Đột nhiên, bốn phía xung quanh chiếc xe Hammer ào ra rất nhiều người, bọn họ đều nhắm về hướng Nghiêm Linh Trang mà nhào tới.
Chiến Hàn Quân lo lắng tột cùng…
Nghiêm Linh Trang vì bảo vệ cho Chiến Hàn Quân bèn nhanh chóng đóng cửa xe lại. Sau đó cô chạy về phía trước, tay không tấc sắt đánh nhau với đám người kia.
Diệp Phong vội vàng chạy đến cùng với Nghiêm Linh Trang đối phó với đám người không biết từ đâu xuất hiện kia.
Đám người kia là cao thủ được huấn luyện kỹ lưỡng, động tác vô cùng nhanh nhẹn.
Nghiêm Linh Trang không khỏi kinh ngạc, đám người này rốt cuộc là nhằm vào cô hay là nhằm vào Chiến Hàn Quân mà tới?
“Diệp Phong, bọn họ là ai?
“Không biết”
Chiến Hàn Quân dán mắt vào Nghiêm Linh Trang, không ngờ rằng động tác của cô lại khôi phục tốt như vậy. Nhưng mà ở trong mắt anh, Nghiêm Linh Trang mãi mãi cũng vẫn là một cô bé mỏng manh ở trong lòng mình.
Anh sợ cô có sơ xuất, nhanh chóng vặn cửa sổ xe xuống, từ hộc bí mật của chiếc xe lăn được thiết kế đặc biệt này lấy ra một ít phi châm phóng tới Những tên đang gần tiếp cận với Linh Trang cuối cùng đều bị phi châm làm bị thương ở yếu điểm.
Nghiêm Linh Trang nhìn sát thủ ngã ra trên đất, có chút sửng sờ. Cô quay đầu nhìn lại chỗ Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân thoáng giật mình.
Anh biết, qua đi chuyện này, lớp giả trang của anh có thể sẽ bị Linh Trang nhìn thấu.
Nhưng mà, ở thời khắc mạng sống của cô đang bị đe dọa, anh vốn dĩ không thể nào trơ mắt ngó lơ cô được.
Từ trong đáy mắt Nghiêm Linh Trang hiện lên một tia sáng mang theo ý cười, Chiến Hàn Quân âm thầm thở dài. Anh chính là biết cô nàng này cực kỳ tinh ranh.
Tình cảm của anh, cuối cùng bị bại lộ rồi Ngay giữa lúc cả hai đang có chút phân tâm, một cây đao hướng vào đầu Nghiêm Linh Trang bổ tới, đồng tử diều hâu của Chiến Hàn Quan co thắt lại, tung ra toàn bộ phi châm trong tay, cơ thể người kia lệch đi, đao chém sượt trên cánh tay của Nghiêm Linh Trang.
Tim Chiến Hàn Quân đau buốt không ngừng, Nghiêm Linh Trang nhìn vẻ mặt của anh, nhìn thấy ấn đường của anh thắt chặt, cô lại nở nụ cười trong vắt.
Diệp Phong nhìn thấy Nghiêm Linh Trang bị thương, bỗng nhiên không thể kiểm soát, quyền cước tung ra càng mạnh, rất nhanh đã đánh cho đám người kia tơi bời hoa lá Những tên này mang theo thương tổn mà chạy trối chết.
Diệp Phong bắt lấy một người đàn ông chạy không thoát mang tới trước mặt Chiến Hàn Quân giáo huấn.
“Tổng giám đốc”
Chiến Hàn Quân nhìn vào vết thương trên cánh tay của Nghiêm Linh Trang, rất bực dọc nói với Diệp Phong: “Cút.’ Diệp Phong khế cười, tổng giám đốc là bực bội vì bọn họ vướng xíu, anh ta liền kèm hai bên người của tên kia đứng ở ngoài xe Hammer.
Nghiêm Linh Trang ôm cánh tay bị thương trở lại vào trong xe. Thực ra vết thương của cô chỉ là ngoài da, thế nhưng vì thăm dò Chiến Hàn Quân, cô cố tình làm vẻ đau đớn chau mày lại, còn bịt vết thương rất chặt khiến chỗ vết thương chảy máu không ngừng.
Chiến Hàn Quân sau khi chân chừ một lúc bỗng nhiên thô bạo duỗi tay xé tay áo cô ra, nhìn thấy được vết thương của cô chỉ là một vết xước dài nhưng rất nông, hàng lông mày đang nhíu chặt của Chiến Hàn Quân liền giãn ra.
“Anh quân tâm tôi sao?” Nghiêm Linh Trang nở nụ cười rất ngọt.
Chiến Hàn Quân tức giận trừng mắt nhìn cô.
Cô nàng quỷ quái tinh ranh này, anh thừa nhận anh bị cô nhìn thấu rồi.
Buổi khuya trước trời rạng sáng, màn đêm mị mù đã lộ ra mấy phần diễm lệ.
Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang nhìn nhau. Đôi mắt quen thói ngụy trang kia đang dần dần sụp đổ, nhuộm lên đó vài nét thâm tình, ấy mà anh lại không tự nhận ra điều đó.
Nghiêm Linh Trang bỗng chồm người về phía trước, mang theo một nét thăm dò bướng bỉnh, mắt xinh đẹp đa tình kia nhẹ nhàng nhắm lại.
Cô chủ động muốn hôn…
Chiến Hàn Quân nhức đầu khôn nguôi, anh không muốn từ chối cô. Bởi vì mỗi lân đoạn tuyệt từ chối, lại nhìn thấy được biểu cảm bi thương của cô đều sẽ khiến anh đau đến tan nát cõi lòng.
Ngôn Tình SắcNghiêm Linh Trang tự đánh cược với chính mình, Chiến Hàn Quân tự ngụy trang bản thân thành một kẻ máu lạnh vô tình hẳn là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ nào đó trong lòng. Chỉ cần cô đánh cược để bản thân trở thành một thiếu nữ rụt rè, nhất định có thể thăm dò được chân tướng bên trong cõi lòng của anh.
Cô vặn cửa sổ lên, trong khoảnh khắc ánh sáng ở bên trong xe trở nên xám xịt.
Trong lúc anh đang tràn ngập rối rằm, cô bỗng nhiên chồm về phía trước, ngay khi môi cô sắp chạm được vào anh, một đôi tay lạnh lẽo chắn ở giữa hai bờ môi.