Chiến Hàn Quân cũng không giục cô, chỉ là đôi mắt nhìn chằm chằm mặt cô.
Linh Trang gầy đi rất nhiều, ngũ quan trở nên tinh xảo rõ nét, đặc biệt là đôi mắt kia, trở nên to hơn, và sáng ngời.
Nhưng nghĩ đến Linh Trang xinh đẹp động lòng người như vậy lại đang đứng chờ cùng một người đàn ông khác, xương cốt tứ chỉ của Chiến Hàn Quân chợt lạnh lẽo.
“Nghiêm Linh Trang, em phải hiểu rõ, bản thỏa thuận này, vấn đề không phải em muốn ký hay không, mà là anh muốn ký hay không” Chiến Hàn Quân nhắc nhở.
Nghiêm Linh Trang đột nhiên hiểu rõ, Nghiêm Hiểu Như đang sinh con, cứu người như cứu hỏa. Bèn vứt bỏ những thứ cố ky kia, viết tên mình lên bản thỏa thuận.
Sau đó đưa bản thỏa thuận cho Chiến Hàn Quân, ai ngờ Chiến Hàn Quân vẫn như cũ nhìn chằm chằm cô, căn bản không có ý ký tên.
“Anh muốn như thế nào mới chịu cứu người?” Nghiêm Linh Trang bất ngờ hỏi.
Chiến Hàn Quân lạnh lùng nói: “Nghe nói hôm nay em và Dư Nhân cùng đợi?”
Nghiêm Linh Trang im lặng, ban ngày cô quả thật đợi cùng Dư Nhân.
Chiến Hàn Quân thấy cô không chối, biết chuyện này tám chín phần là thật Lệ khí chợt tăng trong nháy mắt: “Nghiêm Linh Trang, hình như anh đã cảnh cáo em, đừng yêu đương trước mặt bọn trẻ. Em quên nhanh như vậy à?”
Nghiêm Linh Trang hoài nghỉ nhìn anh: “Sao anh biết?”
Cô hơi hoài nghi, có phải cho người theo dõi cô hay không.
Chiến Hàn Quân nói: “Con nói cho anh biết”
Nghi ngờ trong lòng Nghiêm Linh Trang nhanh chóng biến mất.
Chiến Hàn Quân nhìn thấy cô không phủ nhận sự thật bản thân đang yêu, trong lòng nhất thời nóng như lửa, khiến nóng giận trong lòng nháy mắt tăng cao, giống như chỉ cần thêm một ngọn lửa dẫn nữa, anh sẽ nổ tung.
“Con không thích em có bạn trai, em và anh ta lập tức cắt đứt liên lạc” Anh bá đạo ra lệnh.
Anh cấm cô yêu đương, nhưng lại luôn miệng nói là vì con, hoàn toàn không thấy một chút tình yêu nào của anh dành cho cô.
Trong lòng Nghiêm Linh Trang khó chịu, cố ý làm ngược lại: “Cũng không phải đứa nào cũng phản đối, bé Tùng rất thích anh ấy”
Cô trợn mắt nhìn anh chằm chằm, rõ ràng mềm yếu vô hại, nhưng lại giống như hàng nghìn hàng vạn lưỡi dao sắc bén đâm vào người anh.
“Rồi sao? Em muốn như thế nào?”
Chiến Hàn Quân hung ác hỏi.
Nghiêm Linh Trang không thèm để “Dù sao chúng ta sớm muộn cũng phải li hôn, mỗi người sẽ có ngôi nhà riêng của mình, Chiến Quốc Việt, bé An không chịu được anh ấy, thì cho bọn nó theo anh là được. Bé Tùng thích anh ấy, thì sẽ theo em…A…”
Nghiêm Linh Trang còn chưa nói hết, tay Chiến Hàn Quân giống như cái kìm siết cổ họng cô, Nghiêm Linh Trang nhất thời cảm thấy hít thở không thông.
“Anh thấy em là không muốn nữa”
Chiến Hàn Quân ngang ngược không thôi.
Nghiêm Linh Trang nhìn anh, con mắt không lên tiếng tố cáo. Người cô yêu rõ ràng là anh, là anh đẩy cô ra xa anh. Hiện giờ lại ngăn cản cô yêu đương.
“Ngài Quân… Anh giết em đi… Giết em…. Em được giải thoát rồi” Mắt cô đỏ lên, đứt quãng nói.
Chiến Hàn Quân chậm rãi buông tay.
Trong lòng cảm thấy vô cùng tự trách, anh đang làm gì thế này?
Vì yêu sinh hận, muốn giết cô sao?
Nghiêm Linh Trang sờ cái cổ sưng đỏ của mình, phẫn nộ cười: “Sao không bóp chết em đi?”
Chiến Hàn Quân nghe thấy trách móc của cô, run rẩy.
Truyện Quân SựAnh sao nỡ làm tổn thương cô?
“Cút” Anh phẫn nộ!
Nghiêm Linh Trang quay người rời đi.
Nhưng cô đi đến cạnh cửa, mở cửa bèn nghe được âm thanh Nghiêm Hiểu Như khóc thảm thiết. Cô quay trở lại, phịch một tiếng quỳ xuống trước mặt anh: “Ngài Quân, cầu xin anh ký thỏa thuận đi”