*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tần Vũ Phong thật sự chỉ biết báo thù, không hơn không kém, anh còn không uy hiếp tính mạng của các võ sĩ Đông Hoàng!

Đương nhiên, đây là Tần Vũ Phong đề cao tín ngưỡng võ thuật của Đại Hạ, được cắt gọt mài giũa cho tới thời điểm này.

Nhưng trong mắt những người ngoài Đông Hoàng, chỉ có hai chữ “Nhân từ!”.

Hãy cho mọi người thấy sự hùng vĩ của võ thuật Đại Hạ!

Nếu cần bổ sung thêm thì đó chính là sự vui sướng!

Loại hận thù này, hầu hết những người đã xem trận chiến được phát sóng trực tiếp, đều cảm thấy ghê tởm trước hành động của các võ sĩ Đông Hoàng!

Mizuki Kamano nghiến răng, nhất thời không nói được lời nào.

Tần Vũ Phong đương nhiên biết mình nói lời này, bên người Đông Hoàng đích thị sẽ cảm thấy chột dạ.

Vì vậy, Tần Vũ Phong cũng không chờ câu trả lời của Mizuki Kamano, mà là kiên nhẫn chờ trận đấu bắt đầu.

Vào lúc này, một người ăn mặc giống Mizuki Kamano, rõ ràng là học trò của Mizuki Kamano, rốt cuộc không nhịn được nữa mà nói.

"Đừng nói nhảm nữa! Này, người Đại Hạ kia, anh còn có thể chiến đấu được chứ?"

"Nói nhảm nhí nhiều như vậy, sẽ không phải sau khi nhìn thấy sự phụ của ta liền sợ, không dám khiêu chiến sao?"

Tần Vũ Phong nghe xong lời này, khóe môi anh khẽ nhếch một cái.

Không dám?

Hai từ này chưa từng xuất hiện trong từ điển của Tân Thiên Vũ!

"Bắt đầu đi"

Tần Vũ Phong không nói nhiều, đơn giản và ngắn gọn bày tỏ rằng anh đã sẵn sàng và có thể bắt đầu trận chiến này bất cứ lúc nào.

MC nhìn thấy liền tuyên bố bắt đầu trận chiến.

Trong khán phòng của Đông Hoàng và Đại Hạ, họ bắt đầu cổ vũ cho các võ sĩ của mình.

Tiếng la hét của phía Đông Hoàng vang lên ồn ào.

Suy cho cùng bên bọn họ có mười võ sĩ.

Và họ đều cổ vũ cho từng người một trong đội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play