Bây giờ, với cô mà nói, đứa bé trong bụng có thể phát triển khỏe mạnh quan trọng hơn bất cứ thứ gì Giờ nghe bác sĩ nói nhịp tim đứa bé không bình thường, trái tim Tô Kim Thư như muốn nhảy ra ngoài cổ họng.
“Nhưng cô không cần căng thẳng quá, có nhiều nguyên nhân khiến nhịp tim của thai nhỉ không ổn định, có thể là vì mẹ quá mệt nhọc, hoặc là do tâm trạng thay đổi quá lớn…”
Bác sĩ vừa nói vừa lấy một tờ giấy ra, viết rột roạt gì đó lên trên.
Sau khi viết xong, cô ta đưa tời giấy này cho Tô Kim Thư.
“Lát nữa cô sang khoa huyết học lấy máu, một tuần sau thì tới lấy kết quả”
“Được: Tô Kim Thư vội vàng cầm lấy tờ đơn “Hôm nay chỉ kiểm trả tới đây thôi, cô về trước đi, một tuần sau cô lấy kết quả rồi quay lại đây”
“Được, cảm ơn bác sĩ.”
Tô Kim Thư vô cùng lịch sự gật đầu, sau đó mới đứng dậy.
“Lạch cạch”một tiếng vang lên, cửa phòng làm việc bị đóng lại Nữ bác sĩ nhìn theo hướng Tô Kim Thư rời đi một lúc lâu, cuối cùng cô ta mới đưa tờ giấy siêu âm đã in trên bàn lên.
Phía trên là ảnh chụp siêu âm bốn chiều của đứa bé trong bụng cô, mặc dù hình dáng không được rõ ràng như nhìn chung cũng có thể thấy đại khái Đứa bé trong ảnh mặt tròn vo, đôi mắt rất lớn, sống mũi cao thẳng, khuôn miệng vô cùng thanh tú, nhìn rất đáng yên.
Không khó tưởng tượng được, sau khi cô sinh ra, nhất định đó sẽ là một đứa bé xinh xắn vô cùng.
Đúng lúc này, cửa hông phòng làm việc có một người đẩy ra.
Một người phụ nữ mặc quần áo vô cùng hoa lệ, mang giày cao gót bước vào trong.
Cô ta mang găng tay trằng tình, tao nhã kéo vành nón của mình xuống thấp hơn một chút.
“Weilia, sao rồi?”
Người bác sĩ tên là Weilia kia cởi khẩu trang trên mặt xuống: “Bà Smith, kết qủa kiểm tra đã có rồi, đây là hai bức ảnh siêu âm bốn chiều.”
Nói xong, Weilia đưa bức ảnh trong tay mình cho bà Smith.
Bà ta đọc nhanh như gió, sau khi xem hết kết quả kiểm tra, bà ta kinh ngạc nói: “Weilia, rố ràng trên này viết mọi thứ bình thường mà, nhưng sao vừa nãy ở trong kia tôi nghe cô nói…”
‘Weilia khẽ cười: “Đúng vậy, bà Smith thân mến của tôi, bà đúng là thông minh một đời, hồ đồ nhất thời mà. Nếu tôi không nói đứa bé trong bụng cô ấy có vấn đề, sao cô ấy có thể đồng ý lấy đứa bé ra chứ?
“Cô nói là phá thai?”
Nghe vậy, sắc mặt bà Smith đổi sắc: “Weilia, tôi muốn một đứa bé sống sờ sờ chứ không phải là thi thể. Cô lấy nhiều tiền của tôi như vậy mà một chuyện nhỏ thế cũng không làm xong được hay sao?”
Weilia nhìn thấy vẻ nóng nảy của bà Smith thì không nhịn được nhíu mày: “Bà à, mong bà bình tĩnh đừng nóng vội.
Nếu bà muốn chờ Tô Kim Thư sinh con ra rồi mới đánh tráo thì không thể làm được, hơn nữa pháp luật cũng không cho phép bà làm hành vi đó.”
Đương nhiên sao mà bà Smith không biết điều này cho được.
“Nhưng nếu cô ta muốn bỏ đứa bé trong bụng mình thì mọi chuyện xảy ra sau đó không còn liên quan gì đến chúng ta nữa”
Phải biết, chồng Weilia là một kẻ nghiện, vì tiền mà hản ta không tiếc thủ đoạn gì, thậm chí nếu nhà không có tiền, trong cơn giận dữ hắn ta cũng có thể ra tay đánh đập Weilia Vốn Weilia đã chuẩn bị ra tòa li hôn, nhưng đúng lúc ấy cô ta lại phát hiện là mình đã mang thai.
Cô ta cần một khoản tiền đủ để nuôi con của mình, cho nên mới vi phạm đạo đức người thầy thuốc, ra tay giúp cho bà Smith.
Dù sao cũng chỉ có cách đó, cô ta mới có được một khoản tiền lớn.
“Trong tình huống này, sinh non khoảng tám tháng, nếu như được chăm sóc hợp lý thì tỷ lệ sống sót là 70%.”
Weilia nói vậy khiến cho bà Smith giật mình hiểu ra, bà ta mừng rỡ vô cùng, nói: “À, tôi hiểu rồi, ý của cô là để cho Tô Kim Thư tưởng rằng đứa bé trong bụng có vấn đề, chủ động để chúng ta xử lý, khi đó mình có thể danh chính ngôn thuận đưa đứa bé đi r “Quá tốt rồi, rốt cuộc bà cũng hiểu được ý tôi Trên mặt Weilia lộ ra nụ cười tàn nhãn.
Bà Smith cũng không ngờ rằng, mình tùy tiện tìm một người cũng có thể tìm thấy một người có lòng dạ độc ác đến như vậy, trong lòng bà bất giác hơi sợ hãi.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, chỉ cần có được đứa bé trong bụng Tô Kim Thư, bà có thể trả bất cứ cái giá nào.
Bà Smith cúi đầu nhìn đứa bé trong bức ảnh siêu âm, chỉ nhìn hình dáng thôi cũng biết sau khi sinh ra nó sẽ đáng yêu như thế nào.
“Con yêu, đợi thêm nửa tháng nữa thôi, mẹ sẽ đến đón con về nhà. Weilia à, chuyện này cô làm tốt lắm”
Bà Smith ưu nhã xách túi của mình lên, lấy một tấm thẻ ngân hàng màu đen ra.
‘Weilia định đưa tay nhận lấy nhưng cánh tay của bà Smith lại đưa lên, tránh thoát.
“Bà à?”
Weilia vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy nụ cười trên mặt bà Smith vô cùng quỷ dị: “Weilia, tôi biết rõ tình hình của chồng cô, cũng biết số tiền này quan trọng với cô và đứa bé trong bụng như thế nào. Tôi trả trước ba trăm triệu tiền đặt cọc, sau khi chuyện thành công hai tỉ mốt còn lại tôi sẽ chuyển khoản vào tấm thẻ ngân hàng này luôn, nhưng có một chuyện tôi phải nhắc nhở cô…”
Lúc này đây, toàn bộ sự chú ý của Weilia đều dồn vào chiếc thẻ ngân hàng sáng loáng trong tay bà Smith.
Cô ta phải thuê nhà, còn trả tiền vay mua xe, thậm chí còn bị ông chồng nghiện ngập kia lừa bịp…
Hai tỉ tư với bà Smith chả đáng là gì, thậm chí có thế nói là như muốn bỏ bể, nhưng với cô ta mà nói thì đây là một khoản tiền lớn.
Lúc này đây, Weilia đã nghĩ xong cả rt đến hôm xử lý xong Tô Kim Thư, cô ta sẽ từ chức rời đi.
“Bà Smith, bà có gì thì cứ nói thẳng.”
Bà Smith hài lòng gật đầu, cô ta lấy một bức tranh thật như chụp từ trong túi xách ra, từ từ mở bức chân dung ra.
Trong ảnh là bốn người trong một gia đình phương Đông, họ yêu thương ôm nhau trên cầu, người trong đó chính là Tô Kim Thư, bên cạnh cô ta là một người đàn ông rất đẹp trai, tiêu sái..
“Nghe chưa hả? Người đàn ông này là chồng của Tô Kim Thư, tên hản là Lệ Hữu Tuấn. Người này có quyền và chức vụ cực kỳ cao ở nước Thiên Hoàng, không ai dám đắc đợi tội với hẳn ta. Tôi đã điều tra về hắn rồi, là người ra tay rất quả quyết, một nhân vật vô cùng, vô cùng lợi hại đấy: Sau khi nghe vậy, Weilia lại không để trong lòng, cô ta nở nụ cười khinh bỉ: “À, vậy sao, nhưng thế thì sao chứ? Không phải vừa nấy bà Smith cũng nói sao, đó là ở nước Thiên Hoàng, giờ đây họ lại đang ở nước M kia mà, sẽ phải chịu ràng buộc luật pháp nước M thôi.”
Sau khi nghe Weilia nói vậy, bà Smith cũng tỏ vẻ nhu hòa hơn một chút.
Không sai, người bà tìm được không chỉ tham lam mà còn rất to gan, có thể vì tiền mà không chừa bất cứ thủ đoạn nào.
Người phụ nữ này lại thỏa mãn được các điểm trên, Weilia đúng là một ứng cử viên sáng giá.
“Đừng sốt ruột, tôi chỉ muốn nhắc nhở cô một chút, phải chú ý đến người đàn ông này”
Bà Smith hài lòng gật đầu, rốt cuộc cũng đưa thẻ ngân hàng trong tay mình cho Weilia.
“Hi vọng hai người chúng ta đều sẽ được toại nguyện.”
‘Weilia cầm lấy thẻ ngân hàng rồi hôn mạnh một cái, không chút kiêng dè: “Yên tâm đi bà Smith, nhất định chúng ta sẽ được như ý nguyện.”
Bà Smith cất lại bức ảnh siêu tâm rồi xoay người đi ra từ cửa hông.
Không bao lâu sau, Weilia cũng đi theo ra ngoài, sau khi thấy người nọ đã đi xa, cô ta mới dương dương tự đắc quay về phòng làm việc của mình.
Đôi mắt đảo quanh, cô ta lấy điện thoại di động của mình ra, bấm một dãy số.
Rất nhanh, điện thoại được kết nối.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói khàn khàn, nhưng chỉ cần nghe kỹ là có thể nhận ra đối phương là nữ: “Khi nào thì đến Eltz Castle?”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng ho dồn dập của người phụ nữ, khó khăn lắm mới hít thở được bình thường: “Tám giờ tối”
‘Weilia liếc mắt nhìn đồng hồ trên mặt bàn, bây giờ mới mười một giờ sáng: ”Ok tình yêu, bu: ¡ tôi sẽ đích thân lái xe tới đón, đường đi từ nước Thiên Hoàng tới đây cực khổ lắm phải không?”
“Khổ à? Ha ha ha…”
Giọng nữ bên kia điện thoại mang theo sự thê lương và tuyệt vọng, cô ta siết chặt điện thoại trong tay: “Nếu có thể khiến cô ta chết không được tử tế thì chút khố cực ấy có đáng là gì?”
“Ừ được rồi, nhưng cô phải tỉnh táo một chút, không thể bỏ mặc sức khỏe của mình được.
Đầu dây bên kia lại vang lên tiếng ho khan ầm Weilia đợi một lúc: “Dù sao chúng ta cũng xem như là bạn, giờ có dịp gặp cô, tôi cũng thông cảm sâu sắc, nhưng nếu cô muốn tôi làm việc giúp thì không thể trả thiếu một phân nào. Cô cũng biết hoàn cảnh gia đình tôi mà, lần trước lúc cô tới còn tới cùng người đàn ông kia, trên người chắc cũng thiếu tiền nhỉ.”
Giọng nữ phía đầu dây trở nên hơi gấp gáp: “Hai trăm ngàn đô la Mỹ đủ chưa?”
Đôi mắt của Weilia sáng bừng lên, cô ta nào ngờ một người nghèo như vậy mà vừa mở miệng là có thể bỏ ra hai trăm ngàn đô la mỹ.
“Được chứ, tám giờ tối tôi sẽ tới đón cô đúng giờ, nửa tháng sau, nhất định cô sẽ có được kết quả mà
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT