*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đây chính là một chiêu thần thông trực tiếp san bằng cả một ngọn núi, bình sơn vị cương!

Mà cứ cho là thực lực hiện tại của Lâm Kinh Hồng còn kém xa vị sư tổ năm đó, nhưng có thể sử dụng chiêu này thì cũng đủ lợi hại rồi!

Sức mạnh của chiêu thức Đại ngũ hành Thần Lôi hủy diệt này cũng đủ chấn động trời đất.

Nhưng Tần Vũ Phong lại sử dụng chiêu thần thông của Hiên Viên Kiếm, hóa giải một cách nhẹ nhàng?!

Một lúc sau.



“Cậu muốn làm gì?”

Lâm Kinh Hồng trợn to hai mắt: “Vũ khí đã thu lại hết rồi, cậu không muốn đánh nữa sao?”

Tần Vũ Phong cười: “Không làm gì hết, chính là muốn để anh xem một chút, chiêu thức ở biên giới phía Bắc của chúng ta, đi so với cung Tử Lôi Thần của các anh, thấy thế nào?”

Tần Vũ Phong vừa nói, một cước cuồng bạo lao về Lâm Kinh Hồng, Lâm Kinh Hồng vô cùng kinh ngạc, không chút chuẩn bị:

Anh ta trực tiếp bị ngăn lại ở thắt lưng, sau đó thô bạo ngã xuống mặt đất!

Trước mắt Lâm Kinh Hồng đột nhiên tối sầm.

Toàn thân chỉ có một cảm giác.

Đau.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ.

Người này không nói đạo đức võ thuật!

Chiêu thức cao thủ đã thống nhất, sao có thể dừng lại?

Có mặt tại đây đều là người tài của trời của tông môn ẩn thế, Tần Vũ Phong mặc dù là người tục thế, nhưng cũng không hề kém!

Tại sao lại tay không chiến đấu?

E là sử dụng Hiên Viên Kiếm hay là đạo Bắc Thần, chiến đấu với anh ta, bất kì trường hợp nào anh ta cũng có cách để đối phó!

Thể thuật..... từ sau khi anh ta tu luyện lôi đạo năm bảy tuổi, liền đã triệt để buông xuôi rồi!

Chỉ là vẫn luôn đang luyện tập, nâng cao sức mạnh của bản thân mà thôi!

Mà sức mạnh thể chất của Lâm Kinh Hồng vẫn luôn nâng cao, khiến anh ta trở thành một bao cát tốt nhất lúc này.

“Này, cú đá này cho cậu, tự tiện đến Long Hổ Sơn”

“Còn cú đấm này, phá hủy La Thiên Đại Tiểu”



Tần Vũ Phong vừa nói, lại đá một chân vào người Lâm Kinh Hồng: “Ây, đứng dậy, nằm đó thì đánh chả có thú vị gì!”

“Cậu..”

Lâm Kinh Hồng tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tất nhiên là không thể nhận thua được.

Anh ta quả nhiên lại lần nữa đứng lên, chỉ vào Tần Vũ Phong: “Cậu lỗ mãng! Trong đầu cậu đều là thịt hay sao?”

“A” Tần Vũ Phong dừng lại đứng ở chỗ cũ: “Hình như thực sự có người đánh giá trại Bắc Thần chúng tôi đến đây...không được, nghĩ lại liền tức giận, đến đánh người đó!”

Tần Vũ Phong vừa nói, lần nữa lao về phía Lâm Kinh Hồng, hai chân trực tiếp khống chế hai chân của Lâm Kinh Hồng, đồng thời cánh tay cũng gắt gao kẹp lấy cổ anh ta.

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play