Quách Cao Minh sắc mặt lạnh lùng, sải bước về phía trước, nhìn về phía chiếc Bentley màu trắng kia, vừa rồi anh cảm giác được rằng bên này có người.

“Ở nơi nào vậy?”

Lục Khánh Nam vội vàng khẩn trương đi tới.

Bọn họ nhìn xung quanh nhưng lại không có ai.

“Cứu, cứu mạng…”

Đúng lúc này, tại lối vào phía đông của bãi đỗ xe dưới tầng hầm vào lại có một người phụ nữ vội vã chạy về hướng này.

Bộ dáng của cô ta giống như rất sợ hãi, vừa chạy vừa thở hổn hển, lo lắng rồi hét lên: “Cậu Quách, Yến Nhi bị người khác bắt đi rồi, cầu xin anh hãy giúp tôi.”

Là quản lý của Lê Yến Nhi, Anny.

Quách Cao Minh thậm chí còn không nhìn cô, vẻ mặt không kiên nhẫn, lông mày nhíu lại, ánh mắt có chút cố chấp nhìn về bốn phía xung quanh.

“Cậu Quách.

những người đó còn dùng súng để uy hiếp, tôi thật sự, thật sự không có cách nào cả, xin anh giúp …”

Anny nhìn anh với vẻ mặt đầy lo lắng, nói chuyện cũng trở nên nói lắp.

“Phát sinh loại chuyện như thế này, cô hẳn là nên gọi cảnh sát đến xử lý.”

Lục Khánh Nam có lòng tốt nói, vẻ mặt anh ta lại rất thản nhiên, đối với việc Lê Yến Nhi bị bắt đi cũng không quá để ý.

Thế giới này rất thực tế, mà bọn họ cũng không phải là nhà từ thiện.

Anny gấp gáp lấy trong túi ra những mảnh giấy viết thư, khẩn trương nói: Cậu Quách, gần đây Yến Nhi thường xuyên nhận được một số bức thư nặc danh đe dọa, lúc đầu chúng tôi tưởng là anti fan làm hoặc các đồng nghiệp khác làm nhưng sau đó chúng tôi phát hiện ra không phải những người đó, mà những bức thư nặc danh này đều nhằm vào tập đoàn IP&G và anh…”

Lục Khánh Nam nghe xong mặt liền biến sắc, lập tức lấy bức thư nặc danh trên tay Anny.

Những bức thư này, xét theo chữ viết thì đều cùng một người viết, hơn nữa Anny cũng không có nói dối, những bức thư này xác thực là nhằm vào Quách Cao Minh và tập đoàn.

{ Người đàn ông của mày là một tên cặn bã}.

{Tập đoàn IP&G đã đẩy bọn tao vào đường cùng, thứ chết tiệt nhất là mày và Quách Cao Minh}.

{Tao phải giết loại tiện nhân như mày, ta muốn chụp một bức ảnh khiến cho mọi người biết rằng Quách Cao Minh đội nón xanh, làm cho hắn phải đối mặt với scandal, khiến hắn phải hối hận}.

Nhất là dòng chữ cuối cùng, lực đạo viết quá mạnh, trang giấy đều bị chọc thủng.

Nhìn thấy là đều có thể cảm nhận được sự oán hận, Lục Khánh Nam không khỏi khẩn trương.

Những bức thư này rốt cuộc là ai viết cơ chứ…? “Cao Minh…”

Lục Khánh Nam cầm bức thư trong tay, tiến gần đến Quách Cao Minh.

Quách Cao Minh cúi người xuống,tìm thấy được một vết máu ở trên sàn nhà sau chiếc Bentley màu trắng, những ngón tay thon dài của anh chạm vào vết máu,thậm chí nó còn chưa đông lại.

Vừa rồi ở bên này đúng là có người.

Quân Chi Mặt nhìn vệt máu với vẻ mặt phức tạp, trong lòng anh khó chịu mà không hiểu tại sao.

(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày “Cao Minh, nhìn cái này xem.”

Lục Khánh Nam không biết tại sao anh ta lại ngồi xổm xuống đưa tận tay bức thư cho anh.

Xem ra việc Lê Yến Nhi bị bắt đi quả thật là có liên quan đến Quách Cao Minh.

Quách Cao Minh đứng thẳng người, vẻ mặt lạnh lùng như là không quan tâm, tùy ý liếc qua bức thư một chút.

Quay lại nhìn về phía Anny, giọng nói trong trẻo những lại lạnh lùng nói một câu: “Tôi không phải là cảnh sát.”

Anny sắc mặt trắng nhợt, không ngờ rằng người đàn ông này lại tuyệt tình như vậy! Nhưng việc này lại rất quan trọng, cô ta run rẩy tiếp tục cầu xin: “Cậu Quách, tôi cùng Yến Nhi đã theo anh nhiều năm như vậy, trước đây Yến Nhi có thể đã đắc tội với anh.

Nếu có hiểu lầm gì thì tôi thay mặt cô ấy xin lỗi anh, đã có người được phái đi tìm cô ấy nhưng tôi sợ Yến Nhi gặp chuyện không may…”

Quách Cao Minh do dự một chút, nhìn về phía sau.

Nhìn thấy một người đàn ông không chút máu mà hôn mê nằm úp sấp kia, anh nhắm mắt vào như đang suy nghĩ chuyện gì đó, sau đó trực tiếp đi đến chỗ xe bên kia.

“Phát hiện cái gì rồi?”

Lục Khánh Nam nhận ra được, vẻ mặt có chút lo lắng.

“Cậu ở lại xử lý.”

Ánh mắt Quách Cao Minh dần lạnh lẽo, trầm giọng nói.

Nói xong, anh như không còn kiên nhẫn ở chỗ này nữa, lấy chìa khóa xe của Lục Khánh Nam, ngồi vào xe rồi phóng đi.

Lục Khánh Nam sửng sốt nhìn bóng xe đã rời đi: “Vậy là đang vội vã về nhà họ Quách à?”

“Cậu Quách, Yến Nhi phải làm sao bây giờ? Anh sao có thể…”

Anny kinh ngạc đến mức không phản ứng kịp, người đàn ông này ngay cả một câu thăm hỏi ân cần anh đều không nói, cứ như vậy mà (Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày đi rồi.

“Báo cảnh sát đi, việc Lê Yến Nhi bị bắt đi rất có thể liên quan đến nhà họ Châu”

.

Lục Khánh Nam thấp giọng nói,ánh mắt phức tạp quay đầu nhìn người đàn ông không chút máu đang hôn mê kia.

Anh ta cầm lấy di động gọi điện cho cảnh sát, để họ xử lý việc tấn công lúc trước và vụ bắt cóc của Lê Yến Nhi.

Tập đoàn IP&G bị Quách Cao Minh thay máu, những lão già lạc hậu đã cắm rễ lâu ở tập đoàn không cam lòng, bọn họ hận hắn, nhưng cũng không dám trực tiếp xuống tay với Quách Cao Minh, như Vậy… Những người thân xung quanh Quách Cao Minh sẽ trở thành mục tiêu để họ tấn công.

“Mợ chủ đâu?”

Quách Cao Minh vội vàng lái xe về nhà họ Quách, nhìn thấy người giúp việc trước mắt, câu đầu tiên chính là hỏi hành tung của Kiều Bích Ngọc.

Hiện tại là chín giờ ba mươi phút tối, người giúp việc thấy sắc mặt của Quách Cao Minh không tốt, nhanh chóng mở miệng: “Mợ chủ dùng cơm xong liền lên phòng ngủ rồi ạ.”

Quách Cao Minh lúc trước đã căn dặn người giúp việc trông nhà phải để mắt đến Kiều Bích Ngọc, không cho cô ra khỏi nhà, buổi tối sau mười giờ phải về phòng ngủ.

Quách Cao Minh nghe được rằng cô đang ở phòng ngủ, sắc mặt lạnh lùng của anh dịu đi không ít.

Anh trực tiếp đi nhanh đến biệt thự phía đông nhưng vừa mới bước vào cửa phòng, không khí quạnh quẽ này làm cho anh cảm giác được có chút không đúng.

Kiểu Bích Ngọc sớm như vậy đã đi ngủ rồi ư? Cô nào có ngoan như vậy.

(Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày Không hiểu sao tâm tình anh có chút phiền muộn, liền sải bước chân nhanh hơn đến lầu hai, đẩy mạnh cánh cửa phòng ngủ chính.

Trong căn phòng rộng mở được đèn thông minh bên trong soi sáng, chỉ thấy bài trí đều chỉnh tể như bình thường, chỉ có điều… Quách Cao Minh biến sắc, khẽ nhếch mắt rồi đi đến phòng tắm, mở cửa phòng tắm đánh rầm, thế nhưng bên trong lại trống rỗng… Người đâu rồi!? Ở phía bên phải phòng tiểu thư, trong tủ quần áo, ban công…tất cả đều không có người.

“Cậu Cao Minh, chúng tôi thật sự không biết… Cô giúp việc thấy không có người, liền sợ tới mức run rẩy.

“Sau khi mợ chủ dùng xong bữa tối liền trở về phòng ngủ, cũng không nói cho chúng tôi biết…”

Bác gái bình thường vẫn phụ trách quản lí giúp việc trong nhà hàng ngày vội vã chạy tới, âm thanh không nén được lo âu nói: “Chúng tôi…ở nhà họ Quách tìm qua một lượt đều không thấy mợ chủ, bảo vệ cổng cũng không có ghi chép gì về việc mợ chủ ra ngoài…”

Quách Cao Minh vẻ mặt bắt đầu khó chịu: “Nuôi một đám người các ngươi thế mà không trông nổi một người!”

“Phái người đi ra ngoài, lập tức đi tìm cho tôi!”

“Dạ, vâng ạ…”

Đám người làm hoảng sợ gật đầu.

Vừa vặn đêm nay lại có tiệc rượu của tập đoàn, Ông cụ Quách cùng quản gia đều ở tiệc rượu bên kia,bình thường người hầu đối với anh tương đối kính trọng, người hầu trong cả nhà họ Quách đều nơm nớp lo sợ,bối rối.

Đêm tĩnh, vầng trăng tròn treo cao, Quách Cao Minh đứng lặng tại chỗ gấp khúc của hành lang đầy tinh xảo, tao nhã.

Anh không kiên nhẫn nắm lấy điện thoại, những chỉ có truyền đến một tiếng máy móc hồi âm lạnh lẽo.

Cô tắt điện thoại! Anh nheo mắt lại, nhìn xuống vết máu trên tay mình mà nắm chặt tay lại.

Cô đã đi đâu? “Cậu Cao Minh, chúng tôi đi kiểm tra camera giám sát ngoài vách tường thì thấy được bóng dáng của mợ chủ.

Cô ấy trèo ra khỏi nhà họ Quách ở vách tường phía bắc vào lúc bảy giờ bốn mươi phút tối..”

Một người bảo vệ vội vàng chạy tới.

Cô ấy đi tiệc ư? Trong đầu Quách Cao Minh hiện lên bãi đỗ xe tập kích tối nay cùng với việc quản lý của Lê Yến Nhi nói rằng những bức thư này là nặc danh.

“Lập tức kiểm tra bản ghi chép những người ra vào bữa tiệc rượu với CCTV, nếu có Kiều Bích Ngọc trong những thứ đó thì lập tức cho tôi biết!”

Quách Cao Minh nắm chặt điện thoại vào lòng bàn tay, trong lòng như thiếu mất cái gì đó khiến cho anh rất khó chịu.

“Lục Khánh Nam, Châu Hải hiện tại đang ở đâu?”

.

Lục Khánh Nam đột nhiên nhận được cuộc gọi, cảm thấy rất kì lạ, hơn nữa anh ta còn nghe được giọng nói u ám đầy lo âu, hình như có việc lớn đã xảy ra.

“Tôi hiện tại đang ở cục cảnh sát, làm sao vậy?”

.

“Tôi hỏi cậu, Châu Hải rốt cuộc là đang ở đâu!”

Giọng của Quách Cao Minh cực kì không kiên nhẫn.

Châu Hải chính là người đã tập kích anh tối nay, là con trai cả của giám đốc tiền nhiệm tập đoàn IP&G, người đã tự sát ở chỉ nhánh Venice tuần trước.

Lục Khánh Nam nghe được ngữ khí vội vàng của anh, cũng không chần chừ, lập tức nói:”

Châu Hải mất quả nhiều máu nên đã hôn mê, cảnh sát tạm thời đưa hắn ta đến bệnh viện đa khoa An Gia (Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày thành phố Bắc An.”

“Lập tức cho người đi đánh tên đó tỉnh!”

Giọng nói kia của Quách Cao Minh đầy sự tàn bạo, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đi thăm dò xem chữ viết của những bức thư nặc danh mà Lê Yến Nhi nhận được có phải hay không liên quan đến Châu Hải, còn có yêu cầu pháp y ngay bây giờ đến bãi đỗ xe của khách sạn, tìm vết máu ở khu đỗ xe EC5620 để tiến hành phân tích so sánh với máu của Kiều Bích Ngọc được lưu trữ ở bệnh viện.”

Nghi hoặc trong lòng ngày càng khuếch trương, Quách Cao Minh nhìn trăng tròn trên đầu càng thêm phiền toái.

“Kiều Bích Ngọc?”

Lục Khánh Nam không hiểu tại sao anh lại đột nhiên căn dặn như vậy, sắc mặt kinh hoảng, có chút lo lắng hỏi lại: “Cao Minh, có phải cậu cho rằng vừa rồi Kiều Bích Ngọc đã ở bãi đỗ xe không?”

.

Cùng lấy khẩu cung ở cục cảnh sát bên này với Lục Khánh Nam là Anny, vội vã chạy về phía trước, hô to: “ Có phải là cậu Quách không? Cậu Quách anh nhất định phải cứu Yến Nhi của chúng tôi, cô ấy thật sự đang rất nguy hiểm, tôi cầu xin anh hãy phái người đến cứu cô ấy, đối phương là một kẻ điên, hắn có dao…”

.

Quách Cao Minh cúp điện thoại, lời nói của Anny càng làm cho tâm tình của anh trở nên gay go.

Kiểu Bích Ngọc không giống với các thiên kim đài các khác, cô ấy sẽ trèo tường để trốn ra ngoài, nhưng chuyện này cũng không quá kỳ quái, có lẽ, tính tình cô ấy chính là ầm ï một hồi ở bên ngoài.

Nhưng việc ở phòng ngủ không có bóng dáng của cô làm cho anh rất khó chịu, hơn nữa đêm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.

Anh căn dặn người làm trong nhà với giọng nói lạnh lùng,”

Lập tức cho người đi điều tra nhà họ Kiểu, còn nữa, đi viện dưỡng lão kiểm tra để đối chiếu sự thật..”

Cô ấy rốt cuộc đang ở nơi nào? Trong lòng không ngừng lo lắng, không lúc nào là không lo việc (Cha của cụ…ột Tổng tài} Chương 70:…tao sẽ giết mày cô sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn, dù có đặt cô ở đâu cũng không yên tâm.

Loại cảm xúc không thuộc về anh này có chút buồn cười, bởi vì vướng bận rất nhiều việc, sáu năm qua anh không ở bên cô, cô vẫn sống rất tốt.

Cô không cần anh.

Ánh trăng rọi xuống một mảng râm mát, chiếu thằng vào dáng người anh tuấn của anh, càng hiện rõ hơn sự cô tịch của anh.

Anh chỉ muốn đem cô trở về Kiểu Bích Ngọc rất hiếm khi tham gia những buổi tiệc rượu công khai như này, trong giới cũng cũng rất ít người biết cô, nhưng nếu những người như Châu Hải xuống tay với cô thì… Quách Cao Minh ánh mắt lạnh lẽo, nghiến răng nói: “Ai dám động vào cô ấy.”

“Tôi đã thật sự cho rằng anh sẽ không dám động!”

Trong khu nhà xưởng bỏ hoang đầy tối tăm, có một người phụ nữ bị trói lại, giấy dụa trong sự kinh hoàng.

“Đừng tưởng mày là người phụ nữ của Quách Cao Minh thì bọn tao sẽ sợ.”

Tiếng nói thô kệch vang lên, hắn giơ tay lên đánh tiếp: “Tiện nhân, đêm nay tao sẽ giết chết mày!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play