Chiến Hàn Quân cây ngay không sợ chết đứng: “Anh mời em đến, chỉ có lòng tốt nhắc nhở em, chú ý ngôn truyền thân giáo của em”

Dừng một lát, ánh mắt trở nên rét lạnh: “Nếu như em tiếp tục u mê không tỉnh, lần sau anh sẽ không nhắc nhở đơn giản như vậy đâu”

Nghiêm Linh Trang cười lạnh: “Anh có thể làm gì em?”

Chiến Hàn Quân nhìn chằm chằm mắt cô, có thể làm gì? Ngoại trừ trói buộc cô trên người anh, còn có thể làm gì?

“Anh sẽ khiến anh ta biến mất khỏi thế giới này” Chiến Hàn Quân không thể làm gì cô, chỉ có thể ra tay với Dư Nhân.

Nghiêm Linh Trang bỗng nhiên cười phá lên, Dư Nhân và Chiến Hàn quân thật đúng là cá mè một lứa, động một cái là muốn người khác biến mất khỏi thế giới, giống như bọn họ là chúa tể trời đất vậy.

Nếu như bọn họ dám làm thật, cô ngược lại rất vui vẻ ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau.

“Anh thích lầm bầm thật đấy” Nghiêm Linh Trang vất lại một câu này, sau đó quay người rời đi.

Chiến Hàn Quân bị thái độ của cô làm cho tức siết chặt năm đấm.

Ngoài phòng giải phẫu.

Vẻ mặt Chiến Bá Kiên và bà cả khẩn trương đi qua đi lại, thỉnh thoảng nhìn cánh cửa phòng giải phẫu.

Nghiêm Linh Trang đến cửa phòng giải phẫu, hỏi bà cả: “Hiểu Như vào trong bao lâu rồi?”

Bà cả đáp: “cô Linh Trang đến rồi, bác sĩ ngay lập tức sắp xếp giải phẫu”

Nghiêm Linh Trang càng chắc chắn hơn

Chiến Hàn Quân quả nhiên cố ý bày kế khiến cô qua đây.

Cô có chút không hiểu, anh tốn sức bày bố cục diện này, chỉ vì muốn cảnh cáo cô vài câu thôi sao?

Chuyện này không hợp với phong cách của anh Diệp Phong đẩy Chiến Hàn Quân từ phòng làm việc ra, Nghiêm Linh Trang nhìn khuôn mặt anh tuấn hung ác của Chiến Hàn Quân, trong lòng không hiểu sao dâng lên một sự yêu thích kỳ dị.

Sự yêu thích này thật kỳ lạ, Nghiêm Linh Trang tỉ mỉ xem xét, cảm thấy cô đang tự mình đa tình, hiểu lầm ý đồ ngài Quân mời cô đến Hà Nội.

Anh tuyệt đối sẽ không vì gặp cô mà bố trí cục diện này?

Việc này… Quá ấu trĩ rồi?

Chuyện này cũng không phải việc một người đàn ông thành thục ổn trọng như anh có thể làm ra đi?

Xe lăn dừng ở đầu hành lang, nhưng lại không có ý tiến một bước về trước.

Lúc này, cửa phòng giải phẫu mở ra, bác sĩ đi ra vẻ mặt đầy mệt mỏi: “Thật xin lỗi”

Ba chữ thể hiện kết cục không hoàn mĩ, Chiến Bá Kiên đứng bật dậy: “Đứa trẻ Sao rồi?”

Bà cả gần đồng thanh cùng ông ta: “Sản phụ không sao chứ?”

Nghiêm Linh Trang kinh ngạc nhìn cặp vợ chồng này, Chiến Bá Kiên quan †âm con trai mình, cũng dễ hiểu.

Nhưng quan tâm của bà cả với Nghiêm Hiểu Như, lộ ra bất thường.

Bác sĩ tuyên bố kết quả: “ Trải qua cố gắng cấp cứu, sản phụ đã giữ được tính mạng, nhưng đứa trẻ lại không thể giữ được”

Chiến Bá Kiên chịu đả kích nghiêm trọng, cơ thể lung lay.

Bà cả lại thở phào một cái. Lắp bắp nói: “Hiểu Như không sao, Hiểu Như không sao, vậy thì tốt”

Chiến Bá Kiên mất con, oán hận tràn đầy không có chỗ phát tiết. Ông ta phẫn nộ trừng Chiến Hàn Quân, sau đó từng bước tới gần: “Chiến Hàn Quân, là mày, nhất định là mày giết đứa bé”

Đáy mắt Chiến Hàn Quân dần hiện ra ánh sáng lạnh lẽo dày đặc, sắc như dao, âm thanh ma mị như tới từ biển địa ngục sâu thẳm: “Bố, bố nói linh tinh gì vậy? Con mới là con của bố, không phải sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play