*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Dư Thiên An đột nhiên có một ý tưởng, liền nói với người hầu của Ái Nguyệt bảo: “Cậu quay lại và nói với Quân, nói rằng hôm nay là ngày mất của anh trai nó. Tôi rất nhớ thương anh trai nó, đang có tâm trạng không tốt. Sau khi nó biết điều này nhất định phải đến an ủi tôi”
“Vâng” Người hầu rời đi.
Tòa thành Ái Nguyệt.
Chiến Hàn Quân vừa tỉnh dậy, thấy rằng Nghiêm Linh Trang đã biến mất từ lúc nào.
Nghĩ đến tối qua cô tức giận với anh, anh liên hoảng sợ đứng dậy, vội vàng đi xuống lầu.
“Linh Trang” Giọng anh đầy lo lắng.
Người hầu nói với anh: “Thưa cậu chủ, mợ chủ đã dùng bữa sáng xong rồi, đang ôm con thỏ đi dạo bên ngoài một mình”
Chiến Hàn Quân sững sờ tại chỗ.
Cô còn không đợi anh cùng ăn sáng?
Nghiêm Linh Trang rõ ràng vẫn còn giận anh?
Nghiêm Linh Trang ngước mắt lên nhìn anh, cảm thấy xót xa.
Rõ ràng là anh đã làm sai, tại sao có thể coi như không có chuyện gì xảy ra như vậy?
Chiến Hàn Quân vẫn đang mặc đồ ngủ, không được chỉnh †ê cho lắm, đầu tóc bù xù, lo lẳng đi tìm Nghiêm Linh Trang. Tuy nhiên, anh không ngờ rằng, sự vui vẻ khi tìm thấy cô của anh lại bị vẻ lạnh lùng xa cách của cô làm cho nguội tắt.
Trong lòng anh rất khó chịu.
“Linh Trang, vợ chồng với nhau, có cặp đôi nào như chúng ta thế này không?”
Nghiêm Linh Trang thấy anh không có ý định hối cải, vẫn bá đạo như vậy. Cô thậm chí còn càng tủi thân hơn.
“Anh..” Cô tức giận đến mức không nói nên lời.
Chỉ có hai giọt nước mắt to lăn dài trên má.
Chiến Hàn Quân rất lo lắng khi thấy cô ấy khóc. Anh kéo Nghiêm Linh Trang vào lòng, giọng điệu nhẹ nhàng, dỗ dành: “Được rồi, được rồi. Anh không nói nữa, được không? Em không thích anh đi đến chỗ vườn Hương Đỉnh, anh sẽ không đi nữa”
Linh Trang lấy tay gạt nước mắt, trong lòng vẫn chua xót.
Nhưng cô cũng hiểu rằng sai lầm của Chiến Hàn Quân cũng đã xảy ra rồi. Hoặc là cô chọn cách tha thứ cho anh và quên đi điều khó chịu này. Hoặc cô chỉ có thể chọn rời xa anh Những trận chiến kéo dài như thế này không phải là trò chơi dành cho người lớn.
Cô nhẹ nhàng đẩy anh ra, và sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, cô lấy hết can đảm để đưa ra lựa chọn.
“Em nghĩ chúng ta cần bàn bạc lại về tương lai của chúng ta”
Nhìn thấy sự xa lánh của cô cả trong lời nói cũng như hành động, Chiến Hàn Quân vừa hoảng sợ vừa lo lắng.
“Linh Trang, em muốn làm cái gì vậy?” Anh lo lắng hỏi.
Linh Trang nói: “Đầu óc em đang rất rối.
Em không biết quyết định của mình có đúng không, nhưng em biết em nhất định phải kết thúc chuyện này”.
Chiến Hàn Quân kinh hãi nhìn cô. Giây phút đó, nhịp thở của anh cũng trở nên vô cùng khó khăn…
“Em nghĩ có lẽ chúng ta nên tạm xa nhau một thời gian. Để cả hai cùng bình tĩnh lại và suy nghĩ thật kỹ cảm xúc của chính mình” Sau khi Linh Trang nói điều này, bản thân cô cũng vô cùng sửng sốt.
Cô ấy có ý đẩy Chiến Hàn Quân cho Chu Mã sao?
Chiến Hàn Quân yêu Linh Trang, nhưng anh ấy cực kỳ khó chịu với việc Linh Trang năm lần bảy lượt đòi chia tay, động tí là đòi bỏ đi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT