Nụ cười của Chiến Bá Kiên ngày càng trở lên lạnh lùng hơn: “Viện trưởng Hoàng hoàn toàn không hề nể tình xưa nghĩa cũ nhỉ”

Viện trưởng Hoàng nở nụ cười đầy chân thành: “Anh Chiến, em biết anh rất yêu quý con trai của mình, vì vậy anh đừng quá lo lắng, sức khỏe của Tổng giám đốc rất tốt cho nên vết thương nhỏ như này cũng không làm khó được cậu ấy”

Chiến Bá Kiên nghiêng người về phía trước, hai tay chống lên mặt bàn ở trước mặt của viện trưởng: “Nếu như tôi nghỉ ngờ.

phương pháp điều trị của bệnh viện cho con trai tôi thì sao? Viện trưởng cậu có quyền ngăn cản tôi đưa người bệnh đi hay không?”

“Điều này…”

Chiến Bá Kiên xoay người rời khỏi Ở trước phòng ICU, Quan Minh Vũ và các thành viên của Quỷ Mị cùng với những người vệ sỹ của Bộ phận An ninh Á Châu toàn bộ đều tập trung ở những vị trí quan trọng của khu chữa trị.

Cứ cách một đoạn lại lập một hàng rào bảo vệ.

Mà mỗi một hàng rào này lại có khoảng mười người vệ sỹ đứng canh giữ.

Khi Chiến Bá Kiên đến phòng ICU, nhìn thấy cảnh tượng này bỗng bật cười đầy xảo quyệt: “Minh Vũ ơi là Minh Vũ, cậu cũng phản ứng quá mức rồi. Cho nhóm vệ sỹ này đều lui đi, đây là xã hội được bảo vệ bãng pháp luật, ai lại ngu ngốc đến mức chạy đến tận bệnh viện này để hại người cơ chứ?”

Quan Minh Vũ nhìn chăm chăm vào ông ta với đôi mắt đỏ bừng: “Ông à, làm người nên tích đức hành thiện nhưng cũng không thể thiếu sự cảnh giác được”

Chiến Bá Kiên mở miệng nói: “Không cần thiết đâu, rút lui đi. Hàn Quân đã nãm ở Á Châu lâu như vậy rồi mà không hề chuyển biến tốt đẹp, tôi đã quyết định chuyển viện cho nó, các cậu không cần phải trông chừng ở đây nữa”

“Ông nói gì cơ?” Quan Minh Vũ mở to hai mắt.

Đây quả thật là một tin tức xấu.

Chiến Bá Kiên mở miệng nói: “Nó là con trai tôi nên tôi có quyền quyết định đưa nó đến bệnh viện tốt nhất để chữa trị”

“Đây đã là bệnh viện tốt nhất trong cả nước rồi” Quan Minh Vũ hét lên với đôi mắt đỏ rực.

“Đây có phải là bệnh viện tốt nhất hay không, không phải các cậu nói là xong” Các cậu vẫn chưa thể chuyển Hàn Quân đến phòng bệnh bình thường một cách nhanh nhất, điều này đã chứng tỏ nó vẫn còn đang trong giai đoạn nguy hiểm, vậy thì tôi chắc chắn không thể để cho nó cứ tiếp tục ở lại đây được” Chiến Bá Kiên kiên quyết lên tiếng.

“Tôi sẽ không để ông làm thủ tục chuyển viện cho anh ấy” Quan Minh Vũ tỏ ra cứng rắn: “Bây giờ chính là giai đoạn mấu chốt trong việc cứu chữa cho tổng giám đốc, hoàn toàn không thích hợp với việc di chuyển, ông làm như vậy sẽ hại chết anh ấy”

Chiến Bá Kiến nói: “Tôi là bố của nó làm sao sẽ hại nó đây. Chỉ có mấy người các cậu là quản lý cấp cao của Á Châu mới có động cơ để làm hại nó. Nếu như Hàn Quân có điều gì không may thì lợi ích của các cậu càng ổn định hơn”

“Chiến Bá Kiên, ông đừng có ăn nói bậy bạ” Quan Minh Vũ tức giận đến mức bổ nhào vào ông ta.

May mà Phong Mang và Lâm Miên đã kịp thời ôm lấy anh ta: “Anh ơi, anh bình tĩnh một chút, cẩn thận không dính bẫy của ông ta, lúc này anh nhất định không thể xảy ra chuyện được, Á Châu và tổng giám đốc còn cần đến anh nữa”

Một câu này đã thức tỉnh anh ta!

Quan Minh Vũ cố gẳng đè nén tất cả lửa giận trong lòng lại.

Chiến Bá Kiên quay người rồi nói với người của mình rằng: “Mở cửa phòng ICU cứu Hàn Quân ra”

Lâm Miên và Phong Mang nhảy vọt lên chặn ngang trước cửa: “Ai dám?”

Chiến Bá Kiên lấy ra một tờ giấy thi hành án của tòa án ném cho Quan Minh Vũ: “Hãy nhìn cho kỹ đi rồi hãng quyết định có nên chống đối lại hay không”

Quan Minh Vũ nhìn tờ giấy thi hành án, trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn và giận dữ.

“Tôi sẽ không bao giờ để cho các ông đưa tổng giám đốc đi” Anh ta xé nát tờ giấy đó rồi hãn học lên tiếng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play