*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vũ Nương vừa định dùng khí tức bảo vệ thân thể thuộc về tông sự mạnh mẽ, nhưng động tác của Tần Vũ Phong nhanh như chớp!
"Xoet!"
Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên!
Trong miệng Tần Vũ Phong có ngậm một lưỡi dao sắc bén, dao cứa một đường máu từ trong miệng đã túa ra rồi!
Nhưng Tần Vũ Phong không quan tâm, hung tợn chém ngang cổ Vũ Nương!
"A!"
Một tiếng hét chói tại vang lên.
Vũ Nương lùi lại đột ngột đẩy Tần Vũ Phong ra, thân thể của Tần Vũ Phong như diều đứt dây, đập vào người mười hai vệ binh thiết huyết!
Mặc dù vết thương trên cổ của Vũ Nương không làm tổn thương động mạch, nhưng nó cũng khá sâu, máu vẫn trào ra cuồn cuộn.
"Mười hai vệ binh thiết huyết, địa chi trận!"
Thanh Long hét lên dữ dội, và mười một trong số mười hai vệ binh thiết huyết lần lượt xếp thành đội hình.
Địa chi trận của mười hai vệ binh thiết huyết rất khác với trận pháp ngọc nát của doanh trại Thần Sách!
Vì tính cơ động của tướng sĩ cao nên trận pháp ngọc nát của doanh trại Thần Sách có xu hướng linh hoạt và dễ thích ứng.
Nhưng mười hai thành viên của mười hai vệ binh thiết huyết đều cố định, mỗi người đều có vị trí riêng.
Vì vậy, mười hai vệ binh thiết huyết cùng nhau hợp thành đội hình địa chi trận, còn mạnh hơn cả đội hình trận pháp ngọc nát của doanh trại Thần Sách!
Nhưng bây giờ, địa chi trận đang ở trên bờ vực thành công và thất bại, bên bờ vực tan vỡ!
Một khi đội hình địa chi trận cực kỳ mạnh mẽ này thất bại, mọi người sẽ bị thương nặng bởi phản ứng dữ dội!
"Không ổn rồi!"
Tần Vũ Phong đồng tử co rụt lại, anh quát: "Ở đây thiếu một người rồi!"
Đó là nơi ban đầu được dành cho Công Hoa!
Kể từ cái chết của Công Hoa, mười hai vệ binh thiết huyết chưa bao giờ sử dụng đội hình địa chi trận!
Nhưng hôm nay, chỉ với mười một người, lại có hơn một nghìn sát thủ ngoại tộc, cho dù là những sát thủ này uy lực cũng không lớn.
Mặc dù tất cả mọi người trong mười hai vệ binh thiết huyết đều đã đạt đến cảnh giới của những tông sư.
Tuy nhiên, vì số lượng lớn của đối thủ, họ phải dùng đến địa chi trận!
Lâm Kiều Như vội vàng hỏi: "Tần Vũ Phong, nếu không có đủ người trong vị trí sẽ xảy ra chuyện gì?"
Tần Vũ Phong vội vàng giải thích: "Nếu như Mười hai vệ binh thiết huyết thiếu người trong địa chi trận, thiếu một vị trí của người con gái thôi, không chỉ thành lập trận không thành, vừa bị thương người, lại còn gặp phải phản phệ lại của trận địa!"
"Ha ha..."
Bên cạnh Vũ Nương, không biết lúc nào có một tiếng đàn ông cao lớn cường tráng xuất hiện bên cạnh cô ta.
Nếu không nói, anh sẽ không chút nào nhận thấy được sự tồn tại của hắn!
Đó là người thứ tám trong danh sách sát thủ, Ảnh Tử!
"Thực sự là trời giúp đỡ ta mà! Ta muốn xem, thiếu một người, cưỡng chế đội hình, các người làm thế nào mà không bị giết được, các người sẽ thiệt mạng thôi!"
"Uy danh hiển hách to lớn như Doanh trại Thần Sách đây, Mười hai vệ binh thiết huyết, chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi!"
"Đáng ghét..."
Lâm Kiều Như nghiến răng và đưa ra quyết định của bản thân mình!
"Tân Vũ Phong, để em thế chỗ của Công Hoa đi!"
"Cô Lâm, không thể đâu!"
Tần Vũ Phong cũng chưa kịp trả lời thì Bạch Hổ trong đội hình đã hét lên.
"Công Hoa cũng vì an nguy của cô Lâm, đã hy sinh để bảo vệ sự an toàn cho cô ấy!"
"Nếu Công Hoa biết chuyện, cô ấy cũng sẽ hy vọng nhìn thấy cô Lâm bình an và khỏe mạnh thôi!"
Nếu mười hai vệ binh thiết huyết muốn thành lập một đội hình địa chi trận, họ phải cần một người phụ nữ!
Hiện giờ, chỉ có Lâm Kiều Như mới có thể thay thế được Công Hoa đó!
"Không, nếu chị Công Hoa biết rõ, chị ấy chắc chắn cũng không muốn nhìn thấy đồng đội của mình trong tay phải đổ máu và hy sinh vô nghĩa!.."
"Tần Vũ Phong, để em đi đi!"
- ------------------