"Cậu chủ, có cần lái xe đến gần Triêu tiểu thư không ạ?" Tài xế nhìn khuôn mặt đen như cục than của Lam Vong, cẩn thận hỏi.
"Không cần, đi đến công ty." Lam Vong tức giận, anh ta tự tin nói mình đẹp hơn con bé kia nhiều, thế tại sao cô lại không quan tâm đến mình?
"Vâng." Tài xế nhìn cậu chủ của mình, không nhịn được mà lắc đầu, thích con gái người ta như thế thì theo đuổi đi, cứ như vậy thì sớm muộn Triêu tiểu thư cũng bị người khác cướp mất.
Chiếc xe Lamborghini dần lăn bánh đi mất.
Thu Lạc được Vân Yến lau mồ hôi mà ngại ngùng đến ngẩn ngơ, cô bé đang suy nghĩ về một tương lai khi mình và nữ thần sống chung một nhà.
"Lạc Lạc, tối nay em có muốn đi ăn tiệc không?" Vân Yến cất khăn vào túi, tùy ý hỏi.
"Có ạ." Thu Lạc liên tục gật đầu như gà con, cô bé rất thích được ở gần nữ thần nha.
"Vậy chiều nay đến nhà chị, chị sẽ trang điểm cho em."
"Vâng." Cô bé ngốc nghếch cười.
Nữ thần tốt như thế này mà bọn người trên mạng lại mắng chửi cô, Thu Lạc mím môi, chắc là cô bé phải nhờ đến cha mẹ rồi.
Cô bé không nỡ để nữ thần của mình bị người khác hãm hại như thế.
Tại Thu gia.
"Alo? Cho tôi hỏi là ai vậy?"
"Tiểu Lạc! Mommy nhớ con lắm nha." Thu phu nhân vứt bỏ hết sự quý phái, thanh lịch mà vui vẻ nói.
"Cái gì? Tiểu Lạc gọi về nhà?" Thu lão gia chạy từ thư phòng xuống, ngay cả Thu đại thiếu - Thu Vĩ cũng sáng rực đôi mắt mà đến gần.
"Mở loa to lên đi." Thu lão gia đề nghị.
"Mommy, chuyện là con thích một nữ thần tên là Triêu Nhan nhưng mà... cô ấy bị người khác hãm hại... Con rất buồn." Thu Lạc làm nũng.
Thu Vĩ mở laptop search từ khóa về Triêu Nhan, ngay lập tức máy tính liền hiện ra mọi bài viết về scandal của cô.
"Cha mẹ, Triêu Nhan là người này." Thu Vĩ đưa laptop cho Thu lão gia và Thu phu nhân xem.
"Mommy biết nha, có phải là ảnh hậu Triêu Nhan không?" Thu phu nhân cưng chiều nói.
"Vâng ạ, mommy, daddy và anh hai giúp con được không? Nữ thần rất tốt bụng nhưng mà lại bị đám người xấu xa hãm hại."
Ba người im lặng một lúc, gia đình họ làm việc liên quan đến sản xuất các sản phẩm liên quan đến ngành y, không hề biết gì về giới giải trí cả, thì làm sao có thể giúp Tiểu Lạc của bọn họ đây.
"Con có một người bạn, mới mua một công ty giải trí, con nghĩ là cậu ta sẽ giúp được." Thu Vĩ nhớ đến Lam Vong thì liền nói.
Mặc dù Lam Vong chủ yếu làm về sản xuất đồ công nghệ, điện tử nhưng gần đây anh ta mới mua lại một công ty giải trí và nó phát triển cũng rất tốt. Thu Vĩ nghĩ rằng Lam Vong có rất nhiều mối quan hệ trong giới giải trí.
Thu phu nhân gật đầu: "Tiền không thành vấn đề, chỉ cần Tiểu Lạc vui là được."
"Đúng vậy." Thu lão gia tán thành.
"Mommy, có được không ạ?" Thu Lạc lo lắng hỏi lại, mommy không nói gì là không thể giúp sao?
"Được, được nha ~ Bảo bối khi nào con về nhà? Đã bốn tháng rồi con chưa về, mommy rất nhớ con." Thu phu nhân hạnh phúc nói.
"Mommy, khi nào con về con sẽ gọi. Bây giờ con phải làm việc rồi, tạm biệt mommy. Moa ~" Thu Lạc vui vẻ cúp máy.
Thu phu nhân được cô bé dỗ ngọt đến cười tít mắt, nhưng bà vẫn không quên cho người tra quá khứ của vị Triêu ảnh hậu này để chắc chắn bảo bối nhà họ không bị người ta lừa.
"Mẹ nhìn ảnh lúc nhỏ của ảnh hậu Triêu Nhan này, có phần giống cô Hàn Nguyệt bạn mẹ." Thu Vĩ nhướng mày.
Thu phu nhân nheo nheo mắt nhìn, đúng là có phần giống nhưng mà Hàn Nguyệt làm gì có con gái?
"Chắc là người giống người thôi."
_____________
Trong căn phòng là một nữ nhân mặc một bộ đầm dài xẻ một bên, thấp thoáng thấy được chân dài trắng trẻo. Phía trên trễ vai làm lộ ra xương quai xanh gợi cảm cùng cái cổ trắng ngần. Bộ đầm đen trên người cô càng khiến vẻ đẹp của cô thêm phần tà mị, bí ẩn.
Mái tóc đen láy dài qua hông, đôi mắt nâu sâu thẳm nhìn không thấy đáy, môi đỏ mọng hơi hé mở, tay nhỏ ngọc ngà của cô chạm vào tay của người đối diện, khẽ chọt một cái.
"Lạc Lạc, em đang nghĩ gì vậy?" Vân Yến nheo nheo mắt nhìn cô bé đang xuất thần trước mặt mình.
"Em... không có gì." Thu Lạc giật mình, nữ thần như công chúa vậy, ngay cả từng cử chỉ nhỏ cũng thể hiện sự cao quý, giống như là một con thiên nga lạc vào bầy vịt vậy.
Nữ thần có thật chỉ đơn giản là một ảnh hậu?
"Vậy đi thôi." Cô tiếp tục ăn thanh chocolate còn dở.
Hai người một đen, một trắng, người thì quyến rũ, gợi cảm, người còn lại trong sáng, ngây thơ. Hai hình tượng vô cùng đối lập nhưng khi nhìn chung thì hài hòa vô cùng.
Tài xế nhanh chóng chở hai người đến nơi tổ chức buổi tiệc, Vân Yến ra trước, lịch sự mà giúp Thu Lạc bước ra.