Vốn cô còn muốn an ủi Anh Nguyệt thế nhưng khi Anh Nguyệt nhìn thấy Linh Trang thì càng bộc lộ sự thấp thỏm lo âu.
Cả Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt đều nhìn cô với vẻ mặt thương cảm và lo lắng, điều này khiến Linh Trang cảm thấy rất không được tự nhiên.
“Anh trai của em đâu?” Cô hỏi.
Anh Nguyệt vả vào miệng của Nghiêm Mặc Hàn đang định mở ra. Nghiêm Mặc Hàn liều mạng bụm lấy miệng mình.
Sắc mặt của Linh Trang như lập tức biến đi tất cả màu máu, giống như cánh ve sầu mỏng manh, mất khả năng vỗ cánh, và trông như thể khô héo tàn lụi.
“Anh trai của em đâu?” Giọng nói Linh Trang một lần nữa vang lên, đã khiến cho người khác có cảm giác không có một tia sức sống nào.
Anh Nguyệt ra sức bạt mạng muốn thoát khỏi tay của Nghiêm Mặc Hàn Nghiêm Mặc Hàn nắm chặt tay Anh Nguyệt hơn nữa. Như thể một tên đao phủ tàn ác muốn bóp nghẹt Anh Nguyệt cho đến chết tại chỗ trước khi bỏ cuộc.
Nghiêm Linh Trang chậm rãi đứng lên, ánh mắt rơi vào ngọn lửa phía trước.
Đột nhiên cô nhấc chân chạy vào ngọn lửa.
Nghiêm Mặc Hàn và những người khác sợ đến mức mặt mày xám tro, may mắn thay, Quan Minh Vũ đã bước tới và ôm chặt lấy Nghiêm Linh Trang.
“Tổng giám đốc, xin hãy nén bi thương”
Quan Minh Vũ khóc.
Ba chữ “nén bi thương” giống như hồi chuông báo tử vang lên, Nghiêm Linh Trang lập tức phát điên “Để tôi đi tìm anh ấy. Thả tôi ra, tôi muốn đi cùng anh ấy”
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt thấy Nghiêm Linh Trang đang mất kiểm soát, nhao nhao chạy đến để khuyên giải Linh Trang Nghiêm Mặc Hàn nói: “Linh Trang, trước khi anh ấy đi, người không yên lòng nhất chính là cô, phải sống tốt, đừng để anh ấy thất vọng.”
Làm sao Nghiêm Linh Trang có thể nghe lọt tai, cô ấy đã hoàn toàn sụp đổ. .
truyện teen hayCô đã từng oán hận sự tàn nhẫn củ Chiến Hàn Tước, nhưng dưới sự chỉ phối của tình cảm, cô không đành lòng làm khổ anh ấy.
cô biết rằng tất cả sự tàn nhãn với cô đều là do tình thế bất đắc dĩ, và anh vẫn là người anh trai Quân bảo vệ cô trong trái tim mình, làm sao cô có thể gặp lại anh lần nữa đây?
Quan Minh Vũ mạnh mẽ như một con trâu, nhưng với sự giấy dụa kiệt lực của Nghiêm Linh Trang, thậm chí Quan Minh Vũ còn có chút kéo không lại.
Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt cùng nhau giúp Quan Minh Vũ kéo lấy Linh Trang một lòng muốn chết, Linh Trang khàn giọng lấy để tôi đi với anh ấy, tôi cầu xin các người. Các người thậm chí còn không biết rằng tôi sẽ không sống nổi mà không có anh ấy đúng không?”
“Linh Trang, cô vẫn còn cha mẹ và con cái. Cô không thể cứng đầu như vậy.”
Nghiêm Linh Trang nói.
“Nói với bố và mẹ rẵng, kiếp này tôi có lỗi với họ, kiếp sau tôi sẽ lại hiếu kính với bố mẹ. Những đứa trẻ sẽ giao cho mọi người.
Nghiêm Mặc Hàn, đừng cản tôi, cậu biết rằng tôi không thể sống thiếu anh ấy. Anh ấy ở đây, tôi còn ở nơi nào được nữa”
“Chị Linh Trang, nghe em nói, chị không thể chết được đâu” Anh Nguyệt vừa khóc vừa an ủi: “Anh trai của em rất yêu chị, anh ấy đã vì chị mà tính kế cho đến chết. Chị không thể để anh ấy thất vọng.”
“Không… chị muốn hỏi anh ấy, tại sao anh ấy lại tàn nhấn rời bỏ chị khi tự ý quyết định như vậy? Anh ấy đã nói cả đời sẽ không xa cách”
Nghiêm Linh Trang khóc đến nỗi ruột gan như đứt từng khúc, mối tiếng khóc đều như cố gắng xé tan linh hồn. Ngay sau đó cổ họng cô trở nên khàn và mất giọng Chỉ có thể nhìn thấy biểu cảm méo mó m ghiếc trên khuôn mặt xinh đẹp của.
không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào phát ra nữa Anh Nguyệt càng khóc buồn hơn khi nhìn thấy Linh Trang như vậy.
Chỉ có cô mới biết cảm giác yêu một người sâu sắc là như thế nào.
Mà tình yêu của chị Linh Trang dành cho anh trai, đó là sự phụ thuộc và nỗi nhớ của những người bình thường.
Anh Nguyệt vừa khóc vừa nói: “Có cách nào để chị Linh Trang bớt đau không? Chị ấy cứ khóc thế này thì làm sao mà chịu được?”
Ánh mắt bất lực lan tràn từ đáy mắt Quan Minh Vũ, đột nhiên anh ta đưa tay ra đánh ngất Linh Trang.
Biệt thự trên núi.
Dư Nhân cầm trên tay một chiếc túi gấm, bên trong có sợi tóc mềm mại của bảo bối Thanh An.
Anh vẫn không muốn tin rằng người phụ nữ mà anh hết mực yêu thương lại là con gái của dì nhỏ anh?