Chiến Hàn Quân uống xong cháo, Nghiêm Linh Trang ném bát đũa dùng một lần vào thùng rác. Sau đó ngồi xuống trước mặt anh, lúc này ánh mắt trở nên có chút ngốc nghếch, nhìn anh thật giống như đánh giá thú cưng của mình “Dạ dày của anh không tốt. Sau này hãy nhớ ăn đúng giờ. Đừng ăn quá nhiều.” Cô dặn dò anh cẩn thận.

Chiến Hàn Quân không cảm kích mà trừng mắt nhìn cô.

Có lẽ là anh lo lắng cho Lâm Miên, nên lúc này nhíu mày.

Nghiêm Linh Trang bỗng nhiên đưa tay sờ sờ lông mày anh, ôn nhu nói: “Có phải anh có tâm sự hay không?”

Lưỡi độc của Chiến Hàn Quân gắt gỏng: “Cô tránh xa tôi ra, tôi sẽ không còn tâm sự nữa”

Nghiêm Linh Trang: “…

“Tôi làm gì không tốt sao, anh nói đi tôi sẽ sửa” Cô cần răng, nhưng nở nụ cười miễn cưỡng.

Chiến Hàn Quân nhìn lớp dầu mật ong dày đặc trên mặt của cô, ghê tởm đến mức muốn nôn.

“Vậy cô có thể trở về thành thai nhi để tái tạo lại” Anh độc ác nói.

Nghiêm Linh Trang tức giận giơ tay lên “Anh muốn ăn đánh đúng không?” Cô tức giận đến nỗi nghiến răng.

Chiến Hàn Quân nhìn tay cô, vốn tưởng rằng mình không thoát khỏi một cái tát này của cô. Không nghĩ tới, Nghiêm Linh Trang chỉ đang tỏ vẻ, cuối cùng lại buông tay xuống Căn răng đột ngột nói: “Anh ỷ vào sự yêu thương của tôi dành cho anh, vì thế mới đối xử thô lỗ với tôi như vậy”

Nghiêm Linh Trang bất ngờ đi ra ngoài cửa.

Chiến Hàn Quân lại bỗng nhiên gọi cô lại: “Cô Linh Trang…”

Nghiêm Linh Trang vốn tức giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng, nghe được giọng nói bỗng nhiên mềm nhữn của anh, trong giây lát mặt mày lại hớn hở nở nụ cười.

“Anh cần gì?” Cô quay đầu lại, nụ cười tươi như gió xuân tháng hai.

‘Sắc mặt Chiến Hàn Quân giống như táo bón, đôi môi mỏng quyến rũ khẽ nhếch lên, muốn nói lại thôi.

Nghiêm Linh Trang quay trở về bên cạnh giường bệnh: “Có việc cầu xin tôi sao?” Giọng nói của cô rất nhẹ, còn xen lẫn một tia lo lắng, hoàn toàn không có dáng vẻ kiêu ngạo ngông cuồng như bình thường Chiến Hàn Quân cũng không biết vì sao, trong từ điển của anh không bao giờ có hai chữ “cầu xin”, thế nhưng lúc này như bị quỷ sai khiến nói: “Có thể giúp tôi một việc không?”

Sau khi nói ra, lại hối hận đến mức ruột đều xanh lên.

Nữ ma đầu này còn không mượn cơ hội làm cho anh bẽ mặt mới lạ.

Nghiêm Linh Trang nhìn biểu tình trên gương mặt của anh, cảm thấy chuyện này cũng rất nghiêm trọng: “Anh nói đi.”

Chiến Hàn Quân ngơ ngác nhìn cô, ánh mắt cô lo lắng làm cho tất cả băn khoăn của anh đều tan thành mây khói: “Trong nhà tôi có một người anh em, bởi vì xảy ra tai nạn xe hơi nên toàn thân tê liệt, hôm nay vợ tôi gọi điện thoại, nói tình huống của cậu ấy không tốt, tôi muốn chuyển cậu ấy đến bệnh viện Á Châu…”

Sắc mặt Nghiêm Linh Trang càng ngày càng khó coi, anh lại có thể xưng hô với người phụ nữ khác là vợ anh. Bình giấm của cô bị đánh đổ, trong lòng chua xót.

Chiến Hàn Quân thấy sắc mặt cô không tốt, liền dừng lại “Xin lỗi” Anh cảm thấy yêu cầu này đã làm cô khó xử.

Nghiêm Linh Trang đột nhiên lấy lại tinh thân, hiện tại không phải là lúc ghen tuông.

“Cho tôi địa chỉ, tôi lập tức chuẩn bị xe cứu thương đi đón người.’ Nghiêm Linh Trang nói.

Chiến Hàn Quân ngơ ngác.

Cô cứ như vậy dứt khoát đi cứu người giúp anh sao?

Không có sự sỉ nhục, không có điều kiện để trao đổi?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play