Quan Minh Vũ lại kiên trì thêm chút nữa mà nói vài câu: gì cần đi xử lí không?”

Người phụ nữ xinh đẹp đó lắc lắc đầu.

“Vậy cô có chuẩn bị đi đến nơi nào không?” Quan Minh Vũ khô khan chán ngắt mà hỏi.

Người phụ nữ kia dùng khẩu âm của một vùng ngoài mà nói: “Tôi không có nơi nào cần phải đi hết cả”

Sắc mặt của Quan Minh Vũ tối lại, Chiến Đình Lôi đi đến nơi nào cũng làm ra một báu vật tuyệt sắc như thế này, quả thật chính là một cái bình hoa ngực to mà không có não. Nếu như tổng giám đốc bá đạo để cho anh ta thi triển mỹ nam kế, thì anh ta liền cố mà tiếp nhận cái nhiệm vụ khó khăn này thôi.

Quan Minh Vũ liền bày ra một cái bộ dạng vô cùng đồng tình với lại người phụ nữ đó, đề nghị mà nói: “Vậy cô có muốn đến ở chỗ của tôi một khoảng thời gian hay không?”

Hai con mắt của người phụ nữ đó lập tức sáng quắc lên.

Không thể chờ đợi được mà liền gật gật đầu.

Quan Minh Vũ dẫn theo người phụ nữ đó đi đến trước mặt của Chiến Quốc Việt mà nói: “Tổng giám đốc à, cô gái này không có chỗ nào để đi hết. Chú quyết định sẽ sắp xếp cho cô ấy ở vườn Quỷ Ảnh của chúng ta một thời gian”

Chiến Quốc Việt lộ ra một nụ cười vô cùng vui mừng: “Ừ, làm không tồi đâu”

Mấy vị Quỷ Ảnh khác lập tức trở nên hóa đá.

Phong Mang thì thâm mà nói: “Thật không dễ dàng mới tiễn được một Tô Cẩm đi, anh lại mang thêm một người phụ nữ khác mời vào lại. Làm hại em vô cùng không tự tại.”

Ánh mắt lăng lệ của Quan Minh Vũ bắn về phía của Phong Mang: “Cậu tưởng tôi muốn ấy hả Kiêng kị mà liếc mắt về chỗ Chiến Quốc Việt, Quan Minh Vũ úy khuất vô cùng mong manh mà nói: “Dám cãi lại mệnh lệnh của con quỷ nhỏ, cậu có biết là sẽ có hậu quả như thế nào không?”

“Có hậu quả như thế nào?”

“Thằng bé muốn tìm vợ cho tôi đấy”

Phong Mang cũng biết được Quan Minh Vũ sợ phụ nữ, liền ngầm đồng ý cho sự hồ đồ của Quan Minh Vũ.

Quan Minh Vũ ôm lấy bả vai của Phong Mang mà nói: “Tối nay tôi ngủ bên cạnh cậu nhé”

Phong Mang cự tuyệt: “Không được. Em ngủ một mình quen rồi. Anh ngủ cạnh em, em sợ là nửa đêm tôi tỉnh dậy sẽ xem anh thành cướp mà giết luôn đấy”

Quan Minh Vũ lại nhìn về phía của Lâm Miên, Lâm Miên cũng lắc đầu như thế: “Em cũng không được. Đã bao nhiêu năm nhiều sống cuộc sống một mình như thế quen rồi, anh mà ở cạnh là em sẽ không được tự nhiên”

Lâm Miên liền đưa ra một đề nghị với lại Quan Minh Vũ: “Anh sang ngủ với lại Diệp Phong đi. Dù sao thì thăng Diệp Phong kia cũng có bạn gái không ngừng mà, anh đến đó vừa lúc có thể lấp đầy khoảng trống của cậu ta”

Quan Minh Vũ liền đi đến bên cạnh của Diệp Phong mà nói: “Diệp Phong à, tối nay tôi sang ngủ với cậu nhé?”

Diệp Phong trừng mắt với anh ta: “Không sợ buổi tối em tỉnh dậy liền xem anh thành con gái mà làm à?”

Quan Minh Vũ: “…… “

Quan Minh Vũ lại hấp tấp đuổi tới bên cạnh của Chiến Quốc Việt, vẻ mặt vô cùng méo mó vô cùng đau khổ mà nói: “Tổng giám đốc à, bọn họ đều không cho chú ngủ cùng kìa.

Hay là tối nay chú đi ra khách sạn ngủ nhé?”

Chiến Quốc Việt đưa cho anh ta một ánh mắt muốn chết à: “Tối nay cứ ở lại căn phòng của chú đi Quan Minh Vũ liếc nhìn một cái người phụ nữ hoa phong tuyệt đại kia, nhìn cô ta trước lồi sau lõm, gợi cảm như bò sữa.

Quan Minh Vũ toàn thân liền trở nên run rẩy.

“Tổng giám đốc à, đừng có tàn nhẫn như vậy được không?”

Chiến Quốc Việt thấp giọng mà quát anh ta: “Tôi cho chú tiếp cận với cô ta, là bởi vì để chú nói chuyện với lại cô ta. Chú mỗi ngày đều muốn cách xa cô ta đi như thế, vậy thì cái nhiệm vụ này phải hoàn thành như thế nào đây?”

Quan Minh Vũ bị dọa cho ngốc luôn rồi, rớt dãi chảy cả ra.

“Tôi chết đây!”

Chiến Quốc Việt nhìn về phía Quan Minh Vũ nhân sinh không còn gì luyến tiếc liền nghĩ đến bóng mờ lúc còn nhỏ của Quan Minh Vũ, trong lòng nổi lên sự thương cảm, nói: “Nhưng mà tôi có thể tìm được người để giúp cho chú”

Quan Minh Vũ giống như là nhặt được cái gì lớn lắm, cười nói: “Ai 2”

“Chị cả Chiến Oai Phong”

Quan Minh Vũ nghĩ nghĩ, cuối cùng từ trong những cô gái dung mạo như hoa của nhà họ Chiến mà định ra được một khuôn mặt, đó là một khuôn mặt có khí chất anh hùng phi thường, không hề kiêu ngạo hay hấp tấp, một khuôn mặt thẳng thắn và ngây thơ.

“Tổng giám đốc à, một người phụ nữ đã đủ để chú thấy nhân sinh không còn gì luyến tiếc rồi, tận hai người phụ nữ, cháu muốn chú phải sống làm sao đây? Không bằng cháu trực tiếp cầm dao lên mà xiên chú chết luôn đi này”

Chiến Quốc Việt nói: “Chị cả của nhà cháu tính cách hào sảng, chú cứ coi chị ấy như là đáng nam nhỉ là được rồi mà”

Quan Minh Vũ khóc hức hức mà nói: “Nhưng mà điều này cũng không thể thay đổi được một sự thật là con bé chính là thân con gái”

Chiến Quốc Việt mặc kệ anh ta.

Buổi tối, Quan Minh Vũ thu xếp cho người phụ nữ xinh đẹp đó ở trong căn phòng của anh ta. Mà bản thân anh ta lại chuẩn bị trốn ở một căn phòng khác ở Quỷ Ảnh. Nhưng mà vừa định mở cửa ra, liền nhìn thấy Oai Phong mặc một bộ đồ Tây nghỉ ngơi trung tính, tư thế hiên ngang mà đang đứng trước cửa ra vào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play