*Nghe cho kỹ đây, nam thần nhà tôi chính là người sáng lập của bệnh viện Á Châu Chiến Hàn Quân!” Lúc nói ra tên của người trong lòng, Nghiêm Linh Trang không khỏi lộ ra nụ cười kiều ngạo.

Peter giống như bị sét đánh giữa đồng, chết đứng tại chỗ.

“Ông làm sao vậy?” Nghiêm Linh Trang quơ quơ tay trước cặp mắt sững sờ của ông.

Peter bông nhiên hét lên như điên: “Chiến Hàn Quân là nam thần của cô?”

Nghiêm Linh Trang bình tĩnh gật đầu Peter sụp đổ ôm đầu, bộ dáng sợ hãi giống như tận thế sắp đến.

Trời ạt *Vậy mà tôi lại đi trêu chọc anh ta, thôi xong, tôi xong đời chắc rồi!”

Nghiêm Linh Trang bĩu môi phồng má bất mãn nhìn Peter: “Mặc dù bên ngoài có tin đồn anh Quân là một người tàn nhãn, tay nhuốm đầy máu, thế nhưng đó cũng chỉ là thông tin sai lệch. Trên thực tế, anh Quân của tôi chỉ như một chú cún con, hiền lành và vô hại.”

Thế giới của Peter đã sớm bị xáo trộn, ông ấy trở nên thất thần.

Ông lấy một túi mỹ phẩm dưỡng da từ bàn trang điểm nhét vào trong tay Nghiêm Linh Trang rồi lập tức mở cửa đuổi khách.

“Nghiêm Linh Trang, những mỹ phẩm dưỡng da này đủ cho cô dùng trong nửa năm.

Gương mặt cô đã hoàn toàn khôi phục, về sau không cần tới tìm tôi nữa. Với lại cũng tuyệt đối đừng cho người khác biết gương mặt này là do tôi chỉnh sửa đấy nhé” Peter gần như nài nỉ mà nói, Nghiêm Linh Trang cũng không muốn để Chiến Hàn Quân biết đến bác sĩ chỉnh hình cho cô, nếu như anh biết cô phải chịu nhiều khổ cực như vậy, nói không chừng trong lòng anh sẽ vô cùng khó chịu cho xem.

“Yên tâm đi. Tôi sẽ giữ bí mật mà”

“Dù sau này có gặp tôi trong trường hợp nào thì cũng cứ làm bộ như không quen biết đi nhé, có được không?”

Nghiêm Linh Trang lập tức buồn bực: “Tại sao vậy? Chúng ta chỉ là bạn bè bình thường, tại sao phải giấu giếm?”

Peter vừa nói vừa đẩy cô ra ngoài: “Sau này cô sẽ hiểu. Hẹn gặp lại”

Sau khi Peter tống khứ cô đi xong thì khóa trái cửa, thật giống như bên ngoài đang có ác quỷ đang rình mò vậy.

Nghiêm Linh Trang buồn bực không thôi: “Vì sao Peter chỉ vừa nghe tới tên của anh Quân thôi thì đã lập tức bị dọa thành như vậy?

“Đồ hèn nhát” Nghiêm Linh Trang hướng về phía cửa mảng một tiếng.

Peter cũng không dám phản ứng lại cô.

Cô mang đống mỹ phẩm trở lại xe Rolls-Royce, Phong Mang nâng cổ tay nhìn đồng hồ, có hơi kinh ngạc: “Nhanh như vậy sao?”

*Ừm” Nghiêm Linh Trang tiện tay thả chiếc túi kia vào ghế sau.

Mắt Phong Mang lập tức chú ý đến tên nhãn hiệu bên trên, sau đó nhân lúc lái xe, tìm kiếm giá cả của túi sản phẩm này rồi gửi đến điện thoại di động của tổng giám đốc.

Sau đó, Phong Mang đổ mồ hôi lạnh thay cho Nghiêm Linh Trang.

Không ngờ bà chủ lại dám nhận một món quà tặng trị giá cả mấy chục tỷ, mối quan hệ này đúng là không tâm thường! Nếu như tổng giám đốc nhìn thấy túi đồ này, chỉ sợ sẽ tức giận đến phát điên cho coi.

Nghiêm Linh Trang trở lại vườn Hương Đỉnh lúc tờ mờ sáng.

Rón rén đẩy cửa phòng ngủ, cô vốn tưởng rằng Chiến Hàn Quân còn đang say giấc nồng, thế nhưng đèn đầu giường bỗng dưng bị mở lên, khiến cho bước chân của cô khựng lại.

*Tổng giám đốc, anh dậy rồi sao?”

Chiến Hàn Quân ngồi trên giường, ánh mắt hung ác nguy hiểm rơi xuống túi đồ trong ngực Nghiêm Linh Trang Vừa rồi Phong Mang đã gửi tin cho anh, nói những mỹ phẩm dưỡng da này là sản phẩm đắt tiền được các quý cô yêu thích nhất, trị giá mấy chục tỷ.

Phong Man còn gửi cho anh bóng lưng của người đàn ông kia, tên đó ra gặp người phụ nữ của anh mà chỉ mặc mỗi một chiếc quần, khỏi cần nói cũng biết Chiến Hàn Quân phẫn nộ cỡ nào.

Vốn đã kiềm chế hơn nửa ngày, giờ phút này nhìn thấy đống đồ kia lại càng tức giận không có chỗ phát.

“Về rồi à?” Anh nhàn nhạt hỏi.

Rõ ràng giọng điệu của anh rất nhẹ nhàng, giọng nói mang từ tính như có như không, thế nhưng lại cứ quanh quẩn trong lỗ tai cô, cô cảm thấy dường như không khí xung quanh mình đều bị đông cứng.

Nghiêm Linh Trang nhạy cảm nhận ra tâm trạng của Chiến Hàn Quân đang vô cùng không tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play