Cũng không biết có phải là thật hay không, nói lão già nhà họ Cung coi thường nhà họ Quách và nhà họ Lục, đều là những người tâm cao khí ngạo, ai cũng coi thường ai, tự nhiên rất ít lui tới “Ông nội tôi trước kia cùng lão tướng quân họ Cung vẫn có chút giao tình”

Bởi vì tính tình nhà họ Lục ôn hòa, Lục Khánh Nam trực tiếp thừa hưởng tính cách tổ tiên của anh ta, nên có chút năng động hòa đồng.

“Nghe nói dưới gối lão tướng quân họ Cung kia tự mình giáo dưỡng một đứa cháu gái, ông nội tôi đã gặp qua một lần, mua một đống lễ đưa đến nhà họ Cung nói muốn đứa cháu kia làm cháu dâu nhỏ cho lão nhà họ Lục tôi. Nghe nói đứa cháu gái đó được lão tướng quân họ Cung xem như bảo bối, cô gái nhỏ kia phỏng chừng cũng rất xinh xắn đáng yêu, ông nội tôi gặp một lần liền liều mạng, sống chết quấn quýt nói sau này nhất định phải cưới về nhà”

Sắc mặt Quách Cao Minh khẽ biến đổi, nghe Lục Khánh Nam nói, tâm tình có chút phập phồng.

Lục Khánh Nam không chú ý đến sự khác thường của Quách Cao Minh lúc này, tiếp tục cảm thán.

“Đáng tiếc à, nhà họ Cung người ta thật sự coi thường nhà chúng tôi, ông già nhà họ Cung xụ đen mặt bảo ông nội tôi đừng có mơ mộng. Lão già đáng chết kia không coi ai ra gì.

Nếu không, khi còn bé tôi đã có một cô vợ nuôi từ bé rồi. Thật sự là tiếc nuối”

“A, thật sự là đáng tiếc.’ Quách Cao Minh âm dương quái khí mở miệng, vậy mà đáp lại một câu như vậy.

Lục Khánh Nam ngừng nói lại, lúc này anh ta mới đột nhiên cảm giác không khí có chút áp lực, Quách Cao Minh ngồi ở đối diện bàn ăn sao đột nhiên tâm tình không tốt.

“Vừa rồi tôi…” Lục Khánh Nam đang suy nghĩ rốt cuộc mình vừa rồi nói sai chỗ nào, ánh mắt lại quan sát sắc mặt của Quách Cao Minh, nhất thời cứng lưỡi, lại nói nhảm: “Vừa rồi tôi nhìn thấy một nữ sinh, dáng vẻ của cô ấy thật sự rất giống Cung Nhã Trang, chính là cái vị cô chủ danh giá lúc trước có nhiều tin đồn với cha của tôi, con gái lớn của lão tướng quân họ Cung”

Quách Cao Minh tựa hồ nghĩ đến cái gì đó, anh đột nhiên ngẩng đầu lên, cẩn thận đánh giá xung quanh nhà hàng này một vòng, nhưng cũng không thấy bóng dáng người đó.

Lục Khánh Nam lẩm bẩm: “Lão tướng quân họ Cung là người cổ hủ như vậy không ngờ lại sinh ra một đứa con gái lẳng lơ như Cung Nhã Trang, thật là kỳ quái. Nhưng nghe nói nhà họ Cung còn có một cô con gái nhỏ khác là Cung Nhã Yến rất ngoan ngoãn, là một người phụ nữ có tài, hiện tại gần 50 tuổi nhưng vẫn chưa kết hôn. Phong thủy nhà họ Cung không biết xảy ra vấn đề ở đâu, con cháu quả thật quá đơn bạc”

Hai người rời khỏi nhà hàng.

Lúc đi ra quảng trường trung tâm, không hiếu sao Quách Cao Minh lại nói một câu: “Có vẻ như anh rất hiểu biết về nhà họ Cung nhỉ?”

Giọng điệu vô cùng thản nhiên.

Trên mặt Lục Khánh Nam mang theo nét cười đùa: “Chỉ là mẹ tôi ghen tuông, cả ngày lo lắng Cung Nhã Trang có thể trở thành tình địch của bà ấy, nên bà ấy lén lút hỏi thăm cẩn thận”

Lúc Lục Khánh Nam cúi đầu, lúc này mới phát hiện, tay trái Quách Cao Minh nắm một bản tài liệu cất trong túi giấy kraft, thoạt nhìn rất bí mật.

Lục Khánh Nam tò mò hỏi: “Cao Minh, trên tay anh là cái gì vậy?”

Tựa hồ là bị câu hỏi đột ngột này, anh có chút chột dạ, Quách Cao Minh nắm chặt tài liệu trên tay, giọng điệu lại lạnh lùng thản nhiên nói mấy chữ “Không có gì”, rõ ràng là không muốn nói với anh ta.

Tư liệu trên tay Quách Cao Minh chính thông tin về là nhà họ Cung và nhà họ Kiều.

Quách Cao Minh không thích nói nhiều, Lục Khánh Nam cũng không có can đảm hỏi tiếp, tự mình lắc đầu cảm khái, gật đầu đắc ý: “…

Nghe nói Cung Nhã Trang cũng đã qua đời lâu rồi, chồng của bà ta là Kiều Văn Vũ cũng cưới người mới, cháu gái mà lão tướng quân họ Cung từng xem như bảo bối hiện tại phỏng chừng bị mẹ kế ngược đãi. Ôi, nếu năm đó nguyện ý gả cho nhà họ Lục của tôi, vậy cuộc sống của cô ấy khẳng định tốt…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play