Sau khi chiếc váy dự tiệc được mang đến, Lạc Thanh Du vừa nhìn cái hộp được thiết kế tỉnh xảo, lập tức mở to đôi mắt Đây là thiết kế Milan-HY bị giới hạn số lượng, giá trị ba mươi lăm tỷ.

Nếu không cẩn thận làm chiếc váy bị bẩn hay hỏng, thì cô không đền nổi.

“Cậu Quân, tôi nghĩ vẫn nên thôi đi. Bộ váy này quá đắt tiền”

Đôi mắt sắc bén của Chiến Hàn Quân nhìn cô chăm chú: “Sao cô biết nó đắt tiền?”

Lạc Thanh Du mới nhận ra lời nói của mình khác với nguyên chủ không sành sỏi thời trang.

“Đoán” Cô chột dạ đáp.

Nghĩ ngờ trong mắt Chiến Hàn Quân càng nhiều, ánh mắt đánh giá cô đầy sâu xa.

“Không đắt. Tặng cho cô”

Lạc Thanh Du khiếp sợ nhìn anh.

Người này lỡ đưa bộ trang phục đắt tiền như vậy cho cô ư? Hay bộ trang phục đựng trong chiếc hộp này không phải bộ váy thiết kế gốc?

Lạc Thanh Du cẩn thận mở hộp từng tí một, chiếc hộp đựng xa xỉ vô cùng, đến cả khóa cũng được chế tạo bằng vàng trắng Lạc Thanh Du rất quen thuộc với kiểu hộp đựng này, trước đây cô thường xuyên mặc quần áo của nhãn hiệu Milan HY.

Chiến Hàn Quân nhìn động tác thành thạo của cô, sự nghi ngờ tràn đầy trong ánh mắt.

Cái ổ khóa này, cho dù được gắn vào một nút bấm, nhưng nếu không có nhân viên HY kiên nhân, tận tình chỉ cách, thì đa số người lần đầu tiếp xúc với khóa bấm đều không thể mở được.

Hiển nhiên Lạc Thanh Du không phải lần đầu tiên tiếp xúc với nhãn hiệu thời trang này.

Hộp mở ra, cô nhìn chiếc váy đính kim cương thủ công trước ngực thì ngạc nhiên đến ngơ người tại chỗ.

Mỗi viên kim cương này đều hoàn mỹ tột cùng, nhiều viên kim cương quý giá được ghép thành từng đóa hoa nhỏ, bộ trang phục này có thể không quý giá sao?

“Cậu Quân, tôi không thể mặc chiếc váy này” Lạc Thanh Du bị hết hồn, vội đẩy chiếc Váy ra xa mình.

Chiến Hàn Quân lặng lẽ quan sát phản ứng của cô.

“Tại sao?”

“Nếu tôi sơ ý làm bẩn hay rách thì không đủ tiền đền”

Chiến Hàn Quân tập trung nhìn vào đôi mắt của cô.

“Dường như cô biết giá tiền của nớ?”

“May mắn thấy bộ tương tự trên người bạn tôi” Lạc Thanh Du chột dạ đáp.

“Đây là thiết kế giới hạn số lượng của Milan HY, nó không có bộ tương tự. Cô nhìn thấy chiếc tương tự ở đâu?” Chiến Hàn Quân găng hỏi, muốn vạch trần lời nói dối của cô.

Lúc này Lạc Thanh Du mới nhớ ra nhãn hiệu này cấm công ty thời trang khác sao chép ý tưởng của bọn họ.

Lạc Thanh Du chỉ còn cách giữ im lặng.

Chiến Hàn Quân mỉm cười: “Chúng ta cứ xem như đang tuyên truyền miễn phí cho HY.. Chiếc váy này tặng cô”

Lạc Thanh Du do dự chưa quyết định.

Chiến Hàn Quân nhìn đồng hồ đeo tay “Không kịp giờ rồi, thay quần áo đi”

Lạc Thanh Du chịu thua, đưa tay cầm chiếc váy lên tăng Rất nhanh, cô mặc váy đi xuống, “Trễ giờ mất rồi, tôi đi trước nhé!”

Cô vội vàng chạy về phía cửa.

Chiến Hàn Quân nhìn cô, chiếc váy xanh lá đính kim cương trắng hình bông hoa, búi tóc nửa đầu với kẹp tóc kim cương làm cô thướt tha nhẹ nhàng vô cùng.

“Tôi đi chung với cô” Anh bỗng nhiên đứng dậy đi về phía cửa.

Cô ngạc nhiên, ngây người nhìn anh: “Chẳng phải anh nói đêm nay có chuyện gì đó à”

Chiến Hàn Quân dù gấp vẫn ung dung nhìn cô.

Lạc Thanh Du hiểu ra việc anh nói chính là dự tiệc mừng của Bạch Hiểu Phong!

Người này chỉ cho phép bản thân phóng hỏa, không cho người khác đốt đèn sao?

Đáng ghét!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play