Nghiêm Quốc muốn lấy được cái kẹo mút bằng bất cứ giá nào, cho nên cậu bé trực tiếp lấy tay đẩy Quân Trang một cách thô bạo, sau đó nói với vẻ thách thức: “Hôm nay anh nhất định phải đánh thắng được em. Như vậy thì bố anh mới có thể thưởng cho anh cái kẹo mút: Quân Trang lườm cậu bé một cái rồi lấy từ trong túi ra một tờ tiền ba mươi nghìn. Cô bé đưa nó cho Nghiêm Quốc và nói: “Em sẽ cho anh tiền và anh có thể mua được rất nhiều kẹo mút. Chỉ cần anh thua em thì em sẽ lập tức đưa cho anh.”

Nghiêm Quốc cầm lấy tờ tiền bỏ vào trong túi, sau đó cậu bé cố tình ngã xuống đất và còn giả vờ bắt đầu khóc: “Bố ơi, mông con đau quá…”

Khi nhìn thấy hành động của hai đứa con của mình, Dư Nhân và Chiến Hàn Quân đều sững sờ và ngây ra như phỗng.

Dư Nhân vỗ trán một cái, anh ta thật sự không muốn nhìn đứa con trai đang diễn kịch giống như thật này của mình. Cậu bé vậy mà lại bị tờ tiền ba mươi nghìn của Quân Trang mua chuộc và vứt hết danh dự của một người đàn ông ra phía sau.

Có lẽ thể hiện đã bị ném xuống Thái Bình Dương rồi.

Chiến Hàn Quân cũng không ngờ rằng con gái mình lại có một mặt gian xảo như vậy.

Cuối cùng thì Dư Nhân vẫn cho con trai mình thể hiện, anh ta không vạch trần màn kịch của Nghiêm Quốc mà đi đến gần cậu bé, bế cậu bé lên và ân cần hỏi: “Bây giờ con còn đau nữa không?”

Nghiêm Quốc ngừng khóc, sau đó mỉm cười: “Con không đau nữa ạ Dư Nhân nhìn tờ tiền ba mươi nghìn đang được con trai mình cầm thật chặt trong tay thì cảm thấy hận không thể rèn sắt thành thép vả hỏi: “Con có biết đây là bao nhiêu tiền không?”

“Ba mươi nghìn ạ”

“Con trả lại tiền cho Quân Trang đi. Bố sẽ đưa con ba trăm nghìn để cho con đánh lại với con bé một lần nữa. Con đồng ý không?”

Nghiêm Quốc cúi cái đầu nhỏ xuống: “Bố ơi, không phải bố đã nói là con trai nhất định phải lịch sự và phong độ, vì con gái rất yếu đuối cho.

nên phải bảo vệ bọn họ và không được bắt nạt bọn họ sao?”

Dư Nhân liếc nhìn Quân Trang thì thấy cô bé đang chống hai tay vào hông và nhìn anh ta với vẻ mặt kiêu ngạo. Dư Nhân lập tức tức giận nhưng không có chỗ để trút giận, anh ta chỉ vào Quân Trang đang có dáng vẻ kiêu ngạo và nói: “Con trai à, con nhìn kỹ lại cho bố. Kiểu cô bé có khuôn mặt xinh đẹp và thông minh như thế này là hay đi lừa gạt người khác nhất. Sau này con đừng đối xử với con bé như những đứa con gái yếu đuối, bởi vì còn có một kiểu con gái có tính cách giống như đàn ông vậy”

Khuôn mặt tuấn tú của Chiến Hàn Quân đen lại và nói với Dư Nhân với vẻ tức giận: “Cậu dạy trẻ con như vậy sao? Cậu làm thế là đang chia rẽ quan hệ của bọn họ đấy”

Dư Nhân cảm thấy bất lực mà phản bác: “Vậy thì sao chứ? Thế anh nghĩ tôi phải dạy con tôi như thế nào? Con gái của anh có tính cách rất mạnh mẽ. Nếu con trai tôi nhường nhịn con bé thì sau này, khi thằng bé đi ra ngoài và gặp được những cô bé dịu dàng, đáng yêu khác thì chắc chắn thằng bé sẽ nghe lời bọn họ”

Quân Trang bĩu môi với vẻ không hài lòng: “Cháu không muốn dịu dàng và đáng yêu đâu.”

Chiến Hàn Quân nói: “Quân Trang à, con đưa anh Quốc ra ngoài chơi đi. Bố có chuyện muốn nói với chú Dư Nhân”

“Vâng ạ” Quân Trang chạy đến trước mặt Nghiêm Quốc, nắm lấy tay của cậu bé và nói: “Nghiêm Quốc, đi thôi, em sẽ đưa anh đi ra ngoài chơi” Dáng vẻ của cô bé trông rất đài các.

Nghiêm Quốc ngoan ngoãn đi theo Quân Trang rời đi.

Dư Nhân nhìn hai đứa trẻ, sau đó chế nhạo nói: “Sợ rằng sau này Quân Trang nhà anh sẽ không kết hôn”

Chiến Hàn Quân tràn đầy tự tin: “Một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất sẽ thích Quân Trang nhà tôi Dư Nhân liếc nhìn Chiến Hàn Quân, sau đó tức giận nói: “Một đứa con gái ngoan ngoãn đã bị anh làm cho lệch lạc rồi. Lế nào giống như Linh Trang không tốt sao? Dịu dàng, chu đáo, ai gặp cũng cảm thấy yêu mến. Anh đừng nuôi dưỡng ra giống như anh, tuổi còn nhỏ mà đã kiêu ngạo, ngang bướng và gian xảo như một con sói vậy. Tôi cảm thấy thật đáng tiếc cho một khuôn mặt đẹp như thế”

Chiến Hàn Quân ghét người nào nói con gái của mình không tốt nhất. Kết quả của việc Dư Nhân đánh giá thấp Quân Trang là đã thành công khiến ngài Quân tức giận.

Ngài Quân bật chế độ nói chuyện độc miệng lên và nói: “Cái loại người không có học thức không có nghề nghiệp, chỉ biết chơi bời như cậu thì đương nhiên là hy vọng con gái trên đời này đều dịu dàng, chu đáo, trong sáng và tốt bụng rồi. Nếu không thì làm sao mà cậu có thể lừa gạt người ta và cưới được vợ chứ?”

Dư Nhân trở nên tức giận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play