*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chân tướng đã rõ ràng Chiến Quốc Việt nói: “Vậy ông cũng không nên phát động trận chiến tranh này làm tổn thương tới nhiều người dân vô tội của Trại nhà họ Dư như vậy”
Monster lại nói: “Bà của mày giết chết mẹ của †ao, bà là người Mạt Thế chẳng lẽ Trại nhà họ Dư không nên đền mạng vì tội ác của bà sao?”
Chiến Quốc Việt nhíu mày: “Tôi thấy ông điên rồi Đáy mắt Monster thoáng hiện ra vẻ đau đớn: “Tao điên rồi. Vốn dĩ tao có tuổi thơ hạnh phúc vui vẻ nhưng bởi vì ông nội của mày bắt mẹ của tao làm cho bố của tao bị tức chết. Ông ta làm cho tao trở thành trẻ mồ côi chỉ trong một đêm chẳng lẽ tao không nên hận, không nên điên sao?”
Monster bị cừu hận che mờ đôi mắt, lúc này chỉ muốn tiêu diệt Chiến Quốc Việt và Thanh Tùng.
“Chúng mày đi chết đi” Năm đấm của gã vung đến như một cơn gió.
Chiến Quốc Việt và Thanh Tùng vội vàng né tránh, đánh mấy hiệp khí thế của Monster to lớn, Chiến Quốc Việt và Thanh Tùng đều lép vế nên ngẫu nhiên sẽ bị võ thuật của Monster đánh bị thương.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Chiến Quốc Việt và Thanh Tùng chỉ có thể ngồi chờ chết.
Chiến Quốc Việt chợt nhớ tới bí kíp võ công mà Kiều Nhi đưa cho cậu. Cậu cẩn thận phân tích bộ võ công của Monster ở trong đầu. Monster có thể thắng họ thực ra không phải do tốc độ nhanh mà bởi vì gã không nhanh bằng Thanh Tùng. Hơn nữa nội công của gã thuần hậu nên sức mạnh của mỗi một sát chiêu đều vô cùng hung dữ mạnh mẽ.
Mà chiêu thức của họ ở trước mặt gã dường như rất yếu ớt.
Muốn đánh Monster bị thương trừ phi tìm được nhược điểm của Monster. Nhưng mà đánh một lúc lâu mà vẫn chưa phát hiện ra nhược điểm của gã ở đâu Chiến Quốc Việt chỉ có thể thoát khỏi những chiêu nguy hiểm dùng cứng đối cứng. Mà cậu bé cũng nhanh chóng tìm tòi những chiêu tàn nhẫn bốn lạng mà đánh bạt được cả nghìn cân trong bí kíp võ công có thể sử dụng ở trong đầu. Cuối cùng nói với Thanh Tùng: “Thanh Tùng, anh có cách đối phó với gã nhưng mà căn cơ võ công của anh yếu kém nên chưa hẳn có thể phát huy ra sức mạnh”
Thanh Tùng hiểu ý đứng ở phía trước: “Để em.
Chiến Quốc Việt nói: “Thuận thế mượn lực, Thái Cực chưởng, trước hóa sau dính buộc đối phương rơi vào vị trí không có lợi, sau lấy vượt ngang đẩy thắng thay đổi hướng sức mạnh của đối phương!”
“Đã biết” Thanh Tùng tiến lên đẩy Thái Cực chưởng ra, lúc Monster đánh trả thì Thanh Tùng khéo léo tránh thoát, chỉ có điều bàn tay vẫn dính không buông như cũ.
Cái cuối lúc tung nắm đấm bốn lạng mà đánh bạt được cả nghìn cân thì Monster và Thanh Tùng đều bị sức mạnh to lớn kia làm cho chấn động rồi tách ra, Thanh Tùng ngã ngồi ở trên mặt đất, Monster cũng bị thương không nhẹ.
Chiến Quốc Việt phóng một cây kim màu bạc giống như tiên nữ rải hoa rồi niêm phong mệnh môn của Monster.
Monster lập tức xụi lơ.
“Chiến Quốc Việt, mày được lắm” Monster tức giận lau vết máu ở trên khóe miệng oán hận nhìn Chiến Quốc Việt: “Không ngờ mày lại có chỉ số IQ cao như vậy”
Đáng tiếc kế hoạch của ông thất bại. Bởi vì tôi và Thanh Tùng là anh em sinh đôi tâm ý tương thông, thằng bé đứng ở trước mặt tôi, tôi vừa nhìn thấy chiều cao của thăng bé và khí chất qua mỗi một cái nhăn mày, mỗi một nụ cười hay giơ tay nhấc chân thì tôi đã biết thăng bé là em trai của tôi “Mà tôi đương nhiên sẽ không giết em trai của mình. Ngay từ đầu em trai ngốc này của tôi rất tín nhiệm ông nên bảo vệ ông bằng mọi cách.
Ngay khi tôi hết cách thì ông lại tự lồi đuôi của mình ra. Ông giết Vô Ưu nên cái chết của Vô Ưu cuối cùng cũng làm cho em trai tôi tin tưởng lời của tôi, sau đó trở nên nghỉ ngờ ông”
Chiến Quốc Việt liếc mắt nhìn các chị ngã ở trên mặt đất vô cùng thê thảm đau lòng nhức óc nói: “Sau này ông lại càng điên cuồng hơn, vì báo thù mà hy sinh những chị gái vô tội này đến mức họ bị cô lập hoàn toàn”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT