*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Đâu có, hai vợ chồng yêu thương nhau như vậy, tôi hâm mộ còn không kịp.” Cô Ô mỉm cười và nói.

"Không...không”

Lâm Kiều Như đỏ mặt, cúi đầu: "Chúng tôi...còn chưa kết hôn”

Cô Ô chỉ đổ lên một tiếng dài, có chút trêu đùa, quay lại nhìn Tần Vũ Phong đang cẩn trọng đề phòng mình, còn trên mặt Lâm Kiều Như có chút ngượng ngùng.

| Lâm Kiều Như xấu hổ trước cái nhìn của cô ta, vội vàng đánh trống lảng, thúc giục đi ăn sáng.

Triệu Như Lan còn chưa dậy, thời gian này thật sự là quá sớm, bây giờ mới 5 giờ.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân Tần Vũ Phong hoài nghi cô Ô, người bình thường làm sao có thể đến chào hỏi trong khoảng thời gian này?

Ba người cùng ngồi ở phòng ăn ăn sáng, Tân Vũ Phong nhìn về phía ánh mắt cô Ô, sự hoài nghi bắt đầu dâng cao,

Tần Vũ Phong đã nghi ngờ cô Ô.

Chỉ là Lâm Kiều Như ngây thơ, đối với tất cả mọi thứ còn không điều tra, ngược lại cùng cô Ô nói chuyện rất vui vẻ, từ cách ăn mặc cho đến mỹ phẩm nổi tiếng, tất cả đều là chủ đề của phụ nữ.

Bữa cơm kết thúc, Lâm Kiều Như và cô Ô nói chuyện rất vui vẻ.

Sau khi ăn cơm xong, điều khiến Tần Vũ Phong ngạc nhiên chính là cô Ô không tiếp tục ở lại, mà trực tiếp rời đi.

Tân Vũ Phong đứng ngoài cửa, nhìn theo bóng lưng cô Ô rời đi, rất lâu.

“Tần Vũ Phong, anh đang nghĩ gì vậy?” Lâm Kiều Như sau khi thu dọn xong bát đũa, đi tới, hỏi Tần Vũ Phong.

“Anh chỉ nghĩ rằng cô Ô hơi kì lạ” Tần Vũ Phong mím môi, nói.

Lâm Kiều Như ừm một tiếng, nghiêng đầu: "Anh cảm thấy bản thân nghĩ nhiều rồi không? Em cảm thấy cô Ô rất tốt”

Tần Vũ Phong lấy lại tinh thần, đưa tay ôm lấy Lâm Kiều Như: "Có muốn nghỉ ngơi một chút không? Em không ngủ cả đêm rồi, mới nằm một lúc liền tỉnh dậy”.

Tần Vũ Phong không nhắc tới cũng được, vừa nhắc tới, Lâm Kiều Như lập tức ngáp một cái: "Ừm...em hơi buồn ngủ. Bây giờ, em sẽ đi lên tầng và ngủ một lát”

“Còn anh thì sao? Anh có muốn nghỉ ngơi không?” Lâm Kiều Như hỏi.

“Không, anh không buồn ngủ” Tần Vũ Phong lắc đầu.

Lúc trước ở biên giới phía Bắc, Tần Vũ Phong liên tiếp hai, ba ngày không ngủ, đều là chuyện bình thường.

Hơn nữa, vẫn đang chiến tranh.

Tối hôm qua, Tần Vũ Phong chỉ đứng quan sát cuộc chiến dưới tầng, đoán được trình độ sát thủ đến truy sát, căn bản cũng không cần tham chiến.

Cho nên bây giờ, Tần Vũ Phong vẫn cảm thấy vẫn khỏe.

Lâm Kiều Như gật đầu: "Vậy thôi, em đi ngủ vậy, nếu anh buồn ngủ thì anh cũng ngủ một lát đi, phòng bếp có đồ ăn, anh bảo Thanh Long nói mẹ em một tiếng”

“Được rồi, em đi ngủ đi.”

Tần Vũ Phong nhìn Lâm Kiều Như lên tầng.

Trong khi đó,

Biệt thự số 72 Star River, ngay đối diện biệt thự số 66.

Chỗ ở của cô Ô.



"Thật không biết, nếu mình bắt cóc Lâm Kiều Như......chiến thần Thiên Vũ sẽ hi sinh bản thân vì người mình yêu hay là sẽ từ bỏ tình yêu này? Chà”

"Nó thực sự khiến cho người ta mong đợi”

Vũ Nương nói với chính mình, chậm rãi duỗi người, áo phông ngắn bị vén lên lộ ra một cái eo thon săn chắc.

"Ôi, đóng vai người hàng xóm mới này, thật mệt! Đi ngủ trước đã..."

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play