*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ngọc tỷ truyền ngôi tượng trưng hoàng quyền, và là biểu tượng của quyền lực tối cao!
Hoàng đế của các triều đại đều nâng ngọc tỷ này như bảo vật, là bảo vật của đất nước!
Và lúc này, trên ngọc tỷ cũng xuất hiện một hiện tượng lạ.
Bỏng tay tới mức Tần Vũ Phong khó có thể cầm được.
Chất liệu của Ngọc tỷ truyền ngôi được làm bằng ngọc lam điền thượng cổ.
Bởi vì chất liệu phi thường, cho dù Tần Vũ Phong cầm theo ngọc tỷ này, trải qua Ly hỏa kim đồng của Chúc Cửu Sinh, rồi mình tự nổ, thì vẫn không làm sao cả.
Sau khi quần áo của anh bị Ly hỏa kim đồng đốt cháy, Tần Vũ Phong cất ngọc tỷ vào túi áo khoác Mộc Dung Chi cho anh mượn.
Dù sao thì, ngay cả cúc áo cũng không cài được, nếu treo trên cổ thì quá lộ liễu.
Tần Vũ Phong hoàn hồn lại, tiếp tục đánh giá Ngọc tỷ truyền ngôi trong tay.
Vào ngày thường, vì chất liệu đặc biệt, ngọc tỷ này có thể phát sáng lờ mờ, đục như mặt trăng.
Quyền uy kinh người bộc lộ ra từ ngọc tỷ, khiến người ta sợ hãi không dám nhìn thẳng vào, tượng trưng cho uy quyền của thiên hạ, của xã hội đất nước.
Có ngọc tỷ truyền ngôi trong tay, Tần Vũ Phong mới hiểu được vì sao vừa rồi mình lại rơi vào ảo giác về vị trí cửu ngũ chí tôn tối cao!
Theo lẽ thường, những gì xuất hiện trong môi trường phải là thứ mong muốn có được nhất trong lòng người đó.
Nhưng Tần Vũ Phong hoàn toàn không có ý định bước lên ngôi vị tối cao.
Chính sự xuất hiện của ngọc tỷ truyền ngôi này đã vô tình kích hoạt một số cơ quan khác trong cung điện này!
Cầm ngọc tỷ truyền ngôi này trong tay tương đương với nắm giữ quyền hành tối cao trong thiên hạ, cảm giác sung sướng này hầu như không ai có thể kiềm chế được!
Mà ở bên Lâm Kiều Như cả đời chính là điều mà Tần Vũ Phong mong muốn!
Điều khát vọng nhất trong lòng anh, chịu ảnh hưởng của ngọc tỷ truyền ngôi tạo thành môi trường mà Tần Vũ Phong vừa nhìn thấy.
Anh vì ngôi vị cửu ngũ chí tôn, vì Lâm Kiều Như sẽ ở bên anh mãi mãi.
Hóa ra là vậy...
Tần Vũ Phong chợt bừng tỉnh nhận ra.
Tất cả không có gì thay đổi, nhưng có điều gì đó trong lòng dường như rõ ràng hơn.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi, cầm lấy ngọc tỷ truyền ngôi.
Sau đó, Tần Vũ Phong đột nhiên ấn ngọc tỷ truyền ngôi vào chỗ trống hình vuông trên cửu long hí châu!
Vừa vặn, không nhiều hơn, cũng không ít hơn!
Đúng vừa khít!
Tần Vũ Phong thở ra một hơi, ngọc tỷ đã hoàn toàn bị ấn vào trên mặt bàn, bên trong bị trí lõm vào của hình cửu long hí châu.
"Ruỳnh rầm rầm!"
Kỳ diệu tới khó mà nói được!
Giờ phút này, trong lòng Tần Vũ Phong tràn đầy hưng phấn!
Thực sự có thể:
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT