*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Anh ta nhìn lại về phía những âm thanh đó thì thấy Tô Duy Nam đang nắm tay một cô gái phương Đông tuyệt đẹp, hai người đang nhẹ nhàng khiêu vũ ở sàn nhảy.

Dù là cách khiêu vũ hay là khí chất của hai người, hay là ánh mắt khi hai người nhìn lẫn nhau giống như trong mắt chỉ có mỗi đối phương, tất cả mọi thứ, tất cả mọi thứ nhìn đều rất chướng mắt.

Erics nhíu mày lại, cảm giác thành tự vừa mới đến thì đã hoàn toàn biến mất gần như không còn gì cả.

Chưa kịp nhảy xong điệu nhảy hiện tại, anh ta đã kiếm bừa một cái cớ để lẳng lặng rời đi.

Chẳng bao lâu sau, Mộ Mẫn Loan và Tô Duy Nam cũng đã nhảy xong một bài, Tô Duy Nam rót một cốc champagne, đưa cho cô: “Nhảy không tệ.”

Nhờ câu khen của anh, Mộ Mãn Loan nở một nụ cười chân thành từ tận đáy lòng.

Cô nhận lấy cốc champagne, cười ngọt ngào: “Cảm ơn”

Âu Mỹ Lệ đứng bên cạnh, nhìn Mộ Mẫn Loan một lúc rồi đi thẳng đến trước mặt Tô Duy Nam, duỗi tay ra với anh: “Hải, tôi có đủ vinh dự để mời anh nhảy một bài không?”

Nụ cười của Mộ Mẫn Loan lập tức cứng lại trong vài giây, nhưng sau đó cô cũng chỉ nhẹ nhàng ngẩng đầu lên, nhấp một ngụm champagne Tô Duy Nam nhìn Âu Mỹ Lệ, biểu cảm của cô ta rất cố chấp, đồng thời cô ta còn đang nở một nụ cười rất nhiệt tình.

Nhìn thế này có vẻ như nếu Tô Duy Nam không chịu nhảy với cô ta một bài thì cô ta nhất định sẽ không chịu đi ra chỗ khác vậy.

“Được rồi.”

Tô Duy Nam khẽ gật đầu, sau đó đi theo cô ta vào sàn nhảy.

Mộ Mẫn Loan khẽ mím môi, cô biết rằng Tô Duy Nam đang sợ mình cảm thấy khó chịu.

Cô khẽ thở dài một hơi, sau đó tự thôi miên bản thân: Chẳng qua cũng chỉ là nhảy với nhau một bài thôi, đây là nghi thức xã giao rất bình thường, mình không cần phải quá để ý đến chuyện đó.

Vất vả lắm Mộ Mẫn Loan mới thuyết phục xong bản thân, cô nâng cốc rượu, quay người chuẩn bị quay về chỗ ngồi của mình Nhưng cô còn chưa kịp đi mấy bước thì đột nhiên cảm thấy tay mình trĩu xuống Cô nhíu mày lại, vừa quay người thì lại thấy người đàn ông tóc vàng mắt xanh tên Erics vừa nãy đang đưa tay ra chặn cô, không cho cô rời đi: “Hi, người đẹp phương Đông!”

Mộ Mẫn Loan là người rất chú trọng việc rèn luyện, cô chẳng những nghe hiểu tiếng Anh, mà còn có thể nói chuyện rất lưu loát”



Vì anh ta biết rõ, Mộ Mãn Loan ghét nhất là những tình huống như vậy.

Mà anh ta cũng biết rằng Mộ Mẫn Loan nhất định sẽ chẳng nể nang ai mà từ chối những người đàn ông đó. Có vẻ như anh ta còn rất hưởng thụ quá trình ấy.

“Nhảy một bài đi nào”

Erics cứ vậy mà cười tủm tỉm rồi nhìn cô, cũng không nói răng “mời”mà chỉ nói một câu trần thuật, giống chắc chắn rằng mình sẽ mời được cô khiêu vũ, đồng thời coi rằng đây là một sự bố thí mà cô phải quỳ xuống đất để dập đầu nhận lấy vậy!

Mộ Mẫn Loan cười khẩy, cứ thế quay người rời đi.

“Anh gì ơi, phiền anh đứng tránh ra, anh đang chặn đường của tôi đấy”

Thấy cô không hề do dự mà quay người đi chố khác, vẻ mặt Erics lập tức thay đổi.

Bởi vì anh ta nhớ rõ, vừa nãy cô gái này ở cạnh Tô Duy Nam, cô đã có thái độ khác hẳn thế này.

Khi đó ánh mắt của cô đã tràn đầy sự sùng bái, sao bây giờ đến cạnh mình thì lại ra vẻ lạnh lùng, cao sang như thế này?

“Giả vờ giả vịt!”

Trong đầu Erics lập tức hiện ra câu thành ngữ đó.

“Cô đứng lại đó cho tôi!”

Erics mất hứng lên tiếng, nhưng Mộ Mẫn Loan vẫn chẳng định để ý đến anh ta.

Vì trong mắt cô, người tên Erics này rất ngu ngốc, nói thật thì anh ta trông còn đáng ghê tởm hơn cả con rệp.

Cô thật sự rất sợ rằng mình sẽ không chịu đựng nối mà nôn mửa ngay ở đây mất.

Gì cơ? Cô gái chết tiện này lại còn không thèm quay đầu lại?

Erics nổi giận xông đến, dùng sức túm chặt lấy Mộ Mãn Loan rồi kéo mạnh cô về phía mình.

Mộ Mẫn Loan bị anh ta giữ chặt phần eo, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô lập tức đỏ bừng lên vì tức giận Cô tức giận nghiêm mặt lại, nổi giận mảng anh ta: “Thả ra!”

Erics cười khẩy, anh ta dùng hết sức mình để nhéo mạnh vào eo cô: “Bảo cô khiêu vũ với cô là đang cho cô thể diện đấy, cô đừng có mà trưng ra cái vẻ mặt dày đấy nữa”

Vẻ mặt Mộ Mãn Loan càng lúc càng trở nên khó coi hơn: “Tôi bảo anh bỏ tay rai Nhưng có vẻ như Erics không hề quan tâm đến thái độ của cô, anh †a càng ngày càng bóp chặt eo Mộ Mẫn Loan hơn, khiến cô đau đến mức tái mặt lại “Nói cho tôi biết, Âu Dương Hải đã ngủ với cô rồi đúng không?”

Vẻ mặt Mộ Mẫn Loan trắng bệch, cô chỉ cảm thấy cực kỳ khuất nhục.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play