Nagakawa và Fujiwara lúc này không hẹn mà cùng nhau nuốt một ngụm nước bọt.

“Ực!” vực!”

Trong khuôn viên yên lặng, âm thanh khẽ nuốt nước bọt này dường như trở nên rõ ràng hơn.

Tân Vũ Phong khẽ nhướng mày, mở miệng nói: “Đều không muốn chết?”

Không có ai trả lời.

Nhưng ánh mắt của hai người họ đã chứng minh tất cả.

Tần Vũ Phong nói một câu: “Thế này đi, tôi cho hai người một cơ hội”.

“Tôi hỏi hai người về một người, tin tức ai nói ra được nhiều nhất, người đó chết sau, thế nào?”

Lần này, bất luận là Fujiwara hay Nagakawa, đều không có bất cứ do dự nào mà liền đồng ý rồi.

Dù sao chủ động để khiến một người đi chết, hai người bọn họ ai cũng không làm được chuyện này. Nói thẳng ra, tuy hai người không cùng ở trong một tổ chức nhưng mà vẫn có chút tình cảm riêng.

Hai người là người cùng quê, lúc nhỏ còn từng là hàng xóm mấy năm của nhau.

Bằng không Nagakawa cũng không tùy tiện thu nhận Fujiwara, cùng với tám trăm người ở căn cứ đó. Nhưng hai người đứng trước sự sống chết, dựa vào thực lực để giành thắng lợi, tại sao lại không tranh giành? Tân Vũ Phong nhìn hai người với hai vẻ mặt khác nhau, khóe miệng nhếch lên một nụ cười.

"Được.”

Tần Vũ Phong nói xong liền móc ra một tấm ảnh của Bạch Hứa Trạch nói: “Người này các người có quen không?”

Nagakawa ngẩn người vài giây, sau đó nhanh chóng cướp lời nói: “Tôi biết, tôi biết người này! Người này là gián điệp của Đại Hạ, bị chúng tôi.”

Tân Vũ Phong nhấc chân lên trực tiếp đạp vào cằm của Nagakawa, cả người Nagakawa bay về phía sau.

Fujiwara sững sờ, mở mắt nhìn cảnh tượng xảy ra trước mặt.

Tân Vũ Phong lạnh lùng lướt qua cơ thể Nagakawa vừa bay ra ngoài, sau đó nói với Fujiwara: “Cách dùng từ của anh ta, tôi không thích, đến ông”.

Fujiwara nuốt một ngụm nước bọt.

Người Đại Hạ trước mặt này, có ý gì?

Nagakawa nói gián điệp, anh dường như không hài lòng...

Hơn nữa, người này sau khi đi vào cung địa nhìn thấy người liền giết.

Sức mạnh của Ngũ Trọng Thiền tông sư.

E là lúc trước trung tâm mua sắm Khải Việt xảy ra chuyện do chính người Đại Hạ này và đồng bọn của anh làm ra.

Nhưng... tại sao?

Nhìn thấy tấm ảnh này mọi thứ đã được giải thích rõ.

Fujiwara đương nhiên quen biết người trong bức ảnh, tên là Bạch Hứa Trạch, là một tướng sĩ của Đại Hạ.

Vô ý phát hiện được hành tung của người Đông Hoàng bọn họ, sau khi Fujiwara nhận được tin tức này cùng với Nagakawa kết hợp lại bày sẵn mưu kế để dẫn dụ Bạch Hứa Trạch vào, dâng lên cho trường cung của bọn họ.

Tất cả mọi thứ đều được xâu thành chuỗi liên kết với nhau.

Fujiwara nuốt nước bọt.

Người Đại Hạ trước mắt này, sợ là không khác gì so với bọn họ.

Bọn họ đều đến từ bộ phận bí mật của Đông Hoàng, người đàn ông trước mắt cũng là bộ phận bí mật của Đại Hạ.

Bằng không cũng khó cách nào giải thích được tại sao bọn họ lại không biết gì cả về một cao thủ Ngũ Trọng Thiền của Đại Hạ.

Hơn nữa chuyện bọn họ không biết nữa là Tân Vũ Phong sớm đã không phải là người dưới trướng của hoàng thất nữa rồi, ngược lại Tân Vũ Phong bị hoàng thất Đại Họi coi thường sỉ nhục, trực tiếp xóa tên, đến cả những chiến công ngày trước cũng bị xóa đi mất.

Nhưng mà trong chuyến đi này đám người Đông Hoàng này ẩn nấp đến Đại Hạ, và biết được Thiên Vũ chiến thần đã từng là tông sư điên phong, nhiều nhất chính là sức mạnh của Tam Trọng Thiên.

Nhưng không hề biết sức mạnh thật sự của Tần Vũ Phong.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play