*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Làm sao có thể có người chỉ dùng ba phần công lực, lại đánh ngang bằng với Saemon!

Nhất thời, mọi người đều bắt đầu bàn tán xôn xao.

“Ba phần công lực, không thể nào!”.

“Đúng vậy, đoán chừng là tên nhóc này nói khoác thôi!”

“Các người nói, Saemon có phải là bị khí thế của tên nhóc này đánh lừa rồi không? Dù sao tên nhóc này, vừa rồi cũng không hề sử dụng chiêu thức thật sự nào?”

“Anh hiểu cái gì, cao thủ quyết đấu, đâu cần phải nhiều lời, tên nhóc còn trẻ thế này có thể khiến Saemon nghĩ như vậy, nói lên được cậu ta chắc chắn vẫn có vài phần bản lĩnh, chỉ là... có hơi tự tin một chút.”

“Đúng vậy, Saemon nói thế nào đi chăng nữa, cũng là đại sự kiểm đạo của Đông Hoàng, sao có thể.”

Saemon cũng đã lấy lại tinh thần sau cơn tức giận lúc đầu.

Theo như lời nói của những người xung quanh, tên nhóc này không thể chỉ sử dụng ba phần công lực, liền có thể sánh ngang được với ông ta!

Saemon nghiến răng nghiến lợi, trong lòng tin rằng tên nhóc đến từ Đại Hạ này đang khoác lác mà thôi.

Saemon phẫn nộ nói: “Này nhóc con, đừng nghĩ tôi nhận hòa với cậu, cậu liền có thể nói ra những lời khoác lác như thế! Cậu có tin là, một khi tôi dồn hết sức lực, tên nhóc cậu liền không thể sống mà ra khỏi nơi này không?”

Tần Vũ Phong lại cười nhạt: “Cứ việc thử đi, vốn dĩ giữa chúng ta, không phải là vì muốn phân thắng bại sao?”

“Cho cậu thể diện rồi, là cậu không cần đấy nhé!” Saemon tức muốn nứt mắt ra, gầm lên một tiếng.

“Tôi đã từng học được một kĩ thuật đấm bốc trong hoàng thất Đông Hoàng!”

“Nghe nói, là đến từ Đại Hạ các cậu, thế thì hôm nay, tôi sẽ dùng loại võ mà người Đại Hạ cậu lấy làm tự hào, đánh bại cậu triệt để!”

Chân mày Tần Vũ Phong khẽ nhướng lên, tựa như đang hoảng hốt.

Tiếp đó, Tần Vũ Phong nhún vai: “Cứ việc cưỡi ngựa qua đây”

Saemon nói ba tiếng “được” liên tiếp: “Là cậu ép tôi!”

“Chiêu này, tên là Sơn Hà Quyền.”

Saemon vừa nói, tay trái giơ cao nắm lại, cuộn chặt thành quyền, hét thật to.

Đồng thời lúc này, theo tiếng hét trong miệng Saemon, cửa sổ trần của khách sạn trên đầu mọi người vốn dĩ đầy ắp ánh nắng bỗng nhiên giống như bị dập tắt, những con gió dữ dội thổi tới, đem tới những đám mây đen kịt, gần như muốn bao trùm lên nguyên cả tòa khách sạn.

“Hả! Đây là võ thuật bí mật trong truyền thuyết của sư phụ, Sơn Hà Quyền, đến chúng ta còn chưa được thấy bao giờ!”.

“Truyền thuyết cũng nói, đây là một trong những chiêu của võ thuật Đại Hạ thời xa xưa, ban đầu Đông Hoàng chúng ta phải trả cái giá rất đắt mới có thể đem về được một mảnh nhỏ! Sự phụ tu luyện nhiều năm mới luyện thành phương thức này, sao có thể dễ dàng sử dụng?”

“Xem ra tên nhóc này thật sự chọc

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play