*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Linh Trang thế mới biết tại sao anh lại có thời gian rảnh rỗi đến đường hầm để thăm cô.
Bây giờ, tất cả nguy hiểm đều do Dư Nhân gánh chịu.
“Chỉ mong anh ta sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người: “Linh Trang nói.
Trong giọng nói của Chiến Hàn Quân có chút ghen tuông, bá đạo nói: “Em chỉ có thể quan tâm đến anh được thôi. Không cho phép quan tâm đến người khác.”
Linh Trang cười một tiếng thật ngọt vào vui vẻ, đột nhiên ôm lấy cổ anh, nhón chân lên hôn Chiến Hàn Quân hôn cô, trong mắt là sự vui vẻ thoả mãn.
Sau khi Chiến Hàn Quân rời đi, tâm trạng của Linh Trang cũng trở nên nghiêm túc.
Mặc dù Chiến Hàn Quân nói về tình hình ở bên người một cách nhẹ nhàng thoải mái như thế, nhưng mà khi anh đột nhiên điên cuồng chạy vào nhìn cô, rõ ràng chính là anh không có nắm chắc chiến thẳng đối với cuộc chiến tranh lần này.
Anh lo lắng là bọn họ không có cơ hội tạm biệt?
Kết quả của suy đoán này khiến cho Linh Trang cảm thấy run sợ ở trong lòng.
Trên đường núi quanh co.
Mẹ kiếp, tất cả mọi người đều là đàn ông, tại sao lại cười chúng ta?”
Dư Tiền vô cùng im lặng nhìn cậu chủ: “Cậu chủ, bọn họ đều là những người được chọn lựa kỹ càng, phần đầu nhỏ, khung xương cũng nhỏ, khi mặc quần áo nữ đứng bên trong đội quân nữ giới thì cũng sẽ không có khác biệt quá lớn.”
Sau đó nhìn dáng người cao lớn của Dư Nhân với ánh mắt ghét bỏ, cúi đầu xuống thấy khổ không thể tả: “Nhìn lại chúng ta một chút xem, cái đầu thì cao, phần khung xương thô to, khuôn mặt lớn, ngoại trừ đầu ra thì chính là chân…”
Dư Nhân nhíu mày: “Phần eo đâu?”
Dư Tiền nói: “Béo quá không có.”
Dư Nhân: “…
Dư Nhân hung dữ nhìn chăm chảm vào mấy người đàn ông đang cười nhạo anh ta kia, tức giận nói: “Thường ngày đều là mấy kẻ hạng ba vô dụng, cũng chỉ có khi cần đóng giả thành phụ nữ mới thể hiện ra được ưu thế của mấy người.
Không biết là mấy người đắc ý cái gì chứ?”
Một câu nói khiến cho mấy người đàn ông nghẹn lời không trả lời được.
Em gái mười ba bị kẹp ở chính giữa đội ngũ, người áp giải cô ấy đều là binh lính nữ của Trại nhà họ Dư, nhưng mà tất cả đều mặc quần áo riêng, khiến cho em gái mười ba có cảm giác như đây là một đám phụ nữ thô tục đang đi chạy nạn vậy.
“Chị ơi, em mót quá, em muốn đi nhà vệ sinh.”
Em gái mười ba đột nhiên nghẹn đỏ mặt, lắc lư.
qua lại ở trên xe lăn.
Các binh lính nữ hai mặt nhìn nhau, không dám tự ý làm chủ.
Không bao lâu sau, có một binh lính nữ đi tới đội ngũ ở phía sau, xin ý kiến của Dư Nhân: “Cô ấy muốn đi nhà vệ sinh.”
Dư Nhân nhìn ở phía trên đỉnh đầu có máy.
bay chiến đấu của Điện Quân Tình đang lượn vòng, đen mặt cắn răng nói: “Dư Tiền, đi theo cô ta đến nhà vệ sinh xem. Xem xem cô ta định làm cái gì?”
Dư Tiền thiếu chút nữa bị sặc nước bọt chết, sốt ruột đến mức mặt cũng đỏ cả lên: “Cậu chủ, cô ấy là con gái, cậu chủ bảo tôi đi theo cô ấy đến nhà vệ sinh sao? Tôi sẽ bị kim châm mắt mất. Để cho binh lính nữ đi theo là được rồi”
Dư Nhân nói: “Cô ta là đặc công của Điện Quân Tình, có tăng thêm mấy binh lính nữ nữa cũng không phải là đối thủ của cô ta. Ở nơi này ngoại từ tôi ra, cũng chỉ có cậu là có võ công cao.
nhất, cậu đi là thích hợp nhất”
Dư Tiền giấy giụa như người sắp chết: “Cậu chủ, lúc cô ấy đi vệ sinh, thì tôi vẫn phải đi theo.
nhìn sao? Nếu tôi nhìn thì có khác gì một tên lưu manh đâu cơ chứ. Mà nếu tôi không nhìn, cô ấy có cơ hội chạy trốn thì phải làm sao bây giờ?”
Dư Nhân nói: “Cô ta chẳng qua chỉ là một đứa trẻ mới lớn mà thôi, cậu cứ coi cô ta như là con gái của mình, thì sẽ không còn cảm thấy lúng túng nữa”
Dư Tiền đố mồ hôi nhễ nhại: “Cậu chủ, tôi ngay cả bạn gái cũng còn chưa có, lấy đâu ra một đứa con gái lớn như vậy được chứ:”
Dư Nhân: °..”
“Ông đây chẳng qua chỉ là đưa ra so sánh giống vậy mà thôi. Còn không mau đi đi?”