Sau khi ăn tối xong, Kiều Bích Ngọc ngồi trong đình, đì Phương như nhận ra đêm nay tâm tình cô rầu rï, không vui, bà bèn cắt một đĩa dưa hấu đỏ, sầu riêng, măng cụt mang lên.
” Tôi vừa mới ăn no, không đói bụng…” Nhìn một bàn đầy hoa quả, cô cũng không có hứng thú Cô dùng khủy tay chống đỡ mặt bàn, chán nản duỗi tay tùy ý chỉ chí: “Mang xuống chia cho. đám người Trần Thanh đi, bằng không vứt đi sẽ rất lãng phí”
Toàn bộ nhà họ Quách chia làm mấy khu vực, những người giúp việc được mời tới sẽ cố định làm việc ở mỗi một khu vực khác nhau. Đám người giúp việc ở Uyển Như bên này thường rất may mắn, bên này Kiều Bích Ngọc không kiêu ngạo, mọi người rất yêu thích cô, đương nhiên trừ những lúc cô chọc giận Quách Cao Minh, khiến anh giận chó đánh mèo.
Mọi người ở đây mỗi ngày đều thắp hương khấn Phật, phù hộ cho vợ chồng họ ngày nào cũng yêu thương nhau, không xảy ra cãi vã.
“ Đồ ăn đầu bếp chúng ta nấu không hợp khẩu vị sao?” Dì Phương hiểu rõ tính cách của cô, không cần quá nhiều quy củ, bà trực tiếp ngồi xuống bên cạnh, quan tâm hỏi vài câu.
Thời gian gần đây, Kiều Bích Ngọc thường xuyên chạy ra ngoài ăn cơm, còn luôn miệng la hét cô bạn Châu Mỹ Duy của cô nấu ăn ngon biết bao nhiêu.
Vẽ sau, mấy đầu bếp trong nhà đều nhao nhao trộm tìm bà dò hỏi, hy vọng từ chỗ bà hỏi được vị bên kia rốt cuộc là làm món gì, bọn họ đều biết cô chủ nổi tiếng kén ăn Kiều Bích Ngọc dường như không nghe thấy câu hỏi của dì Phương, hai tay cô chống cảm, suy nghĩ về chuyện gì đó.
Đột nhiên cô đứng phắt dậy: “Tôi cảm thấy tốt hơn hết tôi nên đến bệnh viện một chuyến.” “ Sao lại đến bệnh viện?”
Dì Phương nghe cô nói xong, cả người liền căng thẳng, liên tục hỏi: “Có chỗ nào không khoẻ? Di gọi bác sĩ gia đình qua” Bà nói xong, cũng không muốn chậm trễ, nhanh chóng đứng dậy muốn chạy đi Kiều Bích Ngọc lập tức giữ bà lại: “… Tôi không có bị bệnh, ý tôi là muốn tới bệnh viện xem Châu Mỹ Duy một chút”
Dì Phương quay đầu nhìn cô, vẻ mặt dường như có suy nghĩ nói: Bây giờ đã hơn tám giờ tối, nếu muốn thăm bệnh, ngày mai lại đi” “ Cô ấy bị sốt phải năm viện, không biết tại sao đang yên đang lành lại phát sốt” Kiều Bích Ngọc vẻ mặt trầm tư, nhỏ giọng lẩm bẩm: “ Gọi điện thoại cũng không ai nghe máy, hơn nữa bây.
giờ cô ấy đang mang thai” Dì Phương vội vàng nói thêm: “ Cô chủ, buổi tối ra vào bệnh viện thăm khám sẽ có bảo vệ, qua 9 giờ có khả năng sẽ không vào được” Kiều Bích Ngọc nhướng mày, cô hoàn toàn không nghĩ đến chuyện này: ”.. Tôi sẽ có cách đi vào, dì yên tâm” Dì Phương nở một nụ cười gượng gạo.
Cô chính là không lo lắng, nên bà mới cố gắng khuyên nhủ.
Bất cứ ai tinh ý đều có thể nhìn ra, cậu chủ Minh mất hứng cả ngày nay đều vì cô suốt ngày ở một chỗ với Châu Mỹ Duy.
Dì Phương còn muốn khuyên cô vài câu, Kiều Bích Ngọc đã dọc theo hành lang gỗ đi xa Muốn thuyết phục Kiều Bích Ngọc, chuyện này thật không dễ dàng mà.
Sau khi gọi điện cho Lục Khánh Nam, hỏi được Châu Mỹ Duy bây giờ đang ở bệnh viện nào, Kiều Bích Ngọc cũng không bảo tài xế, trực tiếp tự mình lái xe đi. Trên đường cô nhìn thấy mấy sạp trái cây, bèn xuống xe mua một rổ lớn *…Ở trong bệnh viện, lỡ đâu Bùi Hưng Nam nhân cơ hội mang cô ấy trà trộn vào đám đông thì Sao.
Kiều Bích Ngọc mang theo một giỏ hoa quả lớn, khí thế hừng hực đi thăm bệnh. Kỳ thật cô đã đi tìm hiểu tình hình, xem cô bạn tốt Châu Mỹ Duy có bị người ta bắt nạt hay không.
Tâng bệnh VIP không có một bóng người, dụng cụ y tế sạch sẽ gọn gàng, lối đi nhỏ không có một vết bẩn, ánh đèn huỳnh quang sáng loáng, trong không khí tràn ngập mùi thuốc khử trùng, lạnh lẽo vắng vẻ.
Kiều Bích Ngọc nhíu nhíu mày, bước từng bước, âm thanh từ giày cao gót của cô vang vọng giữa lối đi yên tĩnh.
Cô rất không thích bệnh viện, bởi vì những chuyện không tốt đã trả qua. Trừ phi không còn cách nào khác, nếu không cô thật sự không muốn đến bệnh viện.
Lúc đi ngang qua phòng y tá, nhìn thấy vài y tá tăng ca đang bận rộn phân loại kim tiêm, Kiều Bích Ngọc đang nghĩ ngợi lung tung, bước đi nhanh hơn, muốn nhanh chóng tìm được phòng bệnh của Châu Mỹ Duy, sợ sẽ có người muốn hại.
Cô vừa đến trước cửa phòng bệnh, trong phòng dường như đang có người tới thăm bệnh “„.Lúc đó Kiều Bích Ngọc đang đứng ngay trước cửa nhà chúng ta, ở đấy thường xuyên có học sinh tiểu học tan học đi qua, giữa rất nhiều cứ như vậy, đột nhiên tát Hưng Nam Kiều Bích Ngọc đứng bên ngoài phòng bệnh,nghe được giọng của mẹ Bùi.
“Mẹ, con xin lôi, Kiều Bích Ngọc đôi khi có chút tùy hứng, nhưng nhất định không phải cô ấy cố tình” Giọng Châu Mỹ Duy nhẹ nhàng, yếu ớt.
“ Đánh cũng đã đánh, còn có thể làm gì được? Cũng không thế đi yêu cầu cháu dâu nhà họ Quách đến xin lỗi chúng ta” Mẹ Bùi đối với việc con trai bị đánh, trong lòng luôn để ý, “Mỹ Duy, mẹ cũng vì muốn tốt cho các con, con chớ cùng Kiều Bích Ngọc tiếp xúc quá nhiều… Bởi vì sau này bất luận xảy ra chuyện gì, đến cuối cùng người bị thua thiệt vẫn là chúng ta’ “ Con biết rồi” Châu Mỹ Duy nhỏ giọng đáp.
Kiều Bích Ngọc đứng ngoài phòng bệnh, nhất thời không biết làm sao, tiến không được lùi không xong, cuối cùng cô quay người rồi đi “ Cô tới tồi, sao lại không đi vào?” Sau lưng truyền tới một giọng nói tao nhã.
Bùi Hưng Nam vừa về nhà tắm rửa thay quần áo, lại vội vàng chạy đến bệnh viện. Tối nay anh ngủ lại bệnh viện, lại gặp Kiều Bích Ngọc vẻ mặt kỳ quái đứng bên ngoài.
Vì lúc trước Kiều Bích Ngọc cùng Bùi Hưng Nam có xảy ra chút mâu thuẫn, lúc này giọng điệu nói chuyện khách khí nhiều hơn.
“ Tôi tới xem thử sao đột nhiên Châu Mỹ Duy lại phát sốt” Kiều Bích Ngọc quay người, trừng mắt cảnh giác nhìn anh ta, giọng điệu không tốt lắm, thanh âm có chút mạnh mẽ.
“ Còn nữa, Bùi Hưng Nam, tôi cảnh cáo anh, Mỹ Duy hiện tại đang mang thai, cô ấy muốn sinh đứa bé, anh đừng lấy lý do Bùi Thanh Tùng còn quá nhỏ không thích hợp sinh đứa thứ hai làm cái cớ. Việc phá thai rất có hại với thân thể phụ nữ, nếu anh dám bắt ép cô ấy làm chuyện này, tôi sẽ không để yên cho anh đâu!” So với khuôn mặt thù địch của Kiều Bích Ngọc, Bùi Hưng Nam vẫn nho nhã đứng đấy, không phản bác cô.
Giọng nói của Kiều Bích Ngọc khiến người trong phòng bệnh chú ý, mẹ Bùi ngay lập tức chạy tới, liếc thấy Kiều Bích Ngọc mang theo giỏ trái cây đứng ở cửa, bà liền lo lắng không biết cô có nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi giữa bà và Mỹ’ Duy không.
” Đã muộn vậy rồi, cô, cô còn tới đây thăm bệnh sao?” Mẹ Bùi có chút chột dạ lên tiếng.
Kiều Bích Ngọc trên tay đang xách một giỏ hoa quả, nhìn cũng biết cô tới đây thăm bệnh. Mẹ Bùi rất xấu hố, như không biết phải nói gì Bùi Hưng Nam sợ Kiều Bích Ngọc khiến mẹ mình khó xử, anh nhanh chóng tiến lên một bước, mở miệng: “Mẹ, đã muộn rồi, mẹ về nghỉ ngơi trước đi” Mẹ Bùi liếc nhìn con trai mình, lập tức đáp lời “A, đã muộn rồi, Bùi Thanh Tùng nói muốn mẹ kể chuyện cho nó nghe trước khi ngủ. Mẹ, mẹ đi về trước.” Mẹ Bùi đi được hai bước, sau đó chần chờ.
quay đầu lại, không quên dặn dò: “ Mẹ nấu cho Mỹ Duy ít canh cá, một mình uống không hết, con cũng uống một chút đi, đừng lãng phí” Nói xong mẹ Bùi vội vàng đi vào thang máy, bà nhanh chóng ấn nút đóng thang máy lại Kiều Bích Ngọc lạnh lùng nhìn nó, sau đó giọng nói Bùi Hưng Nam vang lên.
Kiều Bích Ngọc hừ một tiếng: anh mị Cho dù anh không cho tôi vào, tôi cũng có cách vào được” Ở nhà họ Quách bị nuôi tới ngày càng kiêu ngạo rồi “ Kiều Bích Ngọc” Châu Mỹ Duy vừa nhìn thấy Kiều Bích Ngọc vẻ mặt liền trở nên áy náy, vội vàng muốn rời giường bệnh Bùi Hưng Nam bước nhanh mấy bước, đè cô.
lại: “Bác sĩ bảo em phải năm xuống” * Hạ sốt rồi, đã không sao, có thể xuất viện.” “Em bây giờ đang mang thai giai đoạn đầu, cần phải quan sát thêm, năm xuống” Châu Mỹ Duy thành thật tiếp tục nằm lại giường, liếc nhìn Kiều Bích Ngọc, cười xin lỗi “Kiều Bích Ngọc, thật xin lỗi, làm cậu lo lắng rồi.
Muộn như vậy còn tới đây thăm bệnh, kỳ thật mình không sao… Chỉ là Bùi Hưng Nam lo lắng, nói muốn ở đây quan sát thêm vài ngày”
Kiều Bích Ngọc tùy ý đem giỏ hoa quả đặt sang một bên, sau đó đi đến sát bên giường, ghé vào tai Châu Mỹ Duy, nhỏ giọng hỏi: ” Nói thẳng ra, sao tự nhiên cậu lại phát sốt, là ai đưa cậu tới bệnh viện?”
Mặc dù cô nói nhỏ, nhưng Bùi Hưng Nam vẫn có thế nghe thấy, anh kỳ quái nhìn Kiều Bích Ngọc, lên tiếng: “ Có người muốn đem một đám bạn về nhà ăn tối, hôm nay trời lại mưa to, Mỹ Duy một mình chạy ra ngoài mua nguyên liệu”
Châu Mỹ Duy lập tức trừng mắt nhìn anh: “ Anh đừng nói như vậy” Kiều Bích Ngọc lúc này mới nhớ ra, bọn họ vốn là muốn cùng nhau ăn tối, với tính cách của Châu Mỹ Duy chắc chắn sẽ chạy ra ngoài mua một đống nguyên liệu tươi mới. Cô không bảo.
Châu Mỹ Duy mua thức ăn, buổi chiều lúc 3 giờ cô lái xe ra ngoài chính là để mua đồ.
Cho nên nói, chính những người qua đường như cô đã gián tiếp khiến Châu Mỹ Duy gặp mưa rồi phát sốt.
Trên mặt Kiều Bích Ngọc không có biểu cảm gì, nhìn vợ chồng Châu Mỹ Duy cùng Bùi Hưng Nam hoà thuận ở chung một chỗ, cô dường như thật sự đã lo chuyện bao đồng quá nhiều rồi Đột nhiên, Kiều Bích Ngọc cảm thấy mình tới đây đã làm phiền vợ chồng nhà người ta rồi * Cái kia… Mỹ Duy, cậu chú ý thân thể, nếu không có chuyện gì, vậy mình về trước” Cô khách sáo nói.
Châu Mỹ Duy cảm nhận được biếu hiện của Kiều Bích cô có chút mất hứng, vội vàng nói: Ngọc, cậu, cậu bỏ qua cho..” Có lẽ Kiều Bích Ngọc đã nghe được những lời mẹ Bùi nói lúc nấy.
Kiều Bích Ngọc miễn cưỡng cười cười, giả bộ như cái gì mình cũng không nghe thấy, xua xua tay: “ Quan trọng nhất là thân thế cậu không có việc gì, em bé vẫn khoẻ mạnh. Nếu cậu có việc gì thì gọi cho mình” Châu Mỹ Duy nhìn cô cười: “Được” Kiều Bích Ngọc cảm thấy mình nên rời đi càng sớm càng tốt, cô xoay người muốn rời đi.
Nhưng Bùi Hưng Nam lại đột nhiên nhìn cô nói: ” Kiều Bích Ngọc, tôi rất cảm ơn cô đã luôn quan tâm tới Mỹ Duy, chuyện đứa bé, tôi đã nói chuyện ổn thoả với Mỹ Duy rồi.”
Kiều Bích Ngọc nghe anh ta nhắc tới đứa bé, cô lập tức quay người lại, mặt tỏ vẻ cảnh giác: “ Bùi Hưng Nam, gia đình anh có lẽ nên tích chút phúc đức, đừng để mất hết lương tâm!” “ Không, không phải vậy!” Châu Mỹ Duy lập tức khẩn trương nói thay Bùi Hưng Nam.
“ Kiều Bảo Nhi, không phải như cậu nghĩ đâu” Châu Mỹ Duy trên mặt lô ra hạnh phúc, ngọt ngào cười nói: “Bùi Hưng Nam đã hứa sẽ để mình sinh đứa bé rồi.” Tâm trạng Châu Mỹ Duy rất vui sướng, lúc nãy cô cũng đã nói qua với mẹ Bùi: ” Ba mẹ cũng đã nói sẽ đón nhận con mình. Nếu như Bùi Thanh Tùng nhất thời không thế chấp nhận con mình, chúng mình sẽ nuôi đứa bé ở bên ngoài trước.
Đợi đến khi Bùi Thanh Tùng lớn hơn một chút sẽ mang về nhà.
Kiều Bích Ngọc nghe xong, vẻ mặt không dám tin.
Cô quay đầu, tức giận trừng mắt nhìn Bùi Hưng Nam: “ Đây là biện pháp giải quyết mà nhà anh nghĩ ra sao?” Sắc mặt Bùi Hưng Nam có chút khó xử, anh ta cũng biết sắp xếp như vậy đối với Châu Mỹ Duy cùng đứa bé là rất thiệt thời.
Châu Mỹ Duy lập tức biện hộ thay anh: “ Kiều Bích Ngọc, cậu đừng mắng anh ấy” Kiều Bích Ngọc nhếch môi, lồng ngực như bị nghẹn lại, đôi mày thanh tú cũng nhíu lại một cục, cô cũng không nhìn lại, xoay người bước ra ngoài “ Kiều Bích Ngọc, cậu đừng tức giận..” Châu Mỹ Duy rất lo lắng, ở phía sau cô nói lớn.
Trong phòng, Bùi Hưng Nam lần nữa đè cô lại: “Mặc kệ cô ấy bộc phát tính khí đại tiểu thư nóng nảy, em trước tiên chú ý chăm sóc bản thân cùng bé con thật tốt…” Kiều Bích Ngọc loáng thoáng nghe được lời nói của bọn họ, tâm tình càng trở nên bực bội.
Hiện tại cô cảm thấy mình từ trong ra ngoài không phải là người nữa rồi Lúc trước khi vợ chồng bọn họ cãi nhau, Châu Mỹ Duy nửa đêm gọi điện thoại cho cô nói Quan Liên tới tìm cô ấy, muốn cô ấy ly hôn với Bùi Hưng Nam,.. Hiện tại vợ chồng bọn họ hoà thuận, rốt cuộc cô lại trở thành người xấu.
Ban đêm, Kiều Bích Ngọc tâm tình chán nản, ôm chăn lăn qua lăn lại trên giường lớn mềm mại, không cách nào ngủ được.
Quách Cao Minh ở phòng làm việc tổ chức một cuộc họp video quan trọng, bận rộn đến hơn 1 giờ sáng “ Sao còn chưa ngủ?” Quách Cao Minh mở cửa phòng ngủ bước vào, trước tiên nhìn về phía bên giường, đèn ở đầu giường vẫn còn mở, toả ra ánh sáng êm dịu.
Cô gái trên giường mặc áo choàng, cả người co lại, ôm một chiếc chăn bông mỏng màu trắng.
Gương mặt xinh đẹp, từ trong đôi mắt cô có thể nhìn ra được cô có chuyện phiền lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT