*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bạn tốt của Tân Vũ Phong, Diệp Cô Thành là Nhất Kiếm Phi Tiên, trong những ngày hai người cùng nhau ở biên giới phía Bắc nhiều năm trước, Diệp Cô Thành đã từng dạy Tân Vũ Phong một số kiếm thuật.
Nhưng ngay sau đó, giữa Diệp Cô Thành và Tân Vũ Phong, họ chuyển từ hướng dẫn từ một phía sang thảo luận với nhau!
Vào thời điểm đó, Diệp Cô Thành đã là một Nhất Kiếm Phi Tiên nổi danh đỉnh đỉnh trên giang hồ.
Nhất Kiếm Phi Tiên cùng Tân Vũ Phong thảo luận về kiếm thuật.
Có thể thấy, tài năng và thiên phú kiếm thuật của Tần Vũ Phong vượt xa người thường, anh đã đánh bật không ít người cùng tuổi, thậm chí là cao thủ tu luyện kiếm thuật cả một đời còn kém xa!
Tuy rằng cảnh tượng trước mắt, nếu đổi thành người khác, cho dù mở ra cơ quan, nhận ra kiếm ý, cũng chỉ giống như một thư sinh trói gà không chặt, nhìn gà chạy lung tung, căn bản không có cách nào cả.
Tuy nhiên, đối với Tân Vũ Phong mà nói, nó giống như một tỷ phú phá sản đột ngột bước vào núi vàng núi bạc, kho báu tài sản vậy.
Tân Vũ Phong gần như là chỉ nhìn một cái, mỗi một tấc lỗ chân lông, mỗi một tấc tế bào trong cơ thể, mỗi một nếp gấp trong não đều kêu ầm lên, nóng lòng muốn được lĩnh ngộ ra kiếm ý trong đó!
Kiếm ý này Tần Vũ Phong hầu như có thể dễ dàng lĩnh hội, đối với Tần Vũ Phong mà nói cũng có ích lợi rất lớn.
Điều quan trọng nhất khác...
Trình độ cảnh giới võ thuật của anh hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc lĩnh hội kiếm ý của anh!
Cho dù bây giờ anh đã mất đi tu vi, ở một mức độ nào đó, có thể nói rằng anh là một kẻ vô dụng, nhưng nó vẫn không ảnh hưởng đến sự lĩnh ngộ về kiếm ý!
Khóe miệng Tân Vũ Phong hiện lên một nụ cười.
Anh bước tới bức tường vẽ, đi tới vị trí của đồ hình kiếm pháp thứ nhất, sau đó từ từ duỗi một cánh tay ra, vươn về phía trước, lòng bàn tay đặt trên đồ hình kiếm pháp.
Chẳng mấy chốc, lòng bàn tay của Tần Vũ Phong đã cảm thấy nóng bỏng một cách mơ hồ, toàn thân có cảm giác run rẩy.
Đây là cảm giác hồi hộp của khao khát sức mạnh và sự phấn khích!
Tân Vũ Phong nhắm mắt lại, dẫn cho kiếm ý đó dung hợp thành một thể với chính mình.
Chẳng mấy chốc, Tần Vũ Phong đã cảm giác được ý thức của mình như bước vào một không gian khác, một thế giới khác!
Thế giới bao la, sông núi muôn thuở!
Giờ phút này, tinh thần của Tân Vũ Phong như lao qua ngàn năm hỗn loạn, xuyên qua thế giới rộng lớn, xuyên qua những năm tháng đằng đẵng, chứng kiến sự thay đổi của triều đại, sông núi ở vùng đất này...
Nhưng Tân Vũ Phong vẫn đứng yên tại chỗ.
Những thăng trầm của cuộc sống, mặt trời và mặt trăng thay đổi, tất cả đều có trong đó.
Vương đạo sát quyền của Tổng Trung Hãn trước đó, là huy động sức mạnh sông núi của cả núi Lôi Công.
Nhìn trông vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng so với kiếm ý của thanh kiếm Sơn Hà này, gần như là không đáng nhắc tới!
Thanh kiếm Sơn Hà đã từng là thanh kiếm đầu tiên trên giang hồ trong triều đại Đại Kiền.
Thanh kiếm được sử dụng bởi cao thủ Thẩm Sơn Hà!
Sức mạnh của thanh kiếm có thể phá núi ngăn sông!
Ban đầu, Thẩm Sơn Hà chỉ là một thế hệ trẻ vô danh, mang theo một thanh kiếm vô danh.
Phải biết rằng trong thời kỳ đầu của vương triều Đại Kiền, võ công còn yếu, thời đại đó có rất nhiều người, bảo gồm cả cường giả tông sư, cũng không hiếm như bây giờ!..
Cường giả tông sư định không hề giống như bây giờ, thần bí như rồng, thấy đầu không thấy đuôi
Và Thẩm Sơn Hà, là người đầu tiên giết tới giang hồ trong điều kiện như vậy.
- ------------------