mình 72 lần, sau đó vung tay hội tụ linh khí thành những cây châm đâm vào cơ thể.
Trần Lục lẫm bẩm sau đó hội tụ một đoàn linh khí hóa từng thanh kiếm đâm vào cơ thể hắn.
Trong phút chốc máu tươi từ những vết thương bị rách tràn ra, thất khiếu chảy máu cùng tay chân run rẩy.
"Bản tôn giúp ngươi lần này, vì ở nhờ thân thể ngươi, nên không muốn ngươi dễ dàng chết như vậy."
Trần Lục ánh mắt tràn ra tia tàn nhẫn cắn lưỡi phun ra một búng máu rơi trên mặt đất.
Máu tươi đó hóa thành sương máu lơ lửng thành một cái trận pháp đánh lên mi tâm của hắn.
Đột nhiên nửa cơ thể bên trái của Trần Lục sắc mặt trở nên ảm đạm, con mắt rắn cũng đã biến mất mà hiện ra tròng đen hình dáng ba gạch ngang màu đỏ.
"Gì đây? Bản đế chẳng phải chưa tới lúc thức tỉnh sao?"
Trần Lục mở miệng dường như bất ngờ với chuyện này.
"Hừ, trong cơ thể kẻ này lại có thêm một hồn thể ở nhờ."
Nửa cơ thể bên phải của Trần Lục mở miệng.
"Ngươi là kẻ nào? Sao lại thức tỉnh bản đế vào lúc này?"
Nửa cơ thể bên trái của Trần Lục tỏ vẻ tức giận nói.
"Ngươi không cần biết ta là ai, việc trước tiên hãy để ta hoàn thành lột xác bước cuối cho Trần Lục."
Nửa cơ thể bên phải nhắm mặt lại cánh tay phải nâng lên vẽ ra một vệt chỉ hoàng kim đâm vào mi tâm.
Trần Lục phát ra ánh sáng hoàng kim sau đó trở lại bình thường.
"Ồ, bản đế cũng chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu cơ thể của kẻ khác, cũng nên giúp hắn tăng cao vi và thể pháp một chút."
Nửa thân thể bên trái không chịu thua nửa thân thể bên phải nói, hay nói đúng hơn là hai linh hồn cường đại ở trong cơ thể Trần Lục.
"Đế Huyết, Ma Viêm, Hắc Ám, Băng Hàn, phản tổ, Ma Cổ Cự Nhân khai mở."
Một ký tự quái dị được cánh tay trái viết ra xung quanh, một vệt hắc lôi xé toạc không gian như từ ngân hà phá không đánh xuống.
Trần Lục hóa thành một cự nhân cao mười trượng, thân thể cự nhân này như một con khỉ, tay dài chân ngắn mà lại có vuốt sắc có thể cào đứt vạn vật, bộ hàm cứng cáp cũng có thể cắn phá mọi thứ.
Hai bàn tay được một lớp băng cứng bao phủ như là lớp giáp, khuôn mặt cũng là được băng hàn hình thành lớp giáp bảo vệ.
Cự nhân Trần Lục có hắc khí lượn lờ tựa như ma thần giáng thế, hắn phóng tới đám yêu thú đã chết xé toạc bọn chúng thành từng phần rồi nuốt tươi.
Sau khi Ma Cổ Cự Nhân ăn hết đám yêu thú thì trở lại thành Trần Lục.
Giờ phút này cơ thể Trần Lục vô cùng quái lạ, chia làm ba phần khí tức, ma khí, yêu khí và tiên khí.
Ba loại khí tức đan xen làm cho Trần Lục tựa như một sinh vật mới được sinh ra trong thiên địa.
"Ngươi là yêu tộc, ngươi là ma tộc, ngươi là tiên tộc, ngươi là nhân tộc, hay ngươi là toàn thứ đó? Tồn tại vô cùng khác biệt với những sinh linh khác, hãy trải qua kiếp lôi để được thiên địa công nhận là sinh linh hợp pháp."
Một âm thanh như ẩn như hiện phát ra từ bốn phương tám hướng, lôi vân hội tụ 100 dặm xung quanh làm cho ngươi ta cảm thấy hoang man đến cực điểm.
"Lôi kiếp đã chuẩn bị giáng xuống, ta nhớ Trần Lục này là tu luyện lôi hệ, đây là cơ hội tốt giúp hắn tăng thực lực."
Linh hồn bên phải mở miệng nói, nhưng trong ánh mắt lại là có chút ngưng trọng.
"Lôi kiếp thôi, giúp hắn đột phá là được."
Linh hồn bên trái tỏ vẻ hùng hồn nói, nhưng trong ánh mắt cũng là lộ ra một tia ngưng trọng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT