Diệp Thành khẽ vươn tay, bóp nát hai tên ma tướng, ngay sau đó hai lại vươn ra túm lấy một tên ma tướng thượng vị. Tên này cao mười mét, trên người mặc áo giáp màu bạc, nãy giờ cứ đứng phía trên chỉ huy, chưa từng ra tay, thực lực xấp xỉ Nam Ly Vương đời đầu, nhưng hiện giờ cũng không nhịn được mà bay tới.
Răng rắc!
Hai tay Diệp Thành tóm lấy cánh tên ma tướng thượng vị, kéo xuống từ trên không, xé thành hai nửa. nương theo tiếng thét thảm của tên ma tướng phía trê, ma huyết rải bắn đầy trong không khí.
Sau một chiêu chí tử, Diệp Thành thuận tay ném cảnh của ma tướng đi, tiếp theo, xoay thân đụng vào chiến hạm đang định chạy trốn kia.
“Rầm rầm rầm!”
Gần như chỉ trong tích tắc, năm mươi chiến hạm bị Diệp Thành đánh vỡ, chiến sĩ tộc Lệ Ma đều tan thành mây khói theo đơn vị hàng nghìn. Giết tới vui sướng, Diệp Thành cuồng bạo khi thân đẫm máu, anh rút ra kiếm Độc Hỏa Công Tâm.
“Ầm ầm ầm”.
Dùng kiếm thúc giục sức mạnh Tứ thần, biến thành một thiên hà dài mấy chục nghìn trượng, vượt xa trời đất, kiếm khí dày đặc, sương khó nồng đậm như địa ngục. Một kiếm Diệp Thành chém ra làm tan nát ba mươi hai chiến hạm của Lệ Ma và bảy ma tướng.
Đương nhiên, sức mạnh khủng khiếp như thế cũng vượt mức giới hạn tiếp nhận của linh bảo, kiếm Độc Hỏa Công Tâm nổi tiếng khắp Nam Ngọc phát ra tiếng rên, thân kiếm xuất hiện vết rạn.
“Quá mạnh, thật sự quá mạnh! Hoàn toàn không thể chặn nổi!”
Tay chân của vô số ma tướng lạnh lẽo, vài ma tướng thượng vị mặc giáp bạc cũng căng thẳng.
Thực lực Diệp Thành đang thể hiện hoàn toàn không kém hơn Thiên Quân trường sinh trong truyền thuyết. Nếu là trong tộc Lệ Ma, anh cũng là cấp bậc ma soái, là người đứng trên đỉnh nhìn xuống chúng sinh, hoàn toàn không thể đánh bại.
“Lùi lại, lập tức lùi ra sau!”
Mấy vị ma tướng ở trên nhanh chóng quyết định.
Nhưng sao Diệp Thành lại để chúng chạy thoát, anh nhảy lên không, người- kiếm hợp nhất. Kiếm Độc Hỏa Công Tâm lóe lên tia sáng màu đen, bay trong không trung, tốc độ gấp trăm lắm vận tốc âm thanh, thậm chí là gấp cả nghìn lần.
Cửu Huyền Vạn Kiếm Quyết lại hiện thế gian!
Nhiều chiến sĩ tộc Lệ Ma hoàn toàn không kịp nhìn tia kiếm quang nọ thì đầu và thân đã chia đôi.
Nếu đứng trên không quan sát thì sẽ phát hiện trong vô số chiến hạm của Lệ Ma có một tia kiếm quang như lưỡi hái Tử Thần không ngừng tung hoành, bễ nghễ thiên hạ, mũi đao sắc bén, giết đám tộc Lệ Ma máu chảy thành sông, giết tới mức ma tướng gào khóc thảm thiết, biến Luyện ngục Vô Gian thành máu chảy ngàn dặm.
Này hoàn toàn không ai có thể chặn được một kiếm của Diệp Thành.
“Cái này... thế này...”
Nằm úp sấp trên Thần Sơn chờ chết, Nam Tuyệt chấn động ngẩng đầu, nghẹn họng nhìn trân trối lên bầu trời, dõi theo kiếm qua vô địch sáng chói kia.
“Tại sao hắn lại mạnh như vậy? Từ bao giờ mà Hoa tộc lại có một cường giả tuyệt đỉnh như thế? Không thể tin nổi, không thể tin nổi mà!”
Trong lòng lão ta run sợ.
Lần đầu tiên, ý nghĩ trả thù Diệp Thành dao động. Có lẽ bây giờ Diệp Thành còn chưa phải đối thủ của họ nhưng một trăm năm, nghìn năm sau thì sao? Ai biết Diệp Thành sẽ đi tới đâu?
Mượn chín mươi nghìn chuôi kiếm của trời, tia sáng lóe lên giết Ma- Tiên!
“Bùm!”
Cuối cùng, Diệp Thành giết hết chiến trường, vọt tới trước chiến hạm. Lúc này, anh đang có tóc đen mắt đen, áo bào phần phật, tay cầm kiếm Độc Hỏa Công Tâm đầy vết rạn, máu chảy tí tách lao tới như Hiên Viên đại đế tái thế.
Sau lưng Diệp Thành là tay chân, xác chiến hạm cụt xếp chồng chất, cao tới tận trời. Hơn một trăm nghìn tộc Lệ Ma, mấy trăm tàu chiến đều bị anh giết hơn nửa, mở ra một đường máu.
Giờ phút này, trong Luyện ngục Vô Gian là bầu không khí tĩnh lặng.
Vạn ma chấn động hoảng sợ!
“Phù!”
Gió mạnh gào thét, tràn ra chung quanh. Lúc này Luyện ngục Vô Gian như một cái áo choàng rách tứ tung, lỗ thủng trên lá chắn đầy rẫy, là bị Diệp Thành và tộc Lệ Ma chọc ra.
Mà trên trời, vô số tộc Lệ Ma bị giết, máu chảy thành sông, thây la liệt ngang dọc, mưa máu rơi lả tả, chỉ có chiến hạm vương tộc ở lại.
Một mình một kiếm, Diệp Thành đứng chắn trước chiến hạm bằng đồng thau. Hai mặt lạnh lùng như pho tượng cổ xưa bất định, lẳng lặng nhìn chiến thuyền cổ hung hãn kia.
“Quá mạnh! Quá mạnh! Chẳng khác nào chiến thần Tu La!”
Rất nhiều người tộc Lệ Ma lạnh lẽo tay chân, tim như rơi xuống vực sâu.
Trên mấy trăm tàu chiến hạm, hơn một trăm nghìn chiến sĩ Ngưng Đan tộc Lệ Ma, gần trăm ma tướng Xuất Khiếu hậu kỳ, năm ma tướng thượng vị mặc giáp bạc mà lại không ngăn được một mình một kiếm là Diệp Thành, bị anh giết ra một đường, vọt tới trước chiến hạm vương tộc.
Trong đầu đám người tộc Lệ Ma chỉ có một suy nghĩ: “Vạn quân lui xuống!”
Trong tộc Lệ Ma phân chia theo cấp bậc. Ngưng Đan là ma binh bình thường, ma tướng là cảnh giới Xuất Khiếu, Nguyên Anh là ma soái. Chỉ có bước vào Hợp Đạo mới được gọi là Đại năng, mới được tôn là “Lệ Ma Vương”
Máu vương tộc thuần khiết nhất tất nhiên là hậu duệ của Lệ Ma Vương.
Những vương tộc Lệ Ma này một khi sinh ra thì sẽ có thần mạch bẩm sinh, thiên phú cực cao, khi trưởng thành thì sẽ thăng cấp Thiên Quân Nguyên Anh. Chỉ có Thần từ của Thần giáo ngưng tụ được Kim Đan tuyệt phẩm đỉnh phong mới có thể chống lại vương tộc Lệ Ma.
“Kim Đan tuyệt phẩm của hắn vẫn còn thiếu bước cuối, e là... vẫn sẽ thua trận thôi!” .
Truyện Quân Sự- ------------------