*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngay lúc này, thậm chí Lục Mặc Thâm còn không nghĩ đến chuyện che giấu, giọng nói trong điện thoại lạnh lùng như muốn đóng băng lại “Anh hãy nói với Tô Kim Thư, để cô ấy an ủi Lâm Thúy Vân, hãy nói với cô ấy là bây giờ cô ấy không cần phải làm cái gì hết, tôi sẽ xử lý êm đẹp những chuyện này”
Lệ Hữu Tuấn cau mày: “Giáo sư Lục, có thế coi chuyện này là chuyện của nhà anh chứ, đúng không? Anh không định tự mình thông báo với cô ấy hay sao?”
“Nếu bây giờ cô ấy có thể nghe tôi nói thì tôi đã không tìm đến anh”
Lệ Hữu Tuấn quay đầu lại, nhìn Tô Kim Thư một chút.
Lúc này, cho dù phản ứng của Tô Kim Thư có từ từ chậm rãi đến mức nào, anh cũng phải lấy lại tình thần ngay.
Cô đã nhận ra có điều gì đó không ổn, vì cô đã nghe được Lệ Hữu Tuấn nói đến chuyện gia đình.
Nếu là chuyện gia đình của Lục Mặc Thâm, chẳng lẽ lại là hợp đồng hôn nhán của anh ta và Lê Duyệt Tư hay sao?
“Được rồi, tôi biết Lệ Hữu Tuấn đáp lại, và sau đó cúp điện thoại.
Đầu dây bên kia, Lục Mặc Thâm cũng nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống.
Anh ta một tay đút túi, quay người và đi đến mép ban công.
Mặt trời dần khuất sau những đám mây đen, bầu trời càng ngày càng tối, dường như có chút cảm giác kiểu sắp có mưa gió bão bùng gì đó.
Khóe miệng Lục Mặc Thâm nhếch lên đầy u ám Trong ánh mắt vô cùng sắc bén kia, gió lớn và mưa rào đang từ từ đến.
Chơi trò này với anh ta sao?
Đây đều là những trò mà trước đây Lục Mặc Thâm đã từng chơi qua, đã cực kỳ điêu luyện!
Nếu như bây giờ, Lâm Thúy Vân nhìn thấy Lục Mặc Thâm, nhất định cô ấy sẽ được mở rộng tầm mắt.
Chỉ là sự khác biệt khi anh ta tháo kính xuống thôi mà khí chất của anh ta đã thay đổi hoàn toàn.
Trước khi tháo kính ra, anh ta là giáo sư Lục nhã nhặn, lịch thiệp.
Còn bây giờ, khi anh ta tháo kính ra, anh ta đã bị ác hóa hoàn toàn.
Dường như là toàn thân từ trên xuống dưới, chỗ nào cũng sự ác độc và tàn nhẫn, ngay cả một sợi tóc cũng bị dính sự điên cuồng ma quỷ này.
‘Sau một lúc im lặng, anh ta đưa tay, lấy điện thoại di động ra rồi bấm một số điện thoại “Vừa rồi, cậu đã nhận được tất cả ảnh được gửi vào hòm thư của cậu chưa?”
Các bài viết được viết với nhiều hình ảnh và nội dung rất phong phú, mỗi bức ảnh đều có độ phân giải HD cao, được lựa chọn một cách cẩn thận.
Ngay cả những biểu cảm say mê, đảm đuối của hai người họ khi hôn nhau cũng cực kỳ rố ràng, Chưa hết, những bức ảnh được đăng tải trên các trang thông tin đều vô cùng tinh xảo, cho dù chụp ở góc độ nào đi chăng nữa cũng có thể lộ ra rõ khuôn mặt của Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm.
Bởi vì tin tức cực kỳ nóng hổi này, cả trường Lan Ly như nóng lên, sôi sùng sục.
Bên dưới bài đăng liên tục có những người tự xưng là biết rõ mọi chuyện vào vạch trần sự thật: Họ nói Lâm Thúy Vân và giáo sư Lục giả vờ giả vịt, yêu đương bí mật, lén lút.
Nói bề ngoài hai người thể hiện ra là bộ dạng không hợp nhau, đối nghịch như lửa với nước, thế nhưng thực chất lại là hòa hợp như cá và nước.
Thậm chí có một số người chuyện bé xé ra to, làm lố mọi chuyện, đề xuất đuổi việc giáo sư Lục và đuổi học Lâm Thúy Vân ra khỏi Lan Ly Bây giờ mọi chuyện đã ồn ào và nghiêm trọng như vậy, nhưng ông chủ không những không thanh minh, giải oan mà lại còn muốn tự dội thêm dơ dáy vào bản thân mình, tiếp tục phát tán những hình ảnh giường chiếu của hai người lên mạng, vậy có phải là điên rồi hay không?
Đối mặt với sự thắc mắc của trợ lý đặc biệt Lý, Lục Mặc Thâm không giải thích gì Trên gương mặt anh ta cũng không để lộ ra nhiều biểu cảm gì, nhưng giọng nói của anh ta lạnh lùng đến đáng sợ: “Chỉ cần làm theo những gì tôi đã nói là được.”
Trợ lý đặc biệt Lý gật đầu: “Vâng, thưa ông chủ”
“Ngoài ra, trong vòng nửa tiếng nữa, hãy hack tài khoản người đã đăng bài và điều tra rố nơi bài đăng được đăng lên mạng. Ngày mai, tôi muốn Tìm ra người này”
“Vâng, thưa ông chủ”
Lan Ly lúc nào cũng có rất nhiều sinh viên xã hội — tức là những sinh viên quay lại trường đại học để đào tạo chuyên sâu thêm một vài năm nữa sau khi đã tốt nghiệp đại học được mấy năm.
Thậm chí có người đã lập gia đình sinh con, có người bụng mang dạ chửa phải tạm dừng việc học giữa chừng và bảo lưu việc học.
Vì vậy, ở Lan Ly, chuyện thầy trò yêu nhau cũng không phải là một hành vi xấu xa, có lệnh cấm đoán rõ ràng.
Đợi đến khi Lâm Thúy Vân tốt nghiệ mối quan hệ tình yêu thầy trò này cũng có thể trở thành một chuyện tình đẹp mà ai ai cũng ca tụng.
Nhưng bây giờ, Lục Mặc Thâm vẫn còn là học sinh cũ của Lan Ly, mà Lâm Thúy Vân thì cũng chưa tốt nghiệp.
Vì vậy, Lục Mặc Thâm là một giáo viên, thực sự là anh ta không thể có bất kỳ tranh chấp tình cảm nào với học sinh.
Nếu không thì dưới sức ép của dư luận ở trường học, để bảo toàn lực lượng giáo sư có chất lượng chuyên môn cao, rất có thể nhà trường giải quyết chuyện này bằng cách tối ưu nhất là đuổi học sinh viên ra khỏi trường.
Xuất thân của Lục Mặc Thâm rất vững chắc, hơn nữa, anh ta còn là một giáo sư được đặc biệt mời tới giảng dạy.
Nên có thể nói, việc nhà trường hủy hợp đồng với anh ta khó có thể xảy ra được.
Như vậy, nếu tính theo cách này, thì cuối cùng, Lâm Thúy Vân vẫn là người bị hại nhiều nhất của toàn bộ vụ việc này.
Nếu như đã để lại một dấu vết lịch sử không tốt ở trường cao đẳng cấp cao nhất Lan Ly này,có thể sẽ bị đuổi khỏi trường,lúc đó thì không cần phải nói đến việc làm phim và xuất hiện trên truyền hình,chỉ sợ răng ngay cả một quảng cáo nho nhỏ cũng không có mà nhận.
, có lẽ Lục Mặc Thâm là người vô cùng thông minh, đương nhiên là anh ta có thể nghĩ đến những chuyện này.
Thế nhưng càng suy nghĩ kỹ thì ánh mắt của anh ta lại càng lạnh lùng hơn bao giờ hết Đúng lúc này, một tiếng giày cao gót lộc cộc, lộc cộc vang lên từ bên ngoài cửa phòng làm việc.
Giọng nói này khiến Lục Mặc Thâm lấy lại tỉnh thần.
Anh ta lại đeo kính mắt lên, xoay người đứng phía trước cửa.
Một tiếng động nhẹ nhàng, Cửa kính của phòng làm việc được một người nào đó đẩy vào từ bên ngoài Một bóng dáng cao gầy và kín đáo ung dung, từ từ chậm rãi bước vào.
Nếu đó không phải là Lê Duyệt Tư thì là ai?
Cô ấy đóng cửa một cách duyên dáng, sau đó tháo kính râm trên mặt xuống.
Khi cô ấy mở miệng nói chuyện, giọng điệu của cô ấy rất bình tĩnh: “Lục Mặc Thâm,anh vẫn chưa tan làm sao?”
Lục Mặc Thâm liếc nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói: “Cũng sắp rồi”
Ánh mắt của Lệ Duyệt Tư nhìn anh ta chằm chăm: “Anh có rảnh để ăn một bữa cơm cùng với em không? Là vợ sắp cưới của anh mà hơn một tuần rồi em không được nhìn thấy anh đấy”
Nói xong những lời này, biểu cảm trên mặt Lệ Duyệt Tư vô tình lộ ra một chút oán hận, giận dỗi: “Em đoán, nếu như em không tới tìm anh thì cả đời anh cũng sẽ không có ý định đi tìm em đâu đúng không?”
Lục Mặc Thâm giương mắt nhìn cô ấy, chỉ nhìn cô ấy như vậy mà không lên tiếng.
Bị anh ta nhìn chằm chằm như vậy mà hình như Lệ Duyệt Tư không hề cảm thấy khó chịu một chút nào.
Cô thản nhiên cười cười: “Mặc Thâm, anh không biết sao, hôm nay dì đã gọi điện đến cho em”
‘Vừa nói, Lê Duyệt Tư vừa quay người và đi đến bên cạnh bàn làm việc.
Nhìn thấy tách trà đặc biệt của Lục Mặc.
Thâm, cô ấy tiện tay cầm lên và nhấp một ngụm: “Anh có biết dì ấy đã nói gì với em không? Dì ấy liên tục thúc giục chúng ta thông báo chuyện kết hôn của anh và em cho mọi người biết.”
Từ đầu đến cuối, Lục Mặc Thâm không hề đáp lại lời của cô ấy.
Lệ Duyệt Tư vẫn không cảm thấy xấu hố: “Anh cũng biết rồi đấy, sức khỏe của dì không được tốt cho lắm. Anh thì suốt ngày bận rộn công việc, cũng không có thời gian để thường xuyên về thăm dì ấy. Dì ấy rất lo lắng cho anh đấy”
“Hôm nay em đã hẹn với dì rồi. Hai ngày nữa anh có thế sẽ giải quyết xong xuôi công chuyện.”
“Ba ngày nữa, chúng ta sẽ về thủ đô để thăm dì ấy, nhân tiện bàn bạc sớm chuyện kết hôn của chúng ta với dì ấy luôn”