*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Smith Phạm vốn dĩ muốn làm bẽ mặt cô gái này một chút, lại không ngờ răng bị cô ấy nói lại một câu chặn họng, anh ta đã nhanh chóng bị chọc cho tức muốn ch: Tô Kim Thư với một bộ dạng từng trải nói: “Anh cũng không có sail”
Biểu cảm của cô tuy rằng nhìn cực kì kính cẩn, thế nhưng ý cười trên mặt lại cực kì chói mắt, như vậy thật giống như đang nói: “Mới có nói như thế đã tức rồi sao? Thế nhưng tức giận như thế thì có làm được gì không?”
Khi nói chuyện, giáo sư Lý đã mời hai người bọn họ đến quán đối diện để cùng nhau ăn cơm, cả đoàn người lập tức đi xuống lầu.
Đột nhiên ánh mắt Tô Kim Thư phát hiện, ở bàn ăn bên cạnh hình như có một bóng người. Cao to, tóc màu vàng rám nắng hơi gợn sóng nhẹ, chỉ xem qua từ phía sau thôi cũng đã thấy rất đẹp trai rồi.
Tô Kim Thư không khỏi cau mày kinh ngạc, vừa rồi đứng ở bên cạnh Smith Phạm là một người đàn ông trẻ tuổi, cô biết đó là con của anh ta.
Thế còn người đàn ông này là ai? Hơn nữa sao cô lại cảm thấy rắng bóng dáng này cực kì quen mắt? Smith Phạm nhìn thấy biểu cảm lúc này của Tô Kim Thư, ông ta nhướng mày hài lòng, đáy mắt lại lộ ra biểu tình vô cùng kinh thường.
Cái gì thế này em gái? Hơn nữa cũng đừng như thế chứt Nhìn thấy một người đàn ông đẹp thì lập tức nhìn đến không rời mắt.
“Asius”
Smith Phạm mở miệng kêu một tiếng, người đàn ông được kêu là Asius kia xoay người lại. Cặp mắt sâu và ánh mắt cực kì mê người, cái mũi cao thẳng, rõ ràng chính xác là con lai.
“Thầy Smith” Asius cực kì dịu dàng ngoan ngoãn gật đầu chào hỏi.
Mãi đến lúc sau, Smith Phạm mới giới thiệu với Tô Kim Thư nói: “Người vừa rồi là con của tôi, tên là George, còn đây là học sinh của tôi Asius”
Asius chính là học sinh giỏi của ông ta, ngay cả đến con của chính mình mà cũng không có thể được ông ta tán thưởng như vậy.
Mà ở bên kia, Tô Kim Thư và Asius hai mắt nhìn nhau trong chớp mắt, đột nhiên giống như bị sấm đánh trúng, toàn bộ biểu cảm trên mặt đều đông cứng lại.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Tô Kim Thư trắng bệch, tại sao lại là anh ta!
“Hai người các người có biểu tình gì vậy?
Chẳng lẽ hai người quen nhau sao?”
Smith Phạm cực kì ngạc nhiên hỏi.
“Không biết”
“Không biết”
Tô Kim Thư và Asius đồng thời nói.
Người đàn ông lại rất bình tĩnh liếc mắt nhìn Tô Kim Thư một cái, trong ánh mắt kia tràn ngập ý tứ cảnh cáo cô.
Đại khái ý nói rằng, nếu cô dám đem chuyện của ngày hôm đó nói ra, tôi nhất định sẽ không khách khí với côt Tô Kim Thư cũng lười phản ứng với tên thần kinh này, hơn nữa cô cũng chỉ là gõ sai cửa phòng thôi mà, vậy mà còn xém chút nữa bị kẻ điên này bóp chết.
Loại người này có khuynh hướng bạo lực, cô cũng hận mình không thể cách càng xa càng tốt có phải khỏe hơn không?
Căn bản là là tôi cũng không muốn liên quan gì đến anh ta cả! Ở phía trên bàn ăn, Asius trở nên nho nhã phong độ, gần như là chu đáo. Thế nhưng hiệu trưởng Lý lại vẫn như cũ không hề liếc mắt nhìn anh ta một cái, George ngồi bên cạnh cũng bị ghẻ lạnh.
Ngược lại cô Tư Anh lại rất nhiệt tình với Tô Kim Thư: “Kim Thự, tới đây, cô phải ăn nhiều một chút, cô rất gây đấy, phải bồi bổ thân thể tốt vào!”
Hiệu trưởng Lý cũng biết được thân thể Tô Kim Thư có chút gầy yếu, vì thế cũng gật đầu hiền lành nở nụ cười: “Đúng, ăn nhiều một chút, cứ coi như là nhà mình, đừng có khách khít”
Smith Phạm ngồi đối diện lạnh lùng nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ cảm thấy con của mình và Asius, hai người đều bị bỏ lơ, càng nhìn thấy Tô Kim Thư không vừa mắt: “Thầy à, các người nói rất đúng, cô Tô Kim Thư nên ăn nhiều một chút, phụ nữ mà gầy quá, gió thổi một cái thì bay mất. Dù sao về sau cũng muốn làm bác sĩ, cần trí nhớ tốt thôi chưa đủ, còn phải có cả thể lực nữa. Nếu không người khác nhất định sẽ nghi ngờ trình độ chuyên môn của cô!”
Smith Phạm dùng khẩu khí của người đi trước bắt đầu giảng đạo, trên mặt Tô Kim Thư lại cực kì hồn nhiên mà tươi cười: “Đàn anh có thể không biết chứ, ở nước Thiên Hoàng của chúng tôi, gầy là tiêu chuẩn cái đẹp của tất cả mọi người!”
Uống xong một ngụm canh, cô lại chậm rãi nói: “Có lẽ đàn anh đã sống cuộc sống ở nước ngoài quá lâu rồi, thế nên đối với tình hình bên này có chút không rõ lắm. Phụ nữ, phải có dáng người như tôi mới tốt, nếu mà giống như anh..
Nói đến đây, dường như cô còn có một chút thẹn thùng, cúi đầu mở miệng nói: “Chỉ có thể là một người béo”
“Cô…
Smith Phạm lại một lần nữa chịu thua dưới tay Tô Kim Thư, tức giận đến nỗi mặt tái đi. Thế nhưng hiệu trưởng Lý lại đang ở đây, ông ta mặc dù lửa giận ngập đầu nhưng căn bản là không có chỗ phát tiết.
“Tô Kim Thư phải không? Cô không biết là cô hơi quá đáng sao?” George đang ngồi bên cạnh đột nhiên mở miệng.
Tô Kim Thư sửng sốt một chút, dường như có vẻ hơi khó hiểu nói: “Em trai à, cậu làm sao vậy?”
Đột nhiên cô dường như đã phục hồi lại tỉnh thần nói: “Thật ngại quá, là tôi thất lễ, thầy của cậu là đàn anh của tôi, cho dù anh ấy nói tôi gầy, nói tôi không chuyên nghiệp, tôi đều có thể chịu được, tại sao lại ở trước mặt mọi người nói anh ấy béo đúng không? Thật ngại quá đit”
George vừa nghe thấy những lời này, tức giận đến tái mặt. Nếu như nơi này không có nhiều bậc đàn anh ở đây, thì anh ta đã sớm trở mặt rồi!
George ngồi ở một bên từ đầu đến giờ vẫn không có nói chuyện, thế nhưng ánh mắt lại chăm chú nhìn Tô Kim Thư. Tô Kim Thư này đã khiếm nhã với thầy của mình rồi, bây giờ còn khiếm nhã với cả mình và George!
Thật không ngờ rằng, con người yếu đuối phía trước này, trông như một con thỏ nhỏ hoảng sợ khi di chuyển, thế mà bây giờ lại trở nên ngang ngược và sắc bén như vậy, thật sự là thú vị Mà ở bên kia, sắc mặt Smith Phạm cũng cực kì khó chịu.
Ông †a làm sao có thể không biết được ý tứ của Tô Kim Thư, đàn em mà dám nói đàn anh béo đó chính là không biết trên dưới.
Còn ông ta vừa rồi cùng với hiệu trưởng Lý, mặc dù vẫn là phận thầy trò, mà lại mạnh mẽ dám chơi cờ hòa với thầy, đó mới thật sự là không hiểu cấp bậc lễ nghĩa!
Tô Kim Thư này ngoài mặt là tự kiểm điểm chính mình, nhưng mà thật sự là đang ám chỉ châm chọc mình.
Smith Phạm ở đẳng sau tức giận đến mức khóe mắt cũng run rẩy, thế nhưng cũng chỉ dám để trong lòng, rốt cuộc cũng không dám khinh thường đàn em gầy yếu trước mặt này: “Được lắm được lắm, cô Kim Thư này rất nhanh mồm nhanh miệng, đàn anh là tôi đây sẽ không để ý chuyện đó đâu!”
Hiệu trưởng Lý bắt đầu cười hòa giải, thế nhưng ánh mắt nhìn về phía Tô Kim Thư lại trở nên dịu dàng. Ông đã sống hơn nửa đời người rồi, làm sao lại không biết được Tô Kim Thư đang ra mặt giúp ông?
Điều này khiến cho hiệu trưởng Lý cảm thấy vô cùng được an ủi, đồng thời đối với người học trò này lại càng thêm vừa lòng.
“Vì bữa cơm cũng đã sắp xong rồi, tôi và George, Asius đi trước, thầy à, hôm nay thật sự đã quấy rầy thầy rồi!
Sau khi qua buổi cơm chiều, Smith Phạm lập tức mang theo học trò và đứa con của mình đứng dậy đi về.
Thậm chí một chút cũng không muốn ở lại đợi, nếu không thì còn không biết sẽ bị những lời nói ác độc của người phụ nữ này làm cho tổn thương đến thành cái gì nữa.
Vừa ra khỏi cửa, rốt cuộc George cũng không thể kiềm chế lửa giận trong lòng mình được nữa, lập tức phàn nàn với cha mình: “Cha à, người phụ nữ tên Tô Kim Thư này cũng thật sự quá kiêu ngạo rồi, cô ta dám chế nhạo chúng ta! Ở nước ngoài, những người nào học y đều cũng phải kính trọng cha ba phần, cô ta dựa vào đâu mà có thể tùy tiện như vậy?”
Smith Phạm sắc mặt cũng cực kì u ám: “George, tuy răng mấy năm nay cha cũng có chút danh tiếng ở bên ngoài, nhưng dù sao bây giờ cũng mới về nước, có rất nhiều chuyện không cũng không đơn giản như con nghĩ. Từ nhỏ con đang sinh sống và lớn lên ở nước ngoài, không biết tình hình bên trong của nước Thiên Hoàng, ở đây, “thầy” rất quan trọng.