Anh không cách nào liên tưởng một người phụ nữ có thế giải mã được khóa bảo mật của mình với một cô gái nông thôn ngu ngốc trong lời đồn đó.

Chiến Anh Nguyệt gõ cửa, Chiến Hàn Quân đang băn khoăn, chỉ ngước mắt lên nhìn rồi gật đầu với cô ấy.

Anh hỏi cô ấy với vẻ trông chờ: “Lạc Thanh Du đâu?” Chiến Anh Nguyệt nhìn anh và nở nụ cười vô cùng đắc ý.

“Giống như những gì anh mong đợi, chị ấy đã lên máy bay ra nước ngoài rồi. Chuyến bay lúc sáu giờ chín phút sáng sớm nay, bay đến Indonesia Anh cả, chắc cũng chỉ có mỗi thị trường Indo là công ty của anh chưa đặt chân đến thôi nhỉ? Vì vậy anh có thể kê cao gối mà ngủ rồi, đời này anh sẽ không bao giờ gặp lại chị ấy nữa”

Một ánh mắt phức tạp, khó hiếu hiện lên trong đáy mắt Chiến Hàn Quân Tâm lý tò mò của anh đối với Lạc Thanh Du cũng dừng lại bởi sự rời khỏi của cô.

Chiến Anh Nguyệt đưa tay ra trước mặt Chiến Hàn Quân đòi lĩnh thưởng và nói: “Anh, em đã giúp anh một việc lớn như thế, chắc anh cũng phải thưởng cho em một ít chứ nhỉ?”

Chiến Hàn Quân đánh tay của cô ấy ra rồi nói: “Em thiếu tiền hả?”

Chiến Anh Nguyệt gật đầu và nói: “Thiếu, rất thiếu” Cô ấy muốn mua cho Thanh Tùng và Thanh An một căn nhà lớn, nhà họ Chiến không thể để cho đứa cháu nào bị thiệt thòi được.

Cô ấy còn muốn cải thiện tình trạng kinh tế của Lạc Thanh Du, cũng muốn để Thanh Tùng và Thanh An được đi học ở trường mầm non tốt nhất Chiến Hàn Quân bán tín bán nghỉ nhìn em gái và nói: “Cần tiền để làm gì?” “Nuôi trai” Chiến Anh Nguyệt chớp mắt, vui vẻ nhìn anh trai.

Chiến Hàn Quân nổi da gà, đứng dậy hỏi: “Muốn bao nhiêu?” “Hai trăm tỷ!” Chiến Anh Nguyệt nghiến răng nói ra một con số lớn.

Chiến Hàn Quân nhìn Chiến Anh Nguyệt rồi cẩn thận dùng suy nghĩ logic để vạch trần lời nói dối của cô ấy, anh nói: “Anh rất tò mò là em đã tìm cho anh một đứa em rổ như thế nào? Trong thế giới quan của anh, đàn ông càng đắt giá thì càng không cần phụ nữ đổ tiền cho anh ta” Chiến Anh Nguyệt bất chấp việc làm xấu hình tượng của bản thân mà nói: “Anh, là trai bao hạng ưu!” Chiến Hàn Quân lập tức tối sầm mặt.

Chiến Anh Nguyệt chỉ đành dùng thái độ đứng đắn, nghiêm túc nói: “Anh, em muốn mua một căn biệt thự” “Lý do?” Chiến Hàn Quân hỏi.

“Em đã lớn rồi, em muốn có không gian riêng, tối nào thấy cô đơn thì còn có thế dắt một người đàn ông về để giải tỏa tâm trạng. Sống ở nhà không tiện”

Chiến Hàn Quân nhíu chặt mày còn ánh mắt Chiến Anh Nguyệt thì lại thoáng lên nét cười, cô ấy càng nói càng không có vẻ nghiêm túc: “Con gái bọn em không giống với đàn ông các anh, các anh thích dùng tay nhưng bọn em thì…”

Chiến Hàn Quân thật sự không thể nghe thêm được nữa, anh rút tấm thẻ kim cương trong hộc thoại ra rồi vứt cho Chiến Anh Nguyệt và nói: “Mau cút đi!”

Chiến Anh Nguyệt đạt được mục đích thì hôn lên tấm thẻ kim cương một cái rồi vui vẻ nói: “Em có tiền rồi!” Chiến Hàn Quân lạnh lùng dạy bảo cô: “Con gái phải biết giữ mình.”

Chiến Anh Nguyệt nhân lúc Chiến Hàn Quân vẫn chưa kịp bắt đầu màn thuyết giáo thì đã liền cầm lấy tấm thẻ và chạy ra ngoài.

Chiến Hàn Quân lập tức định thần lại, hình như anh đã bị con nhỏ Chiến Anh Nguyệt này lừa rồi.

Chiến Anh Nguyệt trưởng thành sớm, từ khi còn là thiếu nữ thì cô ấy đã bị cái tên khốn Nghiêm Mặc Hàn làm cho điên đảo.

Nhưng cái tên con nhà giàu Nghiêm Mặc Hàn đó lại không hiểu tình cảm của cô ấy, anh ta thay bạn gái cứ như thay áo, chỉ có mỗi anh bạn Phương Tuấn Ngọc cùng lớn lên với anh ta từ thời còn mặc tả là không bị đổi mà thôi.

Chiến Hàn Quân đã cảnh cáo Nghiêm Mặc Hàn “Một là tránh xa Anh Nguyệt ra còn không thì phải một lòng một dạ cưới Anh Nguyệt” ‘Và Nghiêm Mặc Hàn đã lựa chọn tránh xa cô ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play