*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nhưng cả Địa Cầu lại không rảnh rang để nghĩ tới vấn đề này.  

Sau khi phái Sương Diệp khai tông đã nhanh chóng mở rộng thế lực ra khắp thế giới với tư thái vô cùng mạnh mẽ. Chẳng qua chỉ mất có nửa năm mà phái Sương Diệp đã thống trị hơn một nửa giới tu luyện tại Địa Cầu.  

Phái Sương Diệp có rất nhiều công pháp mà Diệp Thành để lại, cùng với pháp môn tu luyện được lưu truyền từ tông môn thượng cổ trên Địa Cầu, chúng có sức hấp dẫn trí mạng đối với tất cả các môn phái lớn nhỏ khác. Ngay từ đầu chỉ có các môn phái nhỏ xin gia nhập, đến cuối cùng, ngay cả những tông môn lớn như Long Hổ Môn, Đường Môn cũng có xu hướng muốn gia nhập phái Sương Diệp để giữ lấy một chức vị trưởng lão ngoại môn.  

Hiện giờ, thân phận của đệ tử phái Sương Diệp vô cùng hiển hách, thậm chí còn tôn quý hơn đệ tử của mất thánh địa tu luyện như Đạo tràng Trường Sinh, Vô Cực Cung của trước kia.                “Mẹ ơi, con muốn báo danh cuộc thi chiêu sinh đệ tử sơ cấp của phái Sương Diệp”. Có đứa bé mở to mắt chằm chằm dõi xem quảng cáo của phái Sương Diệp phát sóng trên ti vi.  

“Được được, nếu con gái mẹ có thể thi được vào phái Sương Diệp, sau này con sẽ còn nổi tiếng hơn cả mấy tỷ phú kia nữa kìa”. Bà mẹ xinh đẹp trẻ trung đứng cạnh cười đến mức híp cả mắt lại.  

…  

Thời gian nhanh chóng trôi qua, tuy rằng Diệp Thành không có mặt nhưng phái Sương Diệp vẫn phát triển không ngừng. Nhóm người Aokawa Sakura, Thẩm Minh Nhan đã tạo dựng được hệ thống quản lý của phái Sương Diệp.  

Từ trên xuống dưới là trưởng lão nòng cốt, trưởng lão nội môn, trưởng lão ngoại môn, đệ tử chân truyền, đệ tử nội môn, học đồ không nhập môn… Còn có các đường chủ, chấp sự, hộ pháp trải rộng khắp các lục địa, thanh thế của phái Sương Diệp ngày càng được khuếch trương, chẳng khác nào một con quái vật khổng lồ hùng hồn chắn ngay đỉnh núi Hoành Lan.  

Bởi vậy mà Tô Bắc cũng trở thành thánh địa tu luyện được cả thế giới quan tâm.  

Nhưng bỗng ngày nọ, có vệ tinh bắt được một ngôi sao băng từ thiên ngoại rơi xuống, địa điểm tại Âu châu.                Ngay sau đó không ngừng có các tin đồn nổ ra, đó là một Thiên Quân Nguyên Anh đến từ ngoại vực Tinh Hà, điều khiển một chiếc thuyền cổ bằng đồng đen băng qua vũ trụ mênh mông rộng lớn, mang theo rất nhiều đệ tử và môn đồ tiến về phía Địa Cầu.  

Vị tu sĩ Nguyên Anh kia có tên là Thiên Huệ, vô cùng hiền hòa.  

“Năm xưa, Địa Cầu chính là tinh cầu tu tiên cường thịnh nhất trong tinh vực bị vứt bỏ. Bây giờ nó lại một lần nữa khôi phục, không ngừng xuất hiện thêm nhiều Kim Đan, con cưng của trởi lại càng không đếm xuể. Lão hủ suất lĩnh các đệ tử tiến về trung thổ để học tập và trải nghiệm tu luyện theo phong thái của Mộ tiền bối”.  

Tất cả mọi người trong phái Sương Diệp đều vô cùng cảnh giác với vị Thiên Quân Thiên Huệ kia.  

Mặc dù lão đến từ giáo phái lớn của tinh hải, nhưng suy cho cùng cũng là tu sĩ của ngoại vực, không rõ sẽ mang tâm tư gì đối với Địa Cầu. Chẳng phải lão tổ của mấy dị tộc như Huyết tộc cũng đều đến từ các tinh cầu ở ngoại vực, sau đó làm mưa làm gió ở Địa Cầu đấy ư? Có trưởng lão của phái Sương Diệp còn đề nghị liệu có nên sử dụng Tinh Tà Kiếm Trận để đánh chết vị Thiên Quân Thiên Huệ kia hay không.  

Nhưng những thế lực khác trên Địa Cầu thì lại vỗ tay hoan nghênh, vô cùng vui sướng tiếp nhận.  

Hơn nửa năm nay bọn họ đã bị phái Sương Diệp chèn ép quá đáng, đừng nói là tông môn, chỉ riêng quốc gia đã không thở nổi rồi. Đầu tiên, các quốc gia lớn của Âu châu đều xin tiếp kiến Thiên Quân Thiên Huệ. Ngay sau đó, rất nhiều tài phiệt, thế gia, tông môn, cũng đua nhau xin bái kiến Thiên Quân Thiên Huệ, thậm chí con cháu của các gia đình tài phiệt còn xin bái nhập môn hạ của Thiên Quân Thiên Huệ.  

“Lần này vị Thiên Quân kia tới đây là vì tình hữu nghị và muốn chung sống hòa bình, mở ra một tiến trình vĩ đại liên quan đến vấn đề trao đổi thông thương giữa Địa Cầu và tinh hà ngoại vực. Chúng ta không thể chỉ vì chuyện của đám người Huyết tộc lão tổ mà đi bác bỏ thiện ý của vị Thiên Quân kia được. Địa Cầu chúng ta có thể khoan dung với Diệp Thiên Quân, vậy sao lại bài xích Thiên Quân Thiên Huệ đây?”  

Rất nhiều người đều trắng trợn tuyên ngôn như vậy.  

Sau đó ngày càng có nhiều giới truyền thông của các quốc gia lên tiếng, trong nhất thời, có vẻ Thiên Quân Thiên Huệ kia chẳng khác nào người bạn ngoài hành tinh mặt mũi hiền lành muốn đến Địa Cầu để phổ độ.  

Cách làm của Thiên Quân Thiên Huệ cũng vô cùng hòa ái, trái ngược với hành vi của các tu sĩ Nguyên Anh khác, lão chủ động hòa mình với tầng lớp cao của Âu châu, càng lúc càng thu nhận nhiều tộc nhân của các thế gia tài phiệt làm đệ tử, muốn khi tông lập phái tại Địa Cầu, truyền bá đạo pháp của mình khắp nơi này.  

Hơn thế, còn có lời đồn Thiên Quân Thiên Huệ không phải Nguyên Anh sơ kỳ bình thường, mà là đại tu sĩ Nguyên Anh đỉnh cao, xét trên khắp toàn bộ tinh hà ngoại vực, lão chính là một cao thủ cấp Thiên Quân có tiếng tăm lẫy lừng.  

Ba đệ tử của lão đều là Nguyên Anh, còn những đệ tử khác cũng có cảnh giới Xuất Khiếu đỉnh cao.  

Nhất thời, cả thế giới đều chấn động.  

Rất nhiều người tiến về Châu  u, muốn xin gia nhập vào môn phái của Thiên Quân Thiên Huệ, trong lúc nhất thời biển người cuồn cuộn, “vầng sáng” của Thiên Quân Thiên Huệ dường như đang có xu hướng vượt qua cả Diệp Thành. Tại Âu châu cũng có một đạo thống quật khởi, muốn đứng ngang hàng với phái Sương Diệp.  

Nhất là một đệ tử của Thiên Quân Thiên Huệ lại càng phát ngôn bừa bãi hơn:  

“Diệp Thành ư? Chưa nghe tên bao giờ. Ở tinh cầu dưới quyền Huyết tộc, thì Huyết tộc lão tổ kia cũng chỉ xếp tít phía cuối, giết lão ta là chuyện quá dễ dàng, ngay cả ba vị sư huynh của ta cũng có thể tự tay xé xác lão. Còn thầy của ta là người có thể so với lão tổ Huyết tộc!”  

Lời này vừa được nói ra lại càng dẫn tới nhiều bàn luận xôn xao hơn.  

Thiên Quân Thiên Huệ không hề nói gì, nhưng tam đệ tử Thiên Quân Hách Hổ của lão thì lại lên tiếng: “Nếu Diệp Thành ở đây, hắn phải đến bái kiến thầy chúng ta. Tại tinh không sâu thẳm, thầy chúng ta chính là đại Thiên Quân có tiếng tăm lẫy lừng, tu hành hơn hai vạn năm, còn hắn chỉ là một Nguyên Anh hậu bối, sao có thể khinh thường Người như vậy!”  

“Đúng vậy, danh tiếng của thầy chúng ta trải khắp Tinh Hà, bất luận người đáp xuống tinh cầu nào thì cũng khiến rất nhiều Nguyên Anh chủ động đi ra nghênh đón. Diệp Thành là Nguyên Anh duy nhất ở trung thổ này, đáng ra nên dẫn người, sau đó hành lễ vãn bối với thầy của bọn ta từ lâu rồi mới phải!”. Nhị đệ tử Thiên Quân Trương Long cũng nói.  

Thiên Quân Thiên Huệ mặc đạo bào, râu tóc bạc phơ, đúng chuẩn bộ dáng tiên phong đạo cốt, vẫn chỉ vuốt râu cười khẽ mà không nói gì, thế nhưng đám đệ tử của lão lại tỏ ra bất mãn với Diệp Thành và phái Sương Diệp.  

Có những người tu luyện nước ngoài cũng đòi nhảy ra ngoài la ó.  

“Thiên Quân Thiên Huệ đường xa tới đây, Diệp Thiên Quân là người đại diện của Địa Cầu quả đúng là nên ra nghênh đón Thiên Quân Thiên Huệ và bạn bè ngoại vực. Nếu không sẽ khiến người khác nói chúng ta không có lễ nghĩa”.  

“Đúng đúng đúng, Diệp Thiên Quân trấn áp đương thời chính là Nguyên Anh duy nhất, chỉ có ngài ấy ra mặt mới được!”  

“Phái Sương Diệp còn không mau mau mời Diệp Thiên quân ra đi!”  

“…”  

Mọi người trên Địa Cầu đều không biết thực lực thật sự của Diệp Thành. Bọn họ còn tưởng rằng nhờ có Tinh Tà Kiếm Trận nên Diệp Thành mới giết chết được lão tổ của Huyết tộc, bởi vậy mà vô cùng sầu lo.  

“Làm sao bây giờ?”  



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play