*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Thiếu chủ thật là có lòng!” Mấy kiểm sĩ cùng mở miệng nói, giống như đều bị Tân Thiên Lâm tẩy não. Tần Thiên Lâm vừa định giơ tay nói ngừng thì bỗng nhiên có một thanh âm đột ngột vang lên.
“Phì!”
Tiếng phi thanh thúy vang lên, sau đó lạch cạch một tiếng ở bên cạnh chân của Tân Thiên Lâm, cuối cùng là một chút nước bọt rơi xuống chỗ chân của anh ta.
Khóe mặt của Tần Thiên Lâm căng ra.
Lúc này anh ta liền nhớ đến chuyện lúc trước, khi mà ở biệt thự số sáu mươi sáu khu Galaxy One, Tiêu Mặc Chiến cũng từng phun lên anh ta một ngụm nước bọt.
Mặc dù chỉ là phun dưới chân mình nhưng mà lại làm cho anh ta nhớ đến chuyện đó.
Tổn thương cũng không lớn nhưng mà nó quá vũ nhục!
"Ai?"
Tần Vũ Phong hét lớn một tiếng khiến cho toàn thân Mộc Dung Chi đều chấn động!
Mộc Dung Chi quay đầu lại có chút ủy khuất lắp bắp nói: “Tân... Tân Vũ Phong... anh ta đã nói như vậy mà anh.”
Người ở Miêu Cương ở bên cạnh cũng cảm thấy lòng đầy căm phẫn!
Chiến thần Thiên Vũ lập vô số công trạng, cho dù bọn họ cũng có chút lòng muốn phản nghịch nhưng mà bọn họ cũng biết rõ những năm này... Đại Hạ có được thái bình là do ai mang đến!
Khi chiến thần Thiên Vũ rơi thế lại có thể để cho tên nhóc này cứ thế nhục nhã mình hay sao!
Nhưng mà Tần Vũ Phong không nói một lời mà thái độ cường ngạnh kéo Mộc Dung Chi về phía sau của mình.
Đáy mắt của Tần Thiên Lâm lộ ra hàn ý.
Không thể không nói trong khoảng thời gian này anh ta đã tiến triển không ít, cho nên bị nhục nhã như vậy thì thực sự không thể chịu nổi.
“Xem ra, anh trai tốt của tôi cho dù là đi đến đâu thì ở bên cạnh cũng đều sẽ có những cô gái đẹp tương trợ.”
"Tuy nhiên cái cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn này lại không biết được là mình có bao nhiêu phân lượng”
Tần Vũ Phong vẫn một mực gắt gao nhìn thẳng vào Tân Thiên Lâm chỉ sợ đột nhiên anh ta muốn làm khó dễ với Mộc Dung Chi.
“Cậu, rốt cuộc là muốn làm gì?”
“Nhưng mà cũng không thể nói như vậy! Anh trai tốt của tôi!” Lời nói của Tần Thiên Tâm có thể nói là giống như mũi kim nhọn.
“Đến lúc đó thì tất cả những người dưới trướng của anh đều sẽ bị tôi lần lượt thu thập, tôi muốn tận mắt chứng kiến thấy Thanh Long và Huyền Vũ sẽ phải cúi đầu trước tôi giống như hai con chó..”
“Quỳ xuống! Xin! Tha! Lỗi!”
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT