*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tần Vũ Phong muốn bọn họ từ nay về sau chẳng có tư cách để trộm học võ công của Đại Hạ!
Với tâm tình này, người của đoàn đại biểu võ đạo Đại Hạ vọt tới gia tộc thuộc võ quán Tanaka đầu tiên.
Võ quán Tanaka, bây giờ tuy là chưa có được sự tán thành của chính phủ, nhưng trong dân gian của Đông Hoàng thì đã được truyền miệng là võ quán đứng đầu Đông Hoàng.
Xem như là để thi vào võ quán Tanaka là phải biết người này sẽ nổi bật lên.
Cho dù là giữa bóng đêm thì cũng khó mà giấu được sự tráng lệ, nguy nga rộng lớn của võ quán Tanaka.
Mà đây chỉ là một chi nhánh của võ quán Tanaka mà thôi.
Tần Vũ Phong đứng ngay trước cửa, gõ lên cổng võ quán Tanaka.
Lúc này đã là ban đêm, hầu hết các đệ tử đều đã ngủ, chỉ có một người giữ cổng mới nghe được tiếng đập, không kiên nhẫn mà mở cửa trước mặt Tần Vũ Phong.
“Ai đấy?”
Người đệ tử vô cùng bực bội, giọng điệu thô lỗ.
Tần Vũ Phong cười cười với người nọ: “Người Đại Hạ”.
Ngay sau đó, Tần Vũ Phong nhanh như chớp mà vọt tới phía đối phương, ngay lập tức đánh ngã hai người giữ cửa.
Sau vài tiếng ba ba ba, Tần Vũ Phong hai tay cầm kiếm, hung hăng đâm vào kinh mạch của bọn họ!
Nhạc Linh Linh kinh ngạc kêu lên: “Trời ơi, Tần Vũ Phong, anh phế kinh mạch của bọn họ rồi!”
Tần Vũ Phong lạnh lùng ừ một tiếng, sau đó nói: “Nếu như cô thấy tôi tàn nhẫn thì bây giờ có thể quay về”
Nhạc Linh Linh cợt nhả lắc đầu: “Không đầu không đâu nha, sao mà Tần Vũ Phong có thể lạnh lùng thể chứ”
“Tôi mà là anh thì tôi sẽ hận không thể chém đứt cả tay của bọn họ, để cho họ cả đời này đừng nói là Quyền Vương Đạo Sát, cho dù là bất kỳ công pháp nào khác, kể cả cước pháp cũng không tu luyện được!”
“Cứ như thế, cứ phụt phụt mấy cái, máu tuôn rơi khắp nơi, mười tám gia tộc của võ quán Tanaka sẽ đều nhiễm màu đỏ tươi của máu!”
Tần Vũ Phong nghe Nhạc Linh Linh miêu tả mà không khỏi cười ra tiếng.
Cô gái này, trông thì hoạt bạt, ai ngờ lại ác độc thể chứ.
Tần Vũ Phong lắc đầu cười, nói: “Thôi đừng, nếu như thế thì sợ là chính phủ Đông Hoàng sẽ không để cô rời đi đâu, để tôi tự làm được rồi”.
Nhạc Linh Linh chớp mắt hỏi: “Tần Vũ Phong, thế tại sao anh không bị sao cả?”
Tần Vũ Phong thuận miệng trả lời: “Tôi lợi hại hơn cô nhiều!”
Nhạc Linh Linh như đang nghĩ gì mà gật đầu.
Tần Vũ Phong cảm thấy khổ trong lòng, anh cũng từng là Chiến thần Thiên Vũ của Đại Hạ, sao mà Đại Họ có thể để anh ở lại Đông Hoàng được?
Đừng nói chi là phế vài người võ sĩ của Đông Hoàng, cho dù
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT