Có thể vẽ ít thế hệ hơn không? Khối lượng công việc thật lớn?

“Không cần vẽ quá nhiều, bên trên cũng không thể ít”

Quan Minh Vũ lau mồ hôi, vui mừng chưa được một giây thì nhận ra Tổng giám đốc đang đùa với mình.

Lạc Thanh An còn nhỏ như vậy, làm sao.

có thể có con cháu đời sau mà tra?

Quan Minh Vũ hoàn thành các thủ tục kiểm tra, trở lại bên cạnh Chiến Hàn Quân.

Chiến Hàn Quân hỏi: “Mấy ngày nữa mới có kết quả?”

Quan Minh Vũ giơ ba ngón tay.

Xét nghiệm dỉ truyền vốn dĩ rất phức tạp, nhiều bệnh viện yêu cầu nửa tháng, ngắn nhất là một tuần.

Quan Minh Vũ tranh thủ được ba ngày là nhờ tận dụng được quan hệ.

Nhưng Chiến Hàn Quân vẫn rất bất mãn: “Quá lâu.”

Quan Minh Vũ nhăn mặt như trái khổ qua: “Tổng giám đốc, dù sao đây cũng không phải là Á Châu, chúng ta phải tuân theo quy tắc của người khác”

“Vậy Á Châu thêm một bộ phận kiểm tra gen, cậu đi xử lý việc này”

Quan Minh Vũ ngửa mặt lên trời không nói nên lời.

Tại sao anh ta phải tìm việc cho mình làm?

Ra khỏi trung tâm thử nghiệm, Chiến Hàn Quân giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm.

“Quan Minh Vũ, lái xe đi đến phim trường”

Quan Minh Vũ khó tin nhìn Tổng giám đốc, đó là nơi trước đây anh rất ghét phải đến.

Trong phim trường có rất nhiều người đẹp, con nhà giàu và nhà giàu thích quanh quẩn ở đó. Bởi vì rất dễ dàng để săn người đẹp thành công.

Nhưng Tổng giám đốc nhà bọn họ là một kẻ trượt bùn trong hội con nhà giàu. Khi một người phụ nữ đến gần anh trong vòng mười bước thì anh sẽ nôn mửa.

Người không biết cho rằng bệnh bao tử phát tác, còn những người biết thì nghĩ rằng tổng giám đốc đáng phải ở một mình.

Tuy nhiên, cây vạn tuế vạn năm cuối cùng cũng nở hoa.

Quan Minh Vũ vui vẻ chạy xe, chở tổng giám đốc tới phim trường.

“Tổng giám đốc, em đã nói với anh mà, gần đây phim trường rất náo nhiệt, trong phim trường có mấy đoàn lớn đang quay. Nghe nói có mấy người đẹp đều ở đây, chúng ta có thể mở rộng tầm mắt”

“Nhắc mới nhớ, cậu cũng không còn quá trẻ, cậu thích ai? Tôi sẽ làm chủ cho cậu” Chiến Hàn Quân nói.

Quan Minh Vũ nói: “Em thích tất cả họ.

Nhưng em không muốn lấy họ về nhà. Tổng giám đốc, em đã nghe ngóng được. Người phụ nữ trước khi kết hôn sẽ ra sức diễn kịch, rất dịu dàng ngoan ngoãn. Chờ anh cưới cô ấy thì cô ấy sẽ lộ ra bộ mặt hung dữ, đến lúc đó một khóc hai nháo ba thắt cổ, ăn anh đến gắt gao.

“Thật là đáng sợ.”

Quan Minh Vũ rùng mình: “Đời này em sẽ không kết hôn”

“Chờ đến khi cậu gặp được người mà cậu thực sự thích thì cậu sẽ không nói như vậy nữa” Chiến Hàn Quân nói.

Xe chạy đến bên ngoài phim trường, Chiến Hàn Quân chăm chú nhìn qua cửa sổ xe.

“Quan Minh Vũ, dừng lại”

Trong một góc của phim trường, Lạc Thanh Du và Chiến Anh Nguyệt đang ngồi trên một chiếc ghế dài bằng gỗ.

Lạc Thanh An mặc trang phục mơ mộng, đội vương miện và cầm cây đũa thần, đang đóng những cảnh nổi tiếng trong phim.

“Phụ vương, trái tim của ngài lớn như vậy, nhưng tại sao tình yêu của ngài chỉ nguyện ý dành cho anh của con, mà không bằng lòng bố thí cho con?”

“Tại sao ngay cả một chút cũng không nguyện ý?”

Lạc Thanh An đem bất lực tuyệt vọng, phẫn nộ thương tâm diễn giải sinh động.

“Được rồi. Diễn xuất rất tốt” Anh Nguyệt đứng lên vỗ tay.

Chiến Hàn Quân nhìn cô gái nhỏ đang tỏa sáng ở trung tâm sân khấu qua khung cửa sổ, trong lòng có chút mất mát.

Tại sao Lạc Thanh An xuất sắc như vậy lại không phải là con gái của anh?

Lạc Thanh Du đã mất khả năng sinh con, anh sẽ không bao giờ có con gái của mình.

Đây sẽ là tiếc nuối lớn nhất trong cuộc đời anh.

Quan Minh Vũ nhìn những người đẹp phía trước, sau đó lại nhìn tổng giám đốc, thở dài Thật vất vả đến phim trường, tổng giám đốc sẽ không cứ như vậy kẹt trong xe không đi chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play