Quan Minh Vũ giật nảy mình: “Hả?”

Trước giờ Chiến Hàn Quân vẫn không thích tham gia những bữa tiệc xã giao của giới thượng lưu, bởi vì anh rất ghét cảnh bị phụ nữ vây quanh Thế mà lần này tổng giám đốc không từ chối tiệc mừng Bạch Hiểu Phong về nước, có lẽ là anh muốn cho người thừa kế nhà họ Bạch chút thể diện.

“Tổng giám đốc, anh cần một bạn nhảy!”

Quan Minh Vũ cẩn thận nhắc nhở.

“Bạn nhảy ư?” Trong đầu anh hiện ra khuôn mặt của Lạc Thanh Du.

Hôm đó cô và anh khiêu vũ ở tiệc sinh nhật của Chiến Anh Nguyệt, họ nhảy rất ăn ý với nhau.

“Chuẩn bị váy cho Lạc Thanh Du”

Quan Minh Vũ ngạc nhiên đến mức ngu người nửa ngày vẫn chưa tỉnh. Hồi trước tổng giám đốc chỉ cần nghe đến tên Lạc Thanh Du thì đã tỏ vẻ buồn nôn, bây giờ lại chủ động yêu cầu người ta làm bạn nhảy sao?

Không lẽ thật sự giống với câu nói: “Buồn nôn thành thói quen?”

“Vâng”

“Vậy tổng giám đốc có yêu cầu gì về trang phục dự tiệc đêm nay không?” Anh ta hỏi Chiến Hàn Quân nhìn lướt qua bộ vest được cắt may vừa vặn trên người mình, mặt tối sầm hỏi: “Trang phục trên người tôi không hợp à?”

Quan Minh Vũ chảy mồ hôi, tống giám đốc mặc gì cũng lộ vẻ cao quý lạnh nhạt, cho dù anh mặc đồ vỉa hè cũng mang đến cảm giác giàu sang hơn người.

Nhưng mà đi dự tiệc thượng lưu, thay quần áo mới chính là phép lịch sự.

“Rất hợp!” Quan Minh Vũ vội vàng chuồn đi.

Bọn họ thật tình không biết hôm nay Bạch Hiểu Phong tốn công sức đi tìm Lạc Thanh Du với mục đích duy nhất: mời cô làm bạn nhảy của anh ta.

“Cô Thanh Du, tôi vừa về nước nên cũng chưa có nhiều bạn khác giới. Cô có thể làm bạn nhảy với tôi không?” Bạch Hiểu Phong đến làm phiền, năn nỉ Lạc Thanh Du, rất có quyết tâm chưa xuống âm phủ chưa từ bỏ.

Khuôn mặt Lạc Thanh Du lộ vẻ khó xử, sao lại nhiều bữa tiệc quyền thế như vậy, cô vừa mới mạo hiểm trốn khỏi tiệc của Chiến Anh Nguyệt đó, giờ chẳng muốn nhảy vào cái hố khác chút nào.

Nhưng mà Bạch Hiểu Phong liên tục lải nhải bên tai như Đường Tăng, quyết tâm cô mà không đồng ý thì anh ta sẽ không ngừng nói.

Lạc Thanh Du cản răng lựa chọn: “Được”

Trời nhá nhem tối, khi Chiến Hàn Quân về nhà, Lạc Thanh Du đang ngồi ngơ ngẩn trên sô pha, bên cạnh cô đặt một bộ đầm dự tiệc tuyệt đẹp và chiếc hộp trang sức.

Chiến Hàn Quân đang khoan thai bước, chợt liếc mắt thấy bộ đầm dự tiệc, ngay lập tức, nhiệt độ trong mắt anh giảm xuống mấy độ.

“Bạch Hiểu Phong đến tìm cô, muốn cô làm bạn nhảy của anh ta đúng không?”

Lạc Thành Du gật đầu: “Ừm!”

Chiến Hàn Quân thất vọng tháo cà vạt, vừa không coi ai ra gì mà cởi áo, vừa bá đạo cậy mạnh với cô.

“Cô không được đi”

Lạc Thanh Du ngạc nhiên ngẩng đầu hỏi: “Tại sao? Tôi đã đồng ý với anh ấy rồi, không thể nuốt lời được”

Chiến Hàn Quân mặc bộ quần áo trong màu xanh đậm được ủi phẳng, ôm sát dáng người hoàn mỹ của anh, lộ cảm giác quyến rũ lòng người.

Anh cúi đầu như vị vua nhìn xuống con dân của mình, giọng nói quyền uy không gì sánh nổi: “Cô tham gia bữa tiệc đêm nay thì ai sẽ chăm sóc bọn nhóc?”

“Không phải còn có anh à?” Lạc Thanh Du nhỏ giọng nói.

Chiến Hàn Quân: “Đêm nay tôi có việc rồi”

Cô im lặng Sau đó, cô phản bác: “Anh đúng là chủ nghĩa bá đạo. Anh có công việc thì ra ngoài được, còn tôi có việc lại không thể ra ngoài”

Khóe miệng Chiến Hàn Quân lộ ra một nụ cười lạnh khó hiểu, trừ anh ra, cô muốn dây dưa với người đàn ông sao, cô không có cửa đâu.

Bảo bối Thanh An đang vui chơi bỗng nhiên lên tiếng ủng hộ Lạc Thanh Du: “Mẹ, mẹ dự tiệc tối của chú Bạch Hiểu Phong đi, bọn con sẽ tự chăm sóc tốt bản thân”

Chiến Hàn Quân:”….”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play