Anh ấy làm vậy hoàn toàn là bởi tình cảm của anh ấy dành cho cô đã hết. Cô lắc đầu, không muốn tiếp tục suy đoán nữa.

Dù sao, cô đã quyết định vạch ra một ranh giới rõ ràng với anh.

Anh đưa ra quyết định gì là việc của anh ấy.

Thôi Như An đã nói một câu chuyện dài với Nghiêm Linh Trang, có vẻ hơi thô lỗ nếu Nghiêm Linh Trang không trả lời.

Hơn nữa, tất cả mọi người trong phòng đều nhìn cô, như thể cô mà không nói gì thì sẽ không được cho qua vậy.

Nghiêm Linh Trang nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Tôi đã từ chức tổng giám đốc của Nghiêm Thị. Từ nay, sự phát triển của Nghiêm Thị không liên quan gì đến tôi.”

Một sự rạch ròi đến bất ngờ.

Anh thực sự không muốn trục xuất hoàn toàn Linh Trang khỏi tập đoàn Nghiêm Thị, mặc dù anh cố ý chuyển tổng giám đốc điều hành cho Hiểu Như, nhưng đối với Nghiêm Linh Trang, anh vẫn đang có ý định đặt một vị trí nhỏ hơn cho cô.

Vốn dĩ anh muốn chọc tức cô để cô nếm mùi đau khổ, sau đó nói với cô rằng anh đã sắp xếp vị trí phó tổng giám đốc cho cô.

Nhưng không ngờ cô lại từ chức tổng giám đốc mà không có chút cảm xúc nào.

Ánh mắt Nghiêm Hiểu Như tràn đầy vui mừng.

Sự tức giận của bà Nghiêm rơi vào người Nghiêm Chính, Nghiêm Chính cũng có thể nhận ra rằng ông ta đã làm hơi quá đáng, ông ta nói: “Tập đoàn Nghiêm Thị còn nhiều vị trí khác, con có thể tùy ý lựa chọn”

“Là vị trí nhân viên mới hay sao?” Bà Nghiêm tức giận hỏi.

Dù là người hiền lành, tốt bụng nhưng khi chuyện liên quan đến hạnh phúc của con gái, bà không hề khoan nhượng chút nào.

Nghiêm Chính nói: “Ngoại trừ tổng giám đốc, những vị trí khác đều có thể tùy ý chọn.”

Dù sao vẫn dưới trướng Nghiêm Hiểu Như.

Vẻ mặt mẹ con Thôi Như An bỗng nhiên kiêu ngạo.

Nghiêm Linh Trang kiên quyết từ chối “Không cần”

Với một giọng điệu dứt khoát, khuôn mặt cô đầy vẻ lạnh lùng Chiến Hàn Quân đến bên an ủi Linh Trang, tỏ ra không sao mà nói: “Đều sắp phá sản rồi, vị trí nào mà chẳng như nhau cơ chứ?”

Khuôn mặt của hai mẹ con Thôi Như An ngay lập tức xám lại Nghiêm Linh Trang tỏ vẻ thờ ơ với những tranh chấp trong đại sảnh: “Ông nội, ba mẹ, con hơi mệt, con lên lầu trước đây, mọi người cứ nói chuyện tự nhiên”

Sau đó, bất chấp ánh mắt bất lực của Nghiêm Chính đăng sau lưng, và vẻ mặt giận dữ của mẹ con Thôi Như An, cô tiếp tục chậm rãi bước đi.

“Ở nhà có khách quý, chị ta có thái độ gì vậy?” Nghiêm Hiểu Như cố ý chọc cho sự bất mãn của bố Lạc với Nghiêm Linh Trang tăng lên.

Nghiêm Linh Trang rời đi, Chiến Hàn Quân đột nhiên mất cả hứng thú với màn diễn đạo đức gia đình của nhà họ Nghiêm, anh nói: “Diệp Phong, đi thôi”

Ông cụ Nghiêm im lặng nãy giờ bỗng hoảng hốt nói lên: “Hàn Quân, cháu thật sự muốn làm đến mức quyết liệt như vậy sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play