Lại tới nửa đêm về sáng.

Quách Cao Minh tức giận nhìn người vợ thức dậy, Kiều Bích Ngọc vội vàng lấy điện thoại rồi nói chuyện “Gì cơ” Kiều Bích Ngọc kích động, cơn buồn ngủ lập tức tan biến.

“Cô, cô nói thật sao?” Nghe những lời nói truyền từ phía đầu dây bên kia, ngay cả Kiều Bích Ngọc cũng không thể tin được.

“Vậy thì… tôi cũng không biết” Người từ trước đến giờ luôn dứt khoát như Kiều Bích Ngọc bồng trở nên do dự.

“Đương nhiên rồi, tôi sẽ ủng hộ cô vô điều kiện, cô yên tâm đi!” Kiều Bích Ngọc cầm điện thoại bất giác quay đầu lại liếc nhìn người đàn ông đang nẵm trên giường.

Quách Cao Minh cũng đang nheo mắt nhìn cô, đôi mắt anh ấy sâu lắng nhưng ấn chứa sự tức giận, rõ ràng là anh ấy đang bực mình vì đêm đã khuya như thế này mà vẫn có người làm phiền cuộc sống về đêm của họ Kiều Bích Ngọc vốn không sợ anh, chạy vào phòng tắm, đóng cửa lại rồi tiếp tục lén lút nói chuyện với người phía đầu dây bên kia.

“Mỹ Duy! Cô thực sự định ly hôn với Bùi Hưng Nam sao?” Kiều Bích Ngọc hạ thấp giọng, dường như khi nói chuyện không hay thì cô đều không dám nói to.

Mặc dù trước đây cô rất tức giận, cô cảm thấy.

người nhà họ Bùi đều là những kẻ cặn bã, thậm chí cô đã tát cho tên khốn Bùi Hưng Nam một phát. Thế nhưng nếu như Châu Mỹ Duy Ly hôn, Kiều Bích Ngọc vẫn có chút không yên tâm.

“Kiều Bích Ngọc, tôi đang ở ngoài, không có nơi nào để về nữa rồi” Giọng của Châu Mỹ Duy rất bình tĩnh, không hề có một tiếng khóc nức nở nào. cô nói với giọng điệu hết sức bình thường.

“Không phải trước đây cô đã nói là cho dù có rời khỏi nhà, cũng không thể ngốc nghếch mà ở ngoài hóng gió đêm sao. Giờ tôi chỉ muốn tìm một nơi ăn ngon ngủ yên, Kiều Bích Ngọc, cô có thể giúp tôi không?” Vừa dứt lời, giọng nói yếu ớt thốt ra. Dường như Châu Mỹ Duy không thể nào giả vờ thêm được nữa, cô hiếm khi mở lời cầu cứu ai, nhưng lúc này cô thật sự không biết phải làm sao, ngoài Kiều Bích Ngọc ra, cô không thể nghĩ đến ai có thể giúp mình.

“Được, được rồi, tôi sẽ nghĩ cách mài” Kiều Bích Ngọc không thể chịu đựng được sự yếu đuối của người khác và lập tức đồng ý.

“Cô có lẽ sẽ không thích ở nhà họ Quách, ở đây có quá nhiều quy tắc hơn nữa cô Quách Linh rất phiền phức… À! Tôi nhớ ra rồi! Tháng trước, Quách Cao Minh có tặng tôi một căn biệt thự biệt lập, hơn 200 mét vuông, nội thất điện nước đầy đủ, cô có thể vào ở luôn” Nếu như Châu Mỹ Duy quyết tâm rời khỏi nhà vậy thì không thế nào ở khách sạn được. Bởi vì sớm muộn gì Bùi Hưng Nam cũng sẽ tìm thấy cô.

Nếu như cô muốn một nơi đủ yên tĩnh, vậy thì căn hộ riêng của nhà họ Quách là nơi tốt nhất để ẩn náu.

“Tôi tìm địa chỉ rồi sẽ gửi qua zalo cho cô nhé! Dịch vụ ở đó khá tốt, tôi gọi điện cho họ bảo họ đưa chìa khóa cho cô.” “Được, cảm ơn cô Kiều Bích Ngọc” Châu Mỹ Duy nhỏ nhẹ đáp.

“Không cần phải khách sáo! Đúng rồi Mỹ Duy à, cô vẫn chưa nói cho tôi biết giờ cô đang ở đâu…

Mà thôi, dấu sao tôi cũng không ngủ được, giờ tôi lái xe qua lấy khóa rồi qua đón cô luôn, sau đó chúng ta đi qua đó làm quen một chút..” “Không cần dâu, tôi tự gọi xe rồi qua đó là được rồi” Châu Mỹ Duy biết rằng gọi điện cho Kiều Bích Ngọc vào nửa đêm thế này, Quách Cao Minh chắc chắn sẽ không hài lòng, cô trước giờ rất sợ làm phiên người khác.

Còn Kiều Bích Ngọc thì từ trước đến giờ không suy nghĩ đến sự không hài lòng của chồng mà vẫn tiếp tục nói: “Tôi nói cho cô biết bên đó khá tốt đó, rất gần trung tâm mua sắm, có muốn sắm thêm đồ dùng gia dụng gì cũng rất tiện, lại còn gần nhiều con phố ẩm thực nữa chứ”

“Trước đây, lúc nào tôi cũng nói nhà họ Quách quá rộng, quá lạnh lẽo, thậm chí là chỗ đầm sen vào buổi tối trông cứ như trong phim ma vậy, u ám đến rợn người, ở nhà họ Quách mà một chút hơi ấm gia đình cũng chẳng cảm nhận được.

Còn khu biệt thự biệt lập 200 mét vuông đó, phía trước là một chiếc sân nhỏ, nếu như chúng ta cùng qua đó ở, cuộc sống sẽ thoải mái hơn, thuận tiện hơn với lại mọi thứ trong nhà đều là đồ mới cả, cũng đã phun chống mốc khử mùi rồi. Cô có.

thể yên tâm ở đó mà dưỡng thai, cần mua thêm gì thì cứ gọi tôi, tôi mua giúp cô.

Kiều Bích Ngọc nói cả một tràng, đến bản thân cô cũng muốn ở khu đó.

Châu Mỹ Duy cầm điện thoại, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng. Cô biết Kiều Bích Ngọc không biết cách an ủi người khác, cô ấy cứ nói cả một tràng dài như vậy, nhưng thực ra là đang muốn dỗ dành cô, không muốn cô nghĩ quá nhiều.

“Được rồi, sau này tôi sẽ sống ở đó” Châu Mỹ Duy nở một nụ cười hiếm hoi. Lần này, cô ấy không nói cảm ơn nữa, cô biết rằng cô không cần phải khách sáo với Kiều Bích Ngọc nữa rồi.

Kiều Bích Ngọc thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy giọng Mỹ Duy.

Cúp điện thoại xong, Kiều Bích Ngọc bước ra khỏi phòng tắm. Cô nghĩ đến việc mang theo vài bộ quần áo qua đó ở, còn mang cả xe nữa. Cô nhất định phải lái xe từ nhà họ Quách qua đó nếu không đi lại sẽ hơi bất tiện. Đúng rồi! Dấu sao cũng đang khó ngủ, giờ cô qua đó cũng tốt, Châu Mỹ Duy ở đó chắc cũng không quen.

Giấu người ở đâu rồi?” vừa bước ra ngoài, Quách cao Minh đột nhiên hỏi cô.

Kiều Bích Ngọc cảnh giác nhìn anh, trong lòng có chút cản rứt, có chết cũng không thừa nhận: “Tôi không biết anh đang nói chuyện gì.”

Sau đó thẳng thắn nói với anh: “Giờ tôi có chút việc, phải ra ngoài một lát” Nói xong, cô đi thẳng vào phòng đựng đồ, lục tung đồ lên, lấy một vài bộ đồ lót ra, sau đó nhét vào vali. Quách Cao Minh nhíu mày nhìn cô.

xếp hành lý định rời đi, anh không kìm được mà sải bước tới dùng tay ấn giữ vali của cô lại … Đừng nhúng tay vào chuyện nhà họ Bùi nữa? giọng anh tỉnh táo pha chút tức giận.

Kiều Bích Ngọc thậm chí còn không ngẩng.

đầu lên, cô tiếp tục cúi người tìm hai đôi giày của mình. Trong đầu cô vẫn đang nghĩ nên mang thêm một vài đôi giày bệt mới qua đó, có thể Châu Mỹ Duy sẽ cần đi “Kiều Bích Ngọc!” Quách Cao Mức tức giận gọi tên cô.

“Giờ đã là 2 giờ 45 phút sáng rồi, giờ cô còn đám đi ra ngoài, tôi sẽ đuối bạn cô ngay lập tức” Kiều Bích Ngọc nghe xong không giữ được bình tĩnh, ném đôi giày đang cầm trong tay, tranh luận với anh: “Anh không thể vô lý như thế được! Tôi để Châu Mỹ Duy sống trong căn nhà trống của chúng ta có làm sao đâu, cũng chẳng ảnh hưởng đến anh. Giờ cô ấy đang mang thai, cô ấy phải giữ cho tâm trạng luôn thoải mái và cô ấy cần một môi trường tốt nữa.

Quách Cao Minh nhìn dáng vẻ tức giận của cô, anh bực mình: “Không ngờ vợ của tôi lại đặt vào vị trí của người khác mà nghĩ như vậy. Vậy sao lúc cô mang thai cô không để ý như thế?”

Quách Cao Minh là người ích kỷ, anh không thích vợ mình suốt ngày phải lo lắng cho người ngoài “Tôi không biết, nói chúng là Châu Mỹ Duy sẽ sống ở đó”

Kiều Bích Ngọc biết rằng cách ăn nói ngu ngốc của cô sẽ chẳng bao giờ cãi nối anh, thế nên giở quẻ chơi xấu “Còn nữa, anh!” Kiều Bích Ngọc tức giận chỉ tay vào ngực anh và nói: “Anh đừng có mà nghĩ đến chuyện giúp người bạn xấu xa Bùi Hưng Nam của anh lén lút làm gì đó. Giờ Châu Mỹ Duy nói răng cô ấy muốn chuyển ra ngoài, nếu cô ấy không đồng ý, ai trong các anh cũng đừng hòng mà ép cô ấy trở về” Kiều Bích Ngọc tự đắc nói: “Thế đó, nói xong tồi “Tôi không ngủ được thế nên giờ tôi qua đó đây!’ cô kéo vali rảo bước rời đi.

Quách Cao Minh vẫn đứng đó, gương mặt u ám nhìn vợ kiêu căng rời đi trước mắt.

Không còn chỗ nào để trút hết những cảm xúc đang chất chứa trong lòng, Quách Cao Minh lạnh lùng cầm điện thoại và nói: “Tìm Bùi Hưng Nam và nói rõ với cậu ta, mau giải quyết ngay mớ.

hỗn độn nhà cậu ta đi!” Lục Khánh Nam đang ngủ say bỗng nhận được cuộc gọi từ Cao Minh, anh tỉnh cả ngủ.

Không đợi anh trả lời, Quách Cao Minh đã cúp.

điện thoại với tâm trạng không vui. Quay đầu nhìn chiếc giường trống rỗng, sắc mặt khó coi, anh không thể nào ngủ ngon được, người trong nhà này ai cũng ngủ trái giấc vậy.

Tuy nhiên mọi việc diễn ra không suôn sẻ như Quách Cao Minh nghĩ, cô vợ Kiều Bích Ngọc của anh mấy ngày nay đều thu dọn đồ đạc cần thiết để chuyển qua nhà mới. Nhìn bộ dạng của cô, cảm tưởng như có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Quách Cao Minh nhìn theo với vẻ mặt u ám trong suốt quá trình, Kiều Bích Ngọc không hề cảm thấy áp lực, vẫn tiếp tục thu dọn đồ đạc.

“Hôm nay em qua chỗ Châu Mỹ Duy ăn cơm, tôi nay em không về đâu” cô thản nhiên nói sau đó kéo một vali lớn vui vẻ rời đi.

Dạo gần đây, không chỉ nhà họ Bùi cảm thấy mệt mỏi mà nhà họ Quách với Lục Khánh Nam cũng cảm thấy khó chịu Trước đây, khi Quách Cao Minh và Bùi Bích Ngọc cãi nhau, Lục Khánh Nam luôn có cảm giác buồn bực như người trong cuộc vậy.

Nhưng bây giờ thì hay rồi, thiện giả thiện lai ác giả ác báo, luật trời cứ xoay vòng, giờ Quách Cao Minh cũng phải nếm quả ác rồi. Nhưng mà tại sao, sau cùng người đen đủi nhất vẫn là anh.

“Bùi Hưng Nam, mấy ngày nay cậu làm gì vậy, cậu biết rõ là Châu Mỹ Duy đang trốn ở chỗ Kiều Bích Ngọc, sao cậu không tìm rồi đưa cô ấy về nhà hả? Lục Khánh Nam dốc sức khuyên nhủ.

“Cậu nghĩ xem, nếu như Châu Mỹ Duy và Kiều Bích Ngọc ở với nhau, với tính cách của Kiều Bích Ngọc, cô ấy sẽ bảo Châu Mỹ Duy ly hôn với cậu đó, lúc đó cậu chẳng phải đau đầu sao” Quách Cao Minh lạnh lùng, mở miệng bảo vệ: “Kiều Bích Ngọc sẽ không bảo cô ta như thế” Trước giờ anh không bao giờ thích xen vào chuyện riêng tư của người khác, nhưng lần này anh dường như không thể chịu đựng được nữa, anh điềm tĩnh nói với Bùi Hưng Nam.

“Mọi người không muốn sinh đứa bé này ra nhưng Châu Mỹ Duy khẳng định bằng mọi cách cô ấy sẽ lén sinh đứa trẻ này. Cô ấy sẽ mang đứa trẻ rời đi, cả đời cậu cũng sẽ không nhìn thấy đứa con của chính mình” Bùi Hưng Nam ngây người ra.

Lời nói của Quách Cao Minh đều là những suy đoán hợp lý. Mặc dù Châu Mỹ Duy là người nhát gan, nhưng những người phụ nữ như cô khi đã làm mẹ thì lại rất mạnh mẽ. Một khi đã quyết định sinh con thì cô chắc chắn sẽ chuẩn bị tâm lý rời khỏi nhà họ Bùi một cách dứt khoát.

Lục Khánh Nam vỗ vai Hưng Nam: “Bùi Hưng Nam! Mỗi lần nhắc đến chuyện anh trai, cậu đừng có do dự, hồ đồ như vậy” “Câu đã kết hôn với Quan Liên nhiều năm như vậy rồi, hai người ở cùng nhau nhưng lại như sống ở hai nơi riêng vậy. Quan Liên chỉ là muốn dày vò cậu, cậu thực sự bị ảnh hưởng sao?

“Châu Mỹ Duy còn mang thai con của cậu, hạnh phúc này đang trong tâm tay cậu đấy.” Bùi Hưng Nam nhằm mắt lại rồi nói: “ Những người như tôi không xứng đáng được.

hạnh phúc” Quách Cao Minh nghiêm nghị hỏi: “Cậu không xứng đáng được hạnh phúc thế nên cậu mới kéo Châu Mỹ Duy rơi vào địa ngục cùng cậu àt Những lời nói của Quách Cao Minh như một con dao sắc bén, chém đứt sự mạnh mẽ mà Bùi Hưng Nam đang cố thế hiện ra ngoài. Sự đen tối, xấu xí của Hưng Nam đều bị phơi bày ra.

Bùi Hưng Nam sững sờ, im lặng một hồi.

Dường như ngay cả bản thân anh cũng chưa từng nghĩ rằng khi kết hôn với Châu Mỹ Duy là đã kéo cô vào đau khổ.

Nếu là nam nhân, cậu nên dùng hết sức để khiến cô ấy vui vẻ, nên chiều chuộng cô ấy, để không ấy vô lo vô nghĩ” Ánh mắt Cao Minh sắc bén nói ra một câu chỉ bảo sau đó quay người rời đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play