Ánh mắt của Quách Cao Minh rất lạnh lùng, giống như đang nhìn một người.
không để ý đến cô nữa.
không liên quan, ngay sau đó, anh đặt tờ báo xuống, Kiểu Bích Ngọc đành phải bất đắc dĩ ngồi ở bên tay trái của anh.
Người làm nhanh chóng mang bữa sáng lên bản ăn, cháo hành, bánh sandwich, sữa… đủ các loại khẩu vị.
Trong lúc ăn cơm, Quách Cao Minh và ông cụ Quách đều không nói lời nào, động tác ăn cơm của họ ưu nhã, yên tĩnh.
“Mợ chủ, bây giờ cô đang mang thai, cho nên chế độ dinh dưỡng.
của cô sẽ hơi khác… Người làm nữ bưng cho Kiểu Bích Ngọc một bát ‘cháo được nấu riêng cho cô.
Kiểu Bích Ngọc đâu dám kén ăn, cỡ múc một thìa, rất thanh đạm, “có chút mùi thuốc trung y, vị hơi đẳng, rất khó ăn, Đúng lúc này, ảnh mắt sắc bến của ông cụ Quách nhìn thoảng “qua cô, Kiểu Bích Ngọc lập tức khẩn trương cúi đầu xuống, ngoan ngoãn ăn bất cháo nấu cùng vị thuốc trung y này Đối với thải độ ngoan ngoãn nghe lời của cô, hình như ông cụ Quách tương đổi hài lòng, ông cụ ăn một nửa bát cháo hãnh, sau đồ đặt thìa xuống, Quản gia vội vàng đưa một cốc nước ẩm đến cho ông cụ, ông cụ Quách uống một ngụm nhỏ, dùng khăn lau khóe môi mình, lúc này.
mới lên tiếng nói: “Trong thời gian mang thai thì nhớ chú ý một chút”
“Vâng ạ, vâng ạt!”
“Ông nổi con bé đang mang thai, có một số việc phải chú ÿ, cháu có nghe thấy không!”
Ông cụ Quách lặp lại một lần nữa, có chút không vui, giọng nói lớn hơn.
Lúc này Kiều Bích Ngọc mới chợt hiểu ra, thì ra ông cụ Quách đang nói chuyện với Quách Cao Minh.
‘Vẻ mặt Quách Cao Minh đạm mạc, đợi đến khi ăn hết một nữa đổ ăn trong đĩa của mình, anh đặt đao đĩa xuống, nhướng mày nhìn về phía ông nội của mình, hỏi ngược lại: “Chú ý việc gì?“ mặt ông cụ Quách âm trầm.
iai đoạn đầu của thai kỳ, có một số việc không thể làm, chú ý tiết chế!”
Ông cụ giận dữ nhắc nhở một câu.
Quách Cao Minh nghe đến đó, nhìn sang phía Kiểu Bích Ngọc, ánh mắt đó của anh càng thêm sâu xa.
Mặt Kiểu Bích Ngọc đỏ lên.
Ông cụ là người đầu tiên đứng dậy, tay phải cẩm gậy, lúc gần đi đến bên cạnh Kiểu Bích Ngọc, ông cụ nhìn thoáng qua cô, bỗng nhiên nói một câu: “Sau này hãy gọi là ông nị ‘Vẻ mặt của Kiểu Bích Ngọc hơi ngạc nhiên.
Sau khi ăn sáng xong, Quách Cao Minh đến công ty, còn ông cụ (Quách thì về chỗ mình ở để nghỉ ngơi.
“Mợ chủ, chiếu nay cửa hàng Thanh Thủy sẽ cho người đưa một số thiết kể áo cưới đến, cô chọn ra kiểu dáng mã mình thích nhất, .còn có kiểu của nhẫn cưới.
Kiểu Bích Ngọc có phần bận rộn, cô ngồi trên sofa trong phòng.
khách của nhà chính, quản gia nói cho cô biết về rất nhiều thủ tục lúc kết hôn.
Kiểu Bích Ngọc nghe đến mấy thứ này, sắc mặt cô có phẩn phức tạp: “Quản gia, những việc này để ông cụ Quách quyết định đi, sao cũng được “Ông chủ nói, áo cưới, trang sức, những thứ này, nếu như cô có thích gì thì có thể trực tiếp lên tiếng.
Nếu như cô không có yêu cầu gì đặc biệt, vậy chúng tôi sẽ tìm nhà thiết kế, chể tác riêng cho cô…”
Quản gia nói với cô bằng giọng điệu ôn hòa, mang theo tôn trọng.
Nghe đến đó, Kiểu Bích Ngọc có chút được yêu thương mà lo sợ: “Mấy người quyết định là được rồi, tôi không có ý kiến gì”
Đối với cuộc hôn nhân này, cô căn bản không có chờ mong gì.
Quản gia nghe thấy cô nói như thế, ông ta cũng không hỏi lại nữa, nhìn thấy vẻ mặt của cô có phần ủ rũ, quản gia khẽ cười một tiếng: “Tối hôm qua ở nhà họ Quách, mợ chủ ngủ không quen ư?”
’ Kiểu Bích Ngọc xấu hổ nói: “Vẫn ổn”
“Đưa mợ chủ về phòng nghỉ ngơi đi”
Quản gia xoay người phân phó cho một người làm nữ.
‘Sau khi suy nghĩ, ông ta còn bổ sung thêm: “Mợ chủ, bây giờ cô đang mang thai con cháu nhà họ Quách chúng ta, ông chủ sẽ không bạc đãi cô, cô không cần quá câu nệ”
’ Kiểu Bích Ngọc khẽ gật đầu với quản gia: “Cảm ơn chú”
Cô thật lòng cảm ơn ông ta, đời này cũng không có mấy người đối xử thật tình với cô, chủ nhân của nhà họ Quách thật khó phục vụ, chẳng qua người làm ở đây lại rất thân thiết.
Lúc này, Kiểu Bích Ngọc quả thật rất buổn ngủ, tối hôm qua cô chưa ngủ đủ cho nên lập tức đi theo người làm về phòng ngủ.
Quản gia nhìn bóng lưng rời đi của c6, ánh mắt trở nên có chút suy nghĩ sâu xa.
“Rốt cuộc là làm sao vậy, chẳng lẽ thật sự muốn tổ chức hôn lễ này sao, còn ngại chưa đủ mất mặt Ngay lúc Kiểu Bích Ngọc vừa rời đi không bao lâu, Quách Thanh.
Nhìn thấy quản gia nhà họ Quách và nhóm người làm nữ đều đang bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ của Quách Cao Minh và Kiểu Bích Ngọc, bà ta càng thêm tức giận.
“Người trong giới thượng lưu đều biết trước đó, Kiểu Bích Ngọc.
Sau khi nồi xong, Quách Thanh Nga tức đến mức lổng ngực lên xuống chập trùng, là con dâu nhà họ Doãn chúng tôi, hiện tại đột nhiên lại “Hôn lễ này sẽ chỉ khiển cho mặt mũi của nhà họ Quách chúng ta và nhà họ Doãn mất sạch, chuyện này, nhất định không thể được… Hơn nữa, để cho Ki ăn bản không cần thiết phải đăng kỷ kết hôn làm gì!”
Bích Ngọc trực tiếp sinh đứa nhỏ ra là được rồi, Quản gia nhìn bà ta, chậm rãi nói: “Cô cả, con hấu nhà họ Quách đương nhiên không thể mang danh là con riêng, hơn nữa khó có được cậu Quách đồng ý cưới vợ.
Sắc mặt Quách Thanh Nga âm trầm, ngay từ đầu, làm sao bà ta cũng không nghĩ đến, Quách Cao Minh thể mà lại đồng ý đi đăng ký kết hôn với Kiểu Bích Ngọc.
Thấy trên mặt bà ta tràn đẩy lửa giận, quản gia nhỏ giọng bổ sung: “Cô cả, cô rất hiểu rõ tính tình của ông chủ mà.
Quách Thanh Nga không ở lại nhà họ Quách quá lâu, bà ta cũng biết không thể ngỗ ngược với ý của ông cụ, cho nên đành phải xuống.
tay từ chỗ khác.
“Con đi liên lạc một chút với nhà họ Kiều ở Hải Châu..”
“Quách Thanh Nga cẩm điện thoại di động lên, trực tiểp gọi điện thoại cho con trai của mình là Doãn Thành Trung, Doãn Thành Trung nghe được giọng nói của bà ta, anh ta có phần luồng cuống hỏi lại: “Mẹ à, mẹ đến nhà họ Quách, ông ngoại nổi như thể nào vậy, anh họ và Kiều Bích Ngọc…”
Quách Thanh Nga nhất thời lại nổi giận: “Trong lòng ông ngoại .con luôn thiên vị cho người anh họ kia của con, Quách Cao Minh vừa về nước, lập tức ngồi lên vị trí tổng giám đốc của công ty.
Trong công ty, khếp nơi cùng mẹ đối nghịch.
Quách Cao Minh vẫn luôn không có hứng thú với hôn nhân, lẩn này lại cổ tình đăng ký kết hôn với Kiểu Bích Ngọc, việc này mẹ sẽ không để yên được,
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT