*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kim Hoa nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mặt, nói bằng giọng điệu hờ hững, ánh mắt tĩnh lặng không chút gợn sóng, như thể không một sinh linh nào ở nơi này có thể lọt vào mắt cô ta vậy.
…
Ngày càng có nhiều đệ tử thuộc các giáo phái Chân Tiên tiến vào Địa Cầu, chuẩn bị chờ đợi đến thời khắc tiến hành đại điển phong tiên. Về phần Diệp Thành đang ở chỗ sâu trong đại điện Tề Thiên, lúc này cũng đang bước tới giai đoạn khó nhất để đột phá lên Nguyên Anh. “Uỳnh uỳnh uỳnh…!”
Lúc này Diệp Thành đang ngồi xếp bằng trên không trung ngay chính giữa thần điện, thể hiện rõ Ngũ Tâm Triều Thiên (1) thức. Cả người anh tựa như một khối vàng trong suốt, Kim Đan màu vàng tươi đang được bao phủ bởi hỏa diễm vô tận.
(1) Tức năm tâm hướng lên trời (chú thích trong Pháp Luân Đại Pháp).
Thần thể, hồn phách của thần và thần đan đang được tôi luyện bên trong ngọn lửa, càng lúc càng trở nên mơ hồ, dường như sắp sửa kết hợp lại thành một thể. Ba đóa hoa trên đỉnh đầu anh đã sớm hòa thành một thể từ lâu, tạo thành một quả cầu ánh sáng hình bông hoa. ! Nhưng đột phá đến đây, cũng chỉ mới đạt được một nửa cảnh giới Nguyên Anh.
Khoảng thời gian tiếp theo mới chính là khảo nghiệm thực sự.
“Ầm ầm…!”
Trong đại điện Tề Thiên, vô số pháp tắc vô hình đang dần được hình thành, chúng hóa thành từng tia sét màu xanh không ngừng nổ tung, hiển hiện quây quanh Diệp Thành. Lúc này, những tia sét màu xanh ấy dày đặc hơn bất cứ thời điểm nào khác.
Một một luồng sét đều xanh vô cùng, bên trong tràn ngập lôi điện khủng khiếp và lực pháp tắc. Một khi bị đánh trúng, ngay cả Nguyên Anh cũng sẽ dễ dàng biến mất, chúng là sấm sét pháp tắc đại diện cho hình phạt trên trời giáng xuống. Bất kể Nguyên Anh nào nhìn thấy chúng cũng đều cảm thấy hãi hùng.
Thiên kiếp để tiến vào cảnh giới Nguyên Anh đã xuất hiện!
…
Có tu sĩ bỏ qua cảnh giới Đại Thừa hư vô mờ mịt mà chia các cảnh giới tu luyện ra làm tám loại lớn: bốn cảnh giới phía trên và bốn cảnh giới phía dưới. Trúc Cơ, Tu Thể, Kim Đan, Xuất Khiếu chính là bốn cảnh giới xếp dưới, còn Nguyên Anh, Hợp Đạo, Phi Thăng, Độ Kiếp chính là bốn cảnh giới xếp trên.
Trong đó, Nguyên Anh chính là điểm khởi đầu của bốn cảnh giới trên. Nếu bước này thành công thì mới thực sự có thể xưng hùng trong giới tu tiên, được gọi là đại tu sĩ.
Đừng thấy rằng trong các đạo thống Chân Tiên lớn có số lượng Nguyên Anh nhiều như mưa mà lầm tưởng, bởi vì nếu đặt trên một ngôi sao, có lẽ trong số hàng tỉ sinh linh cũng chỉ có thể sinh ra ba người mà thôi, đó chính là lão tổ của một tộc nào đó.
Trong vũ trụ có một câu nói như sau, Nguyên Anh tu luyện rất dễ, còn bước vào Hợp Đạo lại khó vô cùng.
Diệp Thành quanh năm sống trong tiểu thế giới quần đảo Nam Ngọc, Vạn Độc Ma Quân mà anh nhìn thấy cũng có thể coi như một người tài giỏi, nhưng bởi vì thất bại trong quá trình phá Đan dựng Anh, nên chẳng những không độ kiếp thành công, mà còn chết vì hồn phi phách tán!
Muốn tu thành Nguyên Anh cũng chẳng phải việc quá khó. Một tu sĩ chỉ cần có nghị lực, đủ tài nguyên tu luyện, có sư trưởng của giáo phái lớn bồi dưỡng, có pháp môn luyện khí cao cấp, đủ thiên phú tu tiên… như vậy thì mất khoảng tám trăm năm, kiểu gì cũng tu thành Nguyên Anh.
Nhưng để tiến thêm một bước lên tới Hợp Đạo thì lại quá mức khó khăn. Có thể nói rằng, rất nhiều người không thể đi lên con đường Hợp Đạo, là vì họ đều được quyết định ngay từ khi bước vào cảnh giới Kim Đan.
Cho dù là tu sĩ sở hữu Kim Đan thần phẩm, sau đó đột phá trở thành một thần tử ít ỏi trong hàng vạn người, nhưng trong số mười thần tử như thế, cũng chưa chắc đã có lấy một người tu thành Hợp Đạo.
Ngay cả ở thế giới trung tâm Tinh Hà, Hợp Đạo cũng chính là người thống trị một phương, thực sự nhìn ra vũ trụ, thấu suốt Nhật Nguyệt Tinh Hà. Có vài vị Hợp Đạo ngang ngược phách lối đến mức chẳng hề coi đệ tử của các thánh địa cũng như khách đến từ các tiên tông khác ra gì.
Ánh sáng bao phủ quanh người anh vô cùng chói lọi, lôi điện vờn quang, luồng sáng lập lòe bất định, nhưng lại chậm chạp không tiến vào bước luyện thể pháp tắc. Lúc này, đôi mày của Diệp Thành nhíu chặt, dường như anh đang gặp phải vấn đề khó khăn nào đó.
Diệp Thành đang cảm thấy rối rắm, bởi vì khi bước tới cảnh giới Nguyên Anh này, mỗi một người tu tiên đều phải lựa chọn con đường cho mình. “Con đường” ở đây chính là loại pháp tắc mà người đó chuẩn bị lựa chọn, để tiếp tục đi tới điểm đích.
Nếu là một tu sĩ hệ Hỏa, công pháp thần thông họ tu luyện cả đời đều sẽ liên quan với lửa, tất nhiên người đó sẽ lựa chọn pháp tắc hệ Hỏa, như vậy sẽ có thể giúp ích cho công pháp và sức mạnh của bản thân, tạo thành hiệu quả trực tiếp nhất. Một ví dụ khác, đối với người chuyên tu luyện kiếm đạo, thứ mà họ khống chế tất nhiên sẽ là pháp tắc hệ Kiếm.
Cũng có