Chiến bá Kiên chậm rãi mở hai mắt ra, ánh nhìn đặt trên khuôn mặt trẻ tuổi và xinh đẹp của Nghiêm Hiểu Như.

Mặc dù Nghiêm Hiểu Như không xinh đẹp như chị của mình là Nghiêm Linh Trang, nhưng vẻ đẹp của cô ta lại kín đáo hơn, do ảnh hưởng hoàn cảnh thuở nhỏ nên đã hình thành nên tính cách hèn mọn, truyền đạt cho cô ta cách nịnh hót để leo lên quyền quý.

Nhìn thấy Chiến Bá Kiên có xu thế đè ép được Chiến Hàn Quân, Nghiêm Hiểu Như âm thầm tính toán, lựa chọn cây cổ thụ chắc chắn để hóng mát.

Cô ta đem quả cam đã bóc xong tới trước miệng của Chiến Bá Kiên, cười một cách ngọt ngào: “Ông chủ, ăn cam không?” Trong mắt cô †a tràn đầy ý xuân dào dạt.

Chiến Bá Kiên bị vẻ tươi cười của cô ta làm rung động, trong chớp mắt dục vọng dâng lên, kéo cô ta vào trong lòng, cúi người xuống muốn hôn cô ta.

Quả thật Nghiêm Hiểu Như muốn leo lên ông ta để có được nơi để dựa vào, nhưng cô †a lại không muốn ở cùng một chỗ với ông ta.

Cô ta lấy tay che miệng ông ta lại, nhẹ nhàng từ chối ông ta: “Ông chủ, vợ của ông chủ vẫn còn ở bên ngoài”

Nếu là Chiến Bá Kiên trước đây, tất nhiên sẽ còn có chút ái ngại. Dù sao lúc trước ông ta ngụy trang thành một người bố hiền lành, làm ra vẻ không quan tâm đến mọi chuyện.

Nhưng bây giờ ông ta đã chiếm được phần lớn cổ phần của Tập đoàn Chiến Thị, Chiến Đình Vũ bị Chiến Hàn Quân đá ra khỏi cuộc chơi, còn về những người khác thì cổ phần của họ không thể chống lại ông ta được nữa.

Chiến Bá Kiên đã trở thành người đứng đầu Tập đoàn Chiến Thị, danh tiếng xứng đáng với quyền lực. Cho nên Bá Kiên bắt đầu huênh hoang, không hề ngần ngại bất cứ điều gì Ông ta nắm lấy tay của Nghiêm Hiếu Như bỏ ra ngoài, sau đó giống như muốn trả thù cô †a đã cự tuyệt mình, ông ta nắm lấy quần áo của cô ta, xé roẹt một cái, sau đó bắt đầu muốn làm gì thì làm.

Sắc mặt của Nghiêm Hiểu Như tái nhợt, trong lòng cô ta chỉ thích Chiến Hàn Quân, đối với tình yêu cô ta luôn luôn có một khát khao vô hạn, cô ta không thể chấp nhận thêm một người đàn ông nào khác nữa.

“Chồng à, ông thả em ra đi.” Nghiêm Hiểu Như kìm nén nước mắt mà nói.

“Nghiêm Hiểu Như, em là mẹ của con tôi, sau này không được có những suy nghĩ không yên phận với những người đàn ông khác”

Chiến Bá Kiên bá đạo tuyên bố.

Nghiêm Hiểu Như nghẹn ngào đáp: “Chồng à, em không hề có những suy nghĩ không yên phận, chỉ là em đang mang thai, không tiện hầu hạ ông”’ Bấy giờ Chiến Bá Kiên mới thả cô ta ra.

Sửa sang lại quần áo của chính mình, Chiến Bá Kiên nói một cách lạnh lùng: “Em.

cũng đừng có mơ tưởng gì với Hàn Quân nữa Bây giờ bốn phía xung quanh Á Châu đều là địch, tôi đã hợp tác với Tập đoàn Bạch Thị và Điền Thị ở Phong Châu để chống lại nó”

“Những linh kiện quan trọng trong quá trình sản xuất sản phẩm công nghệ cao của nó cũng sẽ bị ngừng cung cấp, em đoán xem nó sẽ gắng gượng được bao lâu? Một người đàn ông ngã xuống trên thương trường lại còn tàn tật, không đáng để phụ nữ các em yêu thương”

Nghiêm Hiểu Như không sửa quần áo mà ghé sát người lên bàn làm việc, trong đáy mắt có nước mắt hiện lên.

Chiến Bá Kiên không hề hiểu phụ nữ, một người đàn ông vĩ đại như Chiến Hàn Quân, cho dù anh có bị tàn tật, không đáng giá một đông, chỉ cần khuôn mặt quyến rũ và dáng người kiêu ngạo của anh thì đã làm cho phụ nữ sỉ mê rồi.

Trước khi rời khỏi phòng làm việc, Chiến Bá Kiên nói chắc chắn như định đóng cột: “Em cứ chờ mà xem, không bao lâu nữa nó sẽ như một con chó.”

Lúc Nghiêm Hiểu Như nghe thấy tiếng Chiến Bá Kiên mở cửa, nước mắt của cô ta không nhịn được mà rơi xuống.

Cho dù Chiến Hàn Quân là một con chó, cô vẫn sẽ thích.

Chỉ tiếc là, cho dù Chiến Hàn Quân là một con chó, anh cũng sẽ không nhìn cô lấy một cái.

Sau khi Chiến Bá Kiên rời đi, vợ cả của ông ta bước đi nhẹ nhàng vào phòng, nhìn thấy dáng vẻ khóc như mưa của Nghiêm Hiểu Như thì đau lòng nói: “Hiểu Như, em cứ làm theo ý ông ấy đi”

Nghiêm Hiểu Như ngước đầu lên, trong đôi mắt xen lẫn sự ngạc nhiên và khó hiểu.

*Chị bằng lòng tặng ông ấy cho em sao?”

Bà cả chua xót cười nói: “Em cũng biết chị vô dụng mà, nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa sinh cho ông ấy được một mụn con nào, chị rất áy náy với ông ấy. Bây giờ em đang mang thai đứa con của ông ấy, chị sẽ đối xử tốt với mẹ con hai người.”

Trong ánh mắt của Nghiêm Hiểu Như hiện lên vẻ không cam lòng: “Nhưng em không muốn phá vỡ tình cảm giữa chị và ông chủ.”

Bà cả kéo tay Nghiêm Hiểu Như, vỗ vỗ vào mu bàn tay cô ta rồi nói: “Chị biết em thích Hàn Quân, chỉ là đứa bé này quá cố chấp, đã gặp gỡ Nghiêm Linh Trang thì sẽ không để bất cứ ai ở trong lòng, sao em cứ phải thầm thương trộm nhớ nó, tự làm khổ mình chứ?”

Đáy mắt Nghiêm Hiểu Như tỏ ra oán giận: “Nếu như Nghiêm Linh Trang chết thì sao?”

Bà cả nhìn thấy Nghiêm Hiểu Như vì yêu mà hận, rất giống như lạc lối thì trong lòng run rẩy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play