Tân Vũ Phong lập tức sai người đưa Tiêu Mặc Chiến lên xe cứu thương đến bệnh viện tìm thần y Tiết chữa trị. Đồng thời lúc đó, những người khác trong tiểu đội nhỏ do Tiêu Mặc Chiến chỉ huy, sau khi hộ vệ Tân Phiết bị tướng sĩ của Doanh trại Thần Sách tra khảo đã nghe ngóng được tung tích, tất cả cũng đều là nhờ người của Doanh trại Thần Sách cứu ra. Toàn bộ hơi thở của bọn họ đều đang yếu ớt thoi thóp, mạng sống sắp cạn kiệt, cần phải chữa trị.

Ngay lúc này một người cấp dưới bước tới báo cáo: “Thiên Vũ đại nhân, đã lộ ra tin tức rồi! Tần Thiên Lâm bây giờ chính là đang ở trong một công trường bỏ hoang ở ngoại ô Đông Hải!”

“Người ta báo lại trước khi bọn họ rời đi, Tần Thiên Lâm đã hạ lệnh dùng mẹ vợ Triệu Như Lan của ngài để làm con tin, để đe dọa cô Lâm Kiều Như!”

Tần Vũ Phong vốn dĩ đã nhìn thấy Tiêu Mặc Chiến được đưa lên xe cứu thương liền có chút an tâm phần nào, thì lòng anh lập tức lại một lần nữa bị thắt chặt lại. Mặt anh sa sầm lại, trong lòng nóng như lửa đốt, vô cùng lo lắng.

“Tất cả mọi người lập tức cùng tôi đi đến công xưởng bỏ hoang!”

“Bây giờ, ngay lập tức, nhanh đi!”

“Vâng!”

Xe đã chuẩn bị xong, nhanh chóng dừng lại trước mặt Tần Vũ Phong, Tân Vũ Phong trực tiếp lên xe.

Tần Vũ Phong vừa mới lên xe đã lập tức thúc giục: “Nhanh lên nhanh lên nhanh lên! Mau lái xe! Mau lái xe đưa tôi đến chỗ công xưởng bỏ hoang ở ngoại ô thành phố!”

Anh chỉ có một ý nghĩ, bây giờ Lâm Kiều Như và Triệu Như Lan đều có thể đang ở trong tay của Tần Thiên Lâm, chịu không nổi mà toàn thân bắt đầu run cả lên!

Lâm Kiều Như là người quan trọng nhất đối với anh, là tình yêu suốt cuộc đời của anh. Triệu Như Lan thân làm mẹ của Lâm Kiều Như, không cần nói đến việc yêu ai yêu cả tông ti họ hàng, với sự yêu thương chăm sóc của Triệu Như Lan đối với người hậu bối là anh đây luôn khiến Tần Vĩ Phong nhớ đến người mẹ ruột của mình! Triệu Như Lan đối với anh mà nói, là một trưởng bối cũng là một người mẹ của anh! Giờ phút này, trong hốc mắt của Tân Vũ Phong, đã đỏ bừng lên vô cùng hiếm thấy.

“Đáng ghét, a a a a a a.”

“Người đẹp, chúng ta lại gặp nhau rồi! Lần trước là do cô chạy, nhưng mà lần này tôi muốn xem cô làm cách nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đây?" Tần Thiên Lâm lộ ra một nụ cười dữ tợn.

Lâm Kiều Như không hề quan tâm, nghiến răng nghiến lợi trực tiếp hỏi anh ta: “Đồ khốn, mẹ của tôi đâu? Anh nói chỉ cần tôi đến thì anh sẽ thả mẹ tôi ra mà!”.

“Chậc chậc”

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play