Đạo diễn chỉ vào Nghiêm Linh Trang: “Chính là cô ấy, thân thủ rất tốt. Anh phải cẩn thận. “

Chiến Hàn Lâm theo phương hướng ngón tay đạo diễn chuyển lên trên người Nghiêm Linh Trang Nhìn thấy Linh Trang và Anh Nguyệt.

Chiến Hàn Lâm lập tức chân chó tiến lên: “Ôi, hai vị nữ thần, các cô sao lại ở chỗ này?”

Nghiêm Linh Trang bận tâm đến lòng tự trọng của Anh Nguyệt, vội vàng thấp giọng dặn dò: “Không được bại lộ thân phận của chúng tôi. “

Chiến Hàn Lâm khẽ ngẩn ra: “Biết rồi. “

“Đạo diễn này, còn có nữ chủ kia, khi dễ Anh Nguyệt nhà tôi. Anh nhìn xem mà xử lí đi” Linh Trang nói.

Chiến Hàn Lâm nhất thời mặt tuấn tú chuyển sang màu xanh lá cây, xoay người đá vào bụng tiểu đạo diễn.

“Anh có biết cô ấy là ai không, anh liền dám khi dễ cô ấy?” Đạo diễn lập tức quỳ xuống cầu xin sự tha thứ: “Xin lỗi, Lâm thiếu, là mắt tôi vụng về, tôi cũng không dám nữa”

Tuyết Lạc kia nhìn thấy cục diện vốn có lợi cho mình nhanh chóng xoay chuyển, Anh Nguyệt kia dĩ nhiên là người Lâm thiếu đều sợ đắc tội, mới biết mình phạm sai lầm lớn.

Điều này làm cô ta sợ hãi đến nỗi cả người run rẩy.

“Tiểu Mễ, đem đạo diễn không đáng tin cậy này và nữ chủ kia thay đổi cho tôi.”

“Được, Lâm thiếu.”

Linh Trang và Anh Nguyệt, thì vội vàng rời khỏi căn cứ điện ảnh và truyền hình.

Hai người đến một nhà hàng Trung Quốc, đặt hàng rượu vang hảo hạng, nhưng ăn vô Anh Nguyệt mất bát đũa, xụi lơ ngồi trên ghế ăn, “Chị Linh Trang, em thấy sắc mặt chị cũng không tốt lắm. Gần đây chị thế nào? “

Nghiêm Linh Trang kỳ ngải ngải nói: “Anh trai em vậy mà đã có bạn gái mới. “

“Vậy kế tiếp chị có tính toán gì?” Anh Nguyệt rất lo lắng cho cô.

Nghiêm Linh Trang sắc mặt ảm đạm, “Ba mẹ chị ly hôn, công ty của họ sau này hẳn là sẽ chuyển đến dưới danh nghĩa huynh muội Nghiêm Hiểu Như. Bây giờ chị không có chồng, đến sự ng cũng không còn. ” Anh Nguyệt tức giận không thể kiềm chế, “Ba chị sao lại như vậy? Mẹ con hiền lương thục đức chính thê không cần, nhất định phải cùng tiểu tam sống qua ngày sao. “

Nghiêm Linh Trang sắc mặt rất cô đơn, “Là chị và anh trai chị không tranh giành, để cho ba chị đối với chúng ta rất thất vọng Cho nên hẳn mới phải lựa chọn sống với Thôi Như An, như vậy có thể quang minh chính đại đi hỗ trợ cặp con ngoài giá thú của bọn họ. “

Chiến Anh Nguyệt tát một cái vào bàn ăn, “Cười chết em rồi, ba chị có phải lớn tuổi đầu óc hồ đồ hay không, chị và Nghiêm Tranh ở trong mắt hẳn lại không bằng Nghiêm Hiểu Như cùng Nghiêm Hiểu? Cặp tỷ đệ tam quan quả thực vặn vẹo đến mức táng tận thiên lương. Cha chị có nghĩ họ tốt không? Tại sao ông nội của chị không quan tâm đến ông ta? “

Nghiêm Linh Trang nói: “Thái độ của ông nội chị bây giờ cũng không bài xích Thôi Như An như mấy năm trước. “

Anh Nguyệt rất tức giận, “Chị đường đường là Nghiêm gia con gái lớn, hiện giờ lại muốn lưu lạc làm nền cho đứa con gái ở bên ngoài đó. Điều này thật khiến người ta tức giận.”

Nghiêm Linh Trang cười an ủi Anh Nguyệt, “Em cũng đừng lo lắng cho chị. Chị tốt hơn em nghĩ rất nhiều, ít nhất chị cũng có mẹ chị. “

Anh Nguyệt thở dài: “Khi chị có yêu cầu gì câng giúp đỡ cứ việc nói với em.”

Hai chị em nói chuyện rất vui vẻ, mãi đến lúc vào ban đêm, mới lưu luyến rời khỏi nhà hàng.

Đường phố vào ban đêm, người đi bộ và Anh Nguyệt rất thưa thớt.

Anh Nguyệt kéo tay Linh Trang, “Linh Trang tỷ. Tối nay đừng quay lại Yên Thành, đi thuê phòng với em. ” Linh Trang còn chưa kịp trả lời, bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng xe thể thao.

Hai người kinh hãi cùng nhau quay đầu lại, liền nhìn thấy hơn mười chiếc xe thể thao bay lượn trên đường phố.

Linh Trang và Anh Nguyệt đứng trên vỉa hè, xe thể thao lại bỗng nhiên dừng lại trước mặt các nàng.

Cánh cửa mở ra và một thanh niên ở độ tuổi 20 chui ra. Cung kính đi tới trước mặt Nghiêm Linh Trang, nói: “Thiếu phu nhân, gia thiếu gia ta mời ngươi về nhà”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play