*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Không thể nào, anh hai à, anh không có tiên à? Nếu không có tiền tại sao không nói với tôi một tiếng? Ngay cả thịt mà anh còn không mua nổi, khổ sở biết bao nhiêu”
Nghiêm Mặc Hàn trong lòng không khỏi chua Xót.
Chiến Hàn Quân xới cơm, đem bát cơm nhét vào tay của Nghiêm Mặc Hàn, nói: “Nhà tôi đổi sang ăn chay”
Nghiêm Mặc Hàn há hốc mồm hỏi: “Vì sao không ăn đồ mặn nữa?”
“Dạ dày của Linh Trang không thể tiêu hóa được” Chiến Hàn Quân nói.
Nghiêm Mặc Hàn: “..?
Bữa cơm này, mặc dù không có thịt, Nghiêm Mặc Hàn ăn một lúc mấy bát cơm trăng. Cuối cùng anh ta còn mãn nguyện vét cả đáy nồi. Cơm nước xong, Chiến Hàn Quân thong dong ra ngồi trên sô pha. Giờ phút này, Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Anh Nguyệt rốt cuộc mới cảm nhận được chỗ này thật là tốt, ít nhất anh không cần phải rửa chén.
Nghiêm Linh Trang ngồi ở bên cạnh anh, vuốt cái bụng tròn trịa rồi nói: “Không cần phải nấu cơm, cũng không cần phải rửa chén, hôm nay là ngày thần tiên gì thế này?”
“Mới như vậy đã thỏa mãn rồi sao?” Chiến Hàn Quân cười hỏi Nghiêm Linh Trang gật đầu, lại đứng lên vô cùng buồn chán đi tới đi lui ở phòng khách.
Ánh mắt của Chiến Hàn Quân lập tức rơi xuống đôi chân trắng nõn tinh tế của cô, bởi vì cô mặc váy ngắn, đôi chân thon dài cân xứng cực kì mê người đều lộ ra bên ngoài.
“Linh Trang, đi mặc quần vào” Bỗng nhiên Chiến Hàn Quân nói.
“Vì sao? Em nóng mà?” Nghiêm Linh Trang khó hiểu hỏi.
“Lộ hết ra rồi kia” Chiến Hàn Quân tốt bụng nhắc nhở cô.
Nghiêm Linh Trang nghĩ đến trong nhà còn có Chiến Anh Nguyệt và Nghiêm Mặc Hàn, cũng cảm thấy cực kì xấu hổ, vội vã chạy vào phòng ngủ thay một chiếc váy dài đến đầu gối.
Nghiêm Mặc Hàn và Chiến Anh Nguyệt đi từ trong phòng bếp ra, thấy cô đã thay đĩ mò hỏi: “Tại sao phải đối váy vậy? Cái váy kia không phải đã rất đẹp rồi hay sao?”
“Sợ bị lộ” Nghiêm Linh Trang thật thà nói Nghiêm Mặc Hàn mặt trắng bệch liếc mắt Chiến Hàn Quân một cái, cắn răng nói: “Anh đề phòng tôi như đề phòng sói vậy tôi là anh của nó”
Chiến Hàn Quân không thèm để ý đến anh. Đứng dậy lười biếng đi về phòng ngủ nói: “Tôi muốn nghỉ trưa. Linh Trang đi với anh”
Chiến Anh Nguyệt giữ chặt Nghiêm Linh.
Trang nói: “Anh, anh để cho chị Linh Trang qua nói chuyện với em một chút đi. Đã lâu rồi em chưa được cùng chị tám chuyện”
Chiến Hàn Quân cũng không có ép. Dặn dò Nghiêm Linh Trang nói: ngơi thì vào đây, không pl “Vâng”
Sau đó hai chị em ngồi xếp bằng trên sô pha và nói chuyện với nhau. Bởi vì hai người ngồi tướng rất tùy ý, đặc biệt là Chiến Anh Nếu muốn nghỉ gì đâu”
Nguyệt còn mặc váy ngắn, gần như lộ hết ra ngoài. Thấy thế, Nghiêm Mặc Hàn cảm thấy thật tức giận: “Anh Nguy: in sau ra ngoài tốt nhất em nên mặc quần dài đi”
“VI sao?”
“Lộ hết ra rồi kia” Nghiêm Mặc Hàn nói.
Chiến Anh Nguyệt lập tức sửa lại cách ngồi nói: “Bởi vì là ngồi trong nhà nên mới thoải mái một chút”
“Làm hoài sẽ thành thói quen, rồi đến khi ra ngoài cũng vẫn không chú ý đến..”
Chiến Anh Nguyệt trừng mắt nhìn anh: “Anh theo anh của em học cái tốt không học, lại đi học cái tư tưởng bảo thủ của anh ấy!”
Nghiêm Mặc Hàn bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Anh bỗng nhiên cảm thấy được lời anh hai em nói rất có lý”
Nghiêm Linh Trang sợ đôi vợ chồng này lại cãi nhau ầm ï lên, nhanh chóng kéo Nghiêm Mặc Hàn đi: “Anh, đi mua đồ về cho tụi em ăn đi”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT