*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người chưa từng nhìn thấy thi thể của Ma Thần thì không thể nào tưởng tượng nổi sự chấn động của Thần Tử Vạn Yêu.
Giống như khi đứng từ Đia Cầu nhìn mặt trăng thì chỉ thấy nó to bằng cái chậu bạc, nhưng khi chỉ cách mặt trăng có mấy chục cây số thì sẽ phát hiện cái chậu bạc này vắt ngang trên bầu trời, dài không biết bao nhiêu dặm, chiếm toàn bộ tầm mắt.
Càng không cần nói thi thể Ma Thần này vẫn còn cách đám Diệp Thành rất xa rất xa, nhưng uy áp khủng khiếp đó nếu không phải do đất tiên ngăn cách thì không chừng với tu vi của hai người đã bị đè bẹp trên đất rồi. "Cậu, cậu, cậu xem đi, lồng ngực của nó vẫn còn phập phồng, đừng nói là còn sống nhé?". Thần Tử Vạn Yêu sợ hết hồn, toàn thân run lẩy bẩy.
"Nếu nó vẫn còn sống thì e là còn đáng sợ hơn cả chết", Diệp Thành lạnh nhạt trả lời.
Một thi thể đã tỉ năm không mục nát, quả là đáng khâm phục. Nhưng một kẻ đã sống hàng tỉ năm mà vẫn không chết, quả là đáng sợ.
Ngy cả Tiên Tôn Phi Thăng cũng sống không quá mấy triệu năm, người có thể sống hàng tỉ năm mà không chết thì là kẻ ở cảnh giới đáng sợ cỡ nào chứ? Dù là ở thời Thái cổ cũng là một nhân vật tầm cỡ.
"Cậu biết nó là gì sao?", Thần Tử Vạn Yêu lắp bắp hỏi.
Lúc này sáu Ma tu ở Minh giới cũng lặng lẽ chạy ra. Họ đi theo sau thần tướng Minh Vương, điên cuồng hấp thu Ma khí nồng đậm tới nỗi không thể tin nổi, đồng thời nhìn Diệp Thành với ánh mắt tò mò.
Ma Sát này quả thật quá đáng sợ, uy áp đã cách hàng chục nghìn dặm mà vẫn đủ để nghiền nát bầu trời, khiến tu sĩ Nguyên Anh phải run rẩy. Nếu không có đất tiên che chắn thì cho dù nó có yên lặng nằm đó cũng khiến một tinh hệ biến thành vùng đất chết. Ma khí vô tận cuồn cuộn lên chín tầng trời sẽ khiến cả nửa tinh vực biến thành Ma vực chốn nhân gian.
Không nói đến những cái khác, chỉ riêng nhìn Ma khí của nó thẩm thấu ra khắp đất tiên, biến ra nhiều Ma vật cảnh giới Kim Đan, Nguyên Anh như vậy, thậm chí còn có tám mốt Ma đầu Ngụy Hợp Đạo trong đại điện Tề Thiên là đủ biết nó đáng sợ cỡ nào.
"Cho dù là những Tiên Tôn Phi Thăng đứng trên đỉnh vũ trụ hay Ma Vương thời Thượng cổ của Ma giới cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi", ánh mắt Thần Tử Vạn Yêu sững sờ.
"Thi thể của Tiên Tôn Phi Thăng cũng không thể nào giữ được cả tỉ năm mà không mục nát", Diệp Thành trả lời.
Thời gian là sức mạnh mạnh mẽ nhất trên thế gian này. Mạnh như Tiên Tôn Phi Thăng mà sống hàng triệu năm rồi cũng phải chết. Dù có thể tìm được tiên dược tạo hóa, sống lại một đời thì cũng chỉ sống thêm được mấy triệu năm.
Thế nên mới có nhiều tu sĩ trên thế gian theo đuổi cảnh giới Đại Thừa, không phải cũng chỉ vì hai chữ "trường sinh" sao?
"Chủ nhân, người biết nó là ai sao?". Lục Nhĩ Mi Hầu toàn thân lông đen nói với giọng khản đặc.
Lúc này nơi này vô cùng gần với Ma Sát, Ma khí vô cùng nồng đậm, tu vi của sáu Ma tu tăng lên nhanh chóng tới nỗi mắt thường có thể nhìn thấy được, trong đó Trùng Lâu mạnh nhất đã sắp đột phá cảnh giới Hợp Đạo rồi.
Diệp Thành bình tĩnh không nói, vẻ mặt chợt hiện lên sự bể dâu.
Thần Tử Vạn Yêu quay đầu hỏi: "Diệp Thành, tôi biết cậu thần bí khó dò. Nếu đã có thể khống chế pháp trận trong đại điện Tề Thiên, dù cậu không phải là người của ngũ đại tiên tông thì cũng có liên quan. Nhưng tôi không tin, cậu biết rõ lai lịch của Ma Sát này, nó đã ngủ say không biết mấy trăm triệu năm, e là những cường giả mạnh nhất trong ngũ đại tiên tông cũng chưa chắc đã biết rõ lai lịch của mó. Ít nhất thì lão tổ Vạn Yêu trong tông môn chúng tôi cũng không biết rõ". Năm đó lão tổ Vạn Yêu của Vạn Yêu Môn được xưng là đệ nhất cường giả của tinh hà ngoại vực.
Dưới sự dẫn dắt của lão, Vạn Yêu Môn từng bước bật lên từ một Yêu tộc vạn người khinh bỉ, liên tục thôn tính hai tinh vực bên cạnh, xưng bá tinh hà ngoại vực.
Sự tồn tại đáng sợ như thế này còn không biết, Thần Tử Vạn Yêu không tin Diệp Thành lại biết.
Trên thực tế thì ngay cả sáu Ma tu như đám Trùng Lâu cũng bán tín bán nghi.
"Tôi vốn cũng không chắc chắn nó là gì".
Diệp Thành bình tĩnh nói, lúc Thần Tử Vạn Yêu đang đắc ý thì anh nói tiếp: "Nhưng giờ tôi đã biết rõ thân phận của nó".
"Ồ?", Thần Tử Vạn Yêu nghi hoặc, hắn cười lạnh.
"Đây là cung điện của tộc Viên Ma. Tộc Viên Ma đã bị hủy diệt từ thời Thái cổ, ít nhất cũng đã hàng tỉ năm trước rồi. Các đại điện khác bên trên đất tiên có rất nhiều hoa văn, thực ra chúng đã nói rõ điểm này", Diệp Thành lạnh nhạt nói.
Bằng chứng cho việc Diệp Thành nói là lịch sử Địa Cầu.
Ma Sát này nằm ngủ sâu trong trung tâm Địa Cầu không biết đã mấy trăm triệu năm. Nếu nó có sau khi Địa Cầu hình thành thì Địa Cầu tuyệt đối không thể nào chịu đựng sức mạnh của nó được, có lẽ sẽ nổ tung.
"Nói như vậy thì lai lịch của Địa Cầu vượt xa sức tưởng tượng của tôi. Có thể phong ấn một Ma Thần vượt qua Tiên Tôn từ thời Thượng cổ, không chừng ở thời Thượng cổ nó đã là một trong những hành tinh cổ thật sự, hoặc là mảnh vỡ của hành tinh cổ".
Diệp Thành trầm ngâm nói.
"Là Ma Thần Hỗn Độn thật sao?", ngay cả những Ma tộc như Trùng Lâu cũng kinh hãi.
Mà Lục Nhĩ Mi Hầu thì toàn thân run lẩy bẩy, bộ lông đen dựng đứng lên, co rúm lại thành một cục thịt, nhìn về phía Ma Sát vắt ngang trong gió bão không gian vô tận kia với ánh mắt kính sợ.